. Khán giả có rất nhiều dấu chấm hỏi nhỏ.
Tác giả: Mộc Lan Trúc.
Editor: wingwy.
=====================
Sáng sớm ngày hôm sau, Minh Hữu chuẩn bị mở trực tiếp.
Mèo đen lớn đã rửa mặt xong dưới sự hầu hạ của cậu, móng vuốt đang cầm khăn mặt khò khè khò khè dùng sức lau lớp lông mặt của chính mình, gấu trắng lớn thì ngoan ngoãn ngồi dưới đất, mở cái miệng to như chậu máu để Minh Hữu giúp y đánh răng.
"Ai, Đại Bạch ngoan quá." Minh Hữu nhìn thấy gấu trắng vô cùng thông minh phun ra bọt kem đánh răng, vui mừng khen ngợi.
Mèo mun lớn cầm khăn mặt, liếc Minh Hữu cùng gấu trắng ngốc một cái: "Không phải cậu từng nói nếu độ hảo cảm của linh thú đối với cậu tăng lên, cậu có thể bằng cách tặng đồ vật này nọ, khiến hắn trở thành cộng sự của cậu? Độ hảo cảm của gấu đần đối với cậu còn chưa đủ à?"
"Độ hảo cảm thì đủ rồi, nhưng hiện tại ý thức của nó còn mơ hồ, tui muốn chờ đến lúc nó khôi phục lí trí, lại hỏi nó có sẵn lòng trở thành cộng sự của tui không." Minh Hữu giúp gấu lớn lau khô lớp lông mao trên mặt, tiếp tục khen, "Đại Bạch thiệt ngoan, đợi lát nữa làm đồ ăn ngon cho cậu."
Đại Bạch chớp mắt, "Uhm uhm" hai tiếng đáp lại.
Mèo đen lớn tự mình đem khăn mặt cọ vắt dưới dòng nước, sau khi vắt khô lại treo trong máy phơi đồ: "Cũng đúng, kết hôn với người có vấn đề về trí não là phạm pháp."
Minh Hữu: "......"
Cậu nhận ra tâm trạng của mèo lớn không tốt, thử thăm dò cứu vãn vấn đề: "Cho dù về sau có ký khế ước cộng sự với những linh thú khác, tình cảm mà tui dành cho bọn chúng, chắc chắn sẽ không giống với tình cảm dành cho Đại Hắc. Đại Hắc chính là linh thú của tui khi vừa mới bắt đầu trở thành linh thú sư."
Mèo lớn nâng móng vuốt lên liếm liếm, lại đem móng vuốt chùi mặt: "Đúng, chế độ một chồng một vợ nhiều thê thiếp. Ta là chính cung."
Minh Hữu m(-_-)m: "Đại Hắc, tui sai rồi, tui không nên dùng quan hệ vợ chồng để so sánh với quan hệ giữa linh thú sư cùng linh thú. Chúng ta là hợp tác, là loại hợp tác đơn giản thuần khiết nhất, đồng đội!"
Mèo đen lớn nhếch miệng: "Nói đùa với cậu thôi, cậu thật sự cho rằng ta đang ăn giấm sao? Đừng có ngốc như thế. Ta chỉ muốn hỏi, nếu cậu không trở thành cộng sự của hắn, thì có thể kiểm tra kỹ càng sức khỏe giúp hắn sao?"
Minh Hữu trong lúc thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không khỏi dậy lên một chút chán nản. Thật ra......nếu Đại Hắc ghen vì cậu, cậu sẽ vui vẻ hơn chút ít.
"Có thể, hiện tại tui đã là linh thú sư rồi, có thể làm rất nhiều việc. Hơn nữa, tình trạng của nó gần giống với cậu, trước tiên phải bổ sung dinh dưỡng thì sau đó mới có thể tiến hành trị liệu." Minh Hữu thu hồi tâm tình uể oải, một lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu.
Hiện tại tình cảm giữa cậu và Đại Hắc vẫn chưa tính là sâu, bởi vì thời gian ở chung của bọn họ quá ngắn. Cậu nhất định có thể trở thành cặp đôi cộng sự thân thiết nhất với Đại Hắc!
"Hôm qua cậu thức đêm đọc sách, bây giờ không buồn ngủ sao?" Mèo đen lớn nói sang chuyện khác, "Buồn ngủ thì đi ngủ đi, trực tiếp cũng không hơn thua chút thời gian này."
"Ngày hôm qua những người đến đây sửa nhà cho chúng ta, đều rất kính trọng cậu và Đại Bạch. Bọn họ cúi chào bọn cậu, có vài người còn đỏ cả hốc mắt." Minh Hữu sờ sờ tai tròn lông xù của mèo lớn, "Tui nghĩ những người giống với bọn họ, đợi chờ bọn cậu xuất hiện rất nhiều, trực tiếp sớm hơn một chút, có thể làm cho bọn họ yên tâm."
"Hơn nữa, quảng cáo cũng phát rồi, nếu hôm nay không trực tiếp được, chẳng phải lại phụ sự hi sinh to lớn của cậu khi bồi Đại Bạch khiêu vũ." Minh Hữu vuốt vuốt, liền có chút nhịn không được, ôm đầu của mèo mun lớn, đem mặt vùi vào lớp khăn choàng mềm mại của mèo ta.
A! Một buổi sáng tốt đẹp, quả nhiên phải bắt đầu từ việc hít mèo!
Mèo đen lớn ghét bỏ đẩy Minh Hữu ra. Thiếu niên nhỏ này cái gì cũng tốt, có điều quá dính người. Không phải còn có con gấu trắng đần kia sao? Gấu đần cũng có lông mà, cậu đi cọ lông tên gấu đần kia đi.
Hừ.
Minh Hữu ôm lấy đệm thịt đang đẩy đẩy của mèo mun lớn, đem mặt cọ cọ trên đệm thịt, mới đứng dậy từ trong vẻ mặt ghét bỏ của mèo ta, chuẩn bị mở trực tiếp.
Tối hôm qua cậu thức đêm để bù lại tài liệu về linh thú, đạt được không ít giá trị tri thức, cũng mở khóa được không ít thông tin sách tranh, đối với tình huống của linh thú tinh minh, có được bước đầu hiểu biết.
Hôm nay, là thời điểm nghiệm chứng thành quả.
Minh Hữu không dự định trực tiếp để nói nhiều, trình bày quan điểm hoàn toàn khác biệt giữa cậu với ngành đào tạo linh thú của tinh minh hiện nay. Cậu sẽ dung nhập quan điểm của chính mình vào trong trực tiếp hàng ngày, trực tiếp trình bày quá trình đào tạo của cậu với linh thú đối với khán giả.
Mặc dù trên đường sẽ có rất nhiều người xem không hiểu, thậm chí còn nói lời độc địa, nhưng theo quá trình trực tiếp, khán giả nhìn thấy thân thể của nhóm linh thú dần dần bình phục, sẽ thừa nhận quan điểm của cậu.
Không thể phụ với sân khấu vô cùng tốt mà Đại Hắc đã cho mình! Minh Hữu vỗ vỗ gò má mình.
Cậu tuy rằng một đêm không ngủ, nhưng tinh thần lại rất phấn khởi, một chút mệt mỏi cũng không thấy. Cậu thoáng nhìn qua gương. Uhm, mắt cũng không bị đen! Trạng thái hoàn hảo. Không hổ là thể chất linh thú sư siêu cấp! Một đêm không ngủ cũng hoàn toàn không thành vấn đề!
......
Nền tảng phát sóng trực tiếp được mã hóa nội bộ tinh minh, khán giả chờ mong một phòng trực tiếp mới vừa mở từ sớm.
Hôm nay, tập thể dị năng giả cấp S tại quân doanh nghỉ, số ít đoàn thể cấp cao tại chính phủ, xí nghiệp, trường cao đẳng nào đó cũng xin nghỉ phép, chờ đợi phòng trực tiếp mở ra.
Quảng cáo nói hôm nay mở, rất nhiều người trong bọn họ đã ngồi chờ từ 0 giờ hôm nay, cho dù khi phát trực tiếp sẽ có lời nhắc riêng, không lo lỡ việc.
Đúng vào tám giờ rưỡi sáng, màn hình phòng trực tiếp cuối cùng cũng sáng lên.
Minh Hữu còn chưa kịp chào hỏi với khán giả, lỗ tai thiếu chút nữa đã bị tiếng nhắc nhở quà tặng mà quang não phát ra chấn ù.
Cậu vội vàng tắt âm thanh nhắc nhở, kinh ngạc nói với mèo đen lớn bên cạnh: "Đại Hắc, trực tiếp còn có quà tặng à?"
Arthur một bên lấy thân phận nhân viên quản lý điều chỉnh lại quy tắc của phòng trực tiếp, một bên nói: "Đương nhiên là có, viện an dưỡng cũng có thể được