Edit + beta: Iris
"Đào Mộ, cuối cùng cậu cũng nhớ tới tìm tôi!" Trong căn phòng xa hoa, Long Thiên Áo u oán nhìn Đào Mộ: "Tôi còn tưởng cậu quên tôi rồi chứ."
"Sao lại thế được." Đào Mộ cười cười, rót một cốc bia cho Long Thiên Áo: "Anh đã giúp đỡ tôi, có chuyện tốt tôi cũng sẽ đến tìm anh."
Đào Mộ nói ra chuyện web Phi Tấn muốn tổ chức hoạt động bình chọn hoa khôi giáo thảo quốc dân với Long Thiên Áo: "...!Hiện tại còn cần hai cố vấn, không biết Ngôi Sao Giải Trí có hứng thú hay không?"
Long Thiên Áo cau mày, phát giác chuyện này không chỉ đơn giản như vậy: "Chắc không phải chỉ có thế thôi nhỉ.
Cậu làm ra thanh thế lớn như vậy, vừa hình thức tuyển tú vừa ký hợp đồng debut, không hợp tác với đài truyền hình mà lại muốn cư dân mạng bỏ phiếu, tôi cũng không nghe nói là cậu có tiếp xúc với trang web video..."
Nói tới đây, Long Thiên Áo suy tư nhìn Đào Mộ: "Đừng nói là web Phi Tấn muốn nhân cơ hội này tự tạo trang web video cho riêng mình giống như web Miêu Khốc và web Phiên Gia đấy nhé?"
Đào Mộ hơi kinh ngạc nhìn Long Thiên Áo, lúc cậu đàm luận chuyện này với ba người bạn cùng phòng, không ai nhận ra điểm này, vậy mà khi đề nghị với Long Thiên Áo, hắn lại nói một câu trúng đích.
Nên nói là Long Thiên Áo có khứu giác nhạy bén hay là nói trong tiềm thức cậu đã đánh giá thấp vị này ở Ngôi Sao Giải Trí?
"Cậu nhìn tôi như vậy làm gì?" Long Thiên Áo sờ sờ mũi, cười nói: "Nói thế nào thì cậu của tôi cũng là đại cổ đông trong Ngôi Sao Giải Trí, không ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy heo chạy mà."
Đào Mộ khẽ cười, thản nhiên thừa nhận: "Chỉ là ngạc nhiên về anh thôi."
"Thấy tôi cũng không tệ lắm đúng không!" Long Thiên Áo cười hì hì: "Tôi thấy việc này rất đáng để thử.
Cậu yên tâm đi, tôi trở về sẽ kêu Ngôi Sao Giải Trí chuẩn bị, cậu muốn nghệ sĩ như thế nào đảm nhiệm cố vấn? Với web Phi Tấn các cậu đang chuẩn bị quan danh* Ngôi Sao Giải Trí sao?"
*Quan danh (冠名) là một hình thức quảng cáo đặc biệt, thường đề cập đến một chiến lược công khai theo giai đoạn được các công ty áp dụng để nâng cao nhận thức và ảnh hưởng của công ty, sản phẩm và thương hiệu.
Tiếng Việt mình gọi là "đặt tên" á, mà để vô đây không hợp, mình không tìm được từ nào để thay thế hết.
"Không chỉ có Ngôi Sao Giải Trí, tôi còn liên hệ với Long Đằng Giải Trí, bọn họ đã đồng ý cho tôi hai cố vấn.
Đội quay phim hoạt động tranh cử cũng là Long Đằng cung cấp, công ty bọn họ có hai đội quay phim từng quay chương trình tuyển tú, vừa hay có kinh nghiệm." Đào Mộ đã lén đạt thành hiệp nghị với Lạc Hi, nên khi sử dụng tài nguyên ở Long Đằng Giải Trí cũng không chút nương tay.
Long Thiên Áo nghe vậy kinh ngạc nói: "Thằng nhóc cậu giỏi a.
Cái tên Lạc Dương kia và chị gái hắn quan hệ không tốt lắm.
Thế mà Lạc Hi lại giúp cậu.
Xem ra thằng nhóc cậu tốn không ít công phu trên người cô ấy nhỉ?"
Đào Mộ chỉ cười không nói, cụng ly với Long Thiên Áo: "Vì buổi biểu diễn tài năng này, tôi hy vọng Ngôi Sao Giải Trí sẽ chọn một ca sĩ làm cố vấn, hoặc là nghệ sĩ thần tượng.
Quan danh có thể kết hợp tên của Ngôi Sao Giải Trí và Long Đằng Giải Trí vào đằng trước tên chương trình.
Miễn phí nha, coi như tôi trả lại ân tình cho anh."
Long Thiên Áo cười hì hì, cụng ly với Đào Mộ: "Cả hoạt động tuyên truyền mặc quân trang ngày Quốc Khánh mà cậu nói trước đó, cậu nhất định phải cần ảnh đầu trần 2 inch* sao?"
*Ảnh đầu trần 2 inch (二寸免冠) tức là không đội mũ, không được để tóc che phủ lông mày, mắt và má, nét mặt phải tự nhiên, không cười, nói chung giống ảnh chụp thẻ cmnd, cccd.
"Ảnh nhất định phải là chính thức." Đào Mộ nghiêm túc dặn dò: "Tôi đã hoàn tất trình tự hậu trường trên web Phi Tấn, ảnh up lên không hợp quy định sẽ không hiện lên."
Lần này web Phi Tấn phải tuyên truyền những điều tích cực.
Đào Mộ muốn trang web chỉ phục vụ mỗi mình vấn đề chính, nhất định phải ngăn chặn những thứ cợt nhả tà khí kia.
Nền tảng phải được làm tốt, nếu không sau này sẽ rất phiền toái.
"Được rồi." Mặc dù Long Thiên Áo không để bụng, nhưng nếu hắn đã đồng ý với Đào Mộ thì sẽ hoàn thành mọi chuyện - - đừng thấy bình thường hắn cợt nhả không làm được chuyện đàng hoàng, khi hắn làm việc vẫn rất đáng tin cậy.
"Còn nữa, ngày Quốc Khánh phải chụp ảnh, anh đừng để lộ kế hoạch hoạt động của tôi."
"Cậu yên tâm đi." Long Thiên Áo biết Đào Mộ đang phòng bị Weibo.
Ai biểu bên kia cứ nhìn chằm chằm sơn trại web Phi Tấn làm gì, đoán chừng Đào Mộ cũng rất buồn bực.
Dùng bữa với Long Thiên Áo xong, Đào Mộ học xong tiết tối thì lại đi tìm Lạc Hi bàn bạc chuyện quay phim.
Ngoài ra, đợt tuyển dụng đầu tiên của web Phi Tấn cũng sắp kết thúc.
Giai đoạn trước có Mạnh Tề hỗ trợ quan sát, nhưng đến vòng phỏng vấn cuối cùng, Đào Mộ vẫn phải tự mình đi kiểm tra.
Cuối cùng Đào Mộ chọn ra năm lập trình viên, hai hậu kỳ, hai thiết kế đồ họa và kế hoạch.
Rồi nhờ Diệu ca lâm thời thuê một biệt thự coi như làm ký túc xá tạm thời cho thí sinh, đồng thời phối hợp với Kinh Ảnh sử dụng rạp hát của trường làm địa điểm quay.
Trong lúc đó còn không quên đăng tin web Phi Tấn sẽ tổ chức cuộc thi hoa khôi giáo thảo quốc dân ở thủ đô lên trang web.
Quá nhiều chuyện cần làm, Đào Mộ bận đến tối tăm mặt mày.
Đến khi Đào Mộ lấy lại tinh thần thì đã là đêm trước ngày mười một, không ít hoa khôi giáo thảo được trường bình chọn chạy đến Yến Kinh nhân lúc trường học cho nghỉ phép.
Điều khiến Đào Mộ bất ngờ đó là đêm 30 tháng 9, cậu bị Thẩm Dục tìm tới tận cửa.
Lúc đó là trong ký túc xá, Đào Mộ đang thử nghiệm hậu trường web video sắp được đưa lên mạng thì nghe có người gõ cửa phòng 301, báo với Đào Mộ: "Đào Mộ, có người tìm cậu nè, đang chờ ở cổng trường."
"Ai tìm vậy?" Đào Mộ quay đầu lại.
Bạn học đứng ở cửa lắc đầu: "Không biết nữa.
Là một cậu trai rất xinh đẹp, người nhà hắn cũng đi cùng hắn."
Đỗ Khang xen vào: "Có khi nào là hoa khôi giáo thảo đến để thi đấu không?"
Đào Mộ đóng laptop lại, đứng dậy đi xuống lầu, ba bạn cùng phòng cũng lết theo xem náo nhiệt.
Kết quả khi tới cổng trường, Đào Mộ liếc mắt một cái đã thấy Thẩm Dục đứng ở cổng đang nhìn xung quanh, đằng sau Thẩm Dục là mấy người Thẩm gia, có cả thanh mai trúc mã của Thẩm Dục - Diêu Văn Tiêu.
Đào Mộ ráng nhịn xuống, không để sắc mặt mình xấu đi, "Sao cậu lại tới đây?"
"Tớ tới tham gia bình chọn hoa khôi giáo thảo quốc dân nha ~" Thẩm Dục quơ quơ giấy chứng nhận dự thi được in trên web Phi Tấn, nghiêng đầu bán manh nói: "Người ta là giáo thảo được đại học Hỗ Thành bình chọn đó, cậu không biết sao?"
Đào Mộ nghẹn một ngụm lão huyết ở cổ, suýt nữa tự nghẹn chết mình: "Không phải chứ, cậu cư nhiên là giáo thảo đại học Hỗ Thành?"
"Ừm." Thẩm Dục đặc biệt kiêu ngạo gật đầu: "Mọi người đều thích tớ, một hai bỏ phiếu