Kiều Ninh vẫn còn yêu anh rất nhiều, sao có thể quay đầu cưới người khác, mấu chốt là người đó lại là chú của anh.
Vì vậy, chắc chắn mọi thứ đều là giả.
"Trần Đình, xin hãy tự trọng."
Kiều Ninh nói với anh ta một cách thờ ơ và xa cách.
"Tôi là chị dâu của anh, sau này đừng có đa tình như vậy, tôi sợ Kiều Mẫn hiểu lầm."
Câu nói "Tôi là chị dâu của anh" của Kiều Ninh tương đương với việc trực tiếp vẽ ra một khoảng cách không thể hàn gắn với Trần Đình.
Trần Đình im lặng một lúc rồi chậm rãi nói:
“Kiều Ninh, Trần Hạo Hiên là một người đàn ông mưu mô, anh ta không thích hợp với em."
Kiều Ninh ngây thơ và dễ thương, trong khi Trần Hạo Hiên tàn nhẫn và mưu mô, vì vậy anh ta không phù hợp với Kiều Ninh một chút nào.
Trần Đình cũng không hiểu tại sao hai người có khoảng cách lớn như vậy lại ở bên nhau được.
"Vậy thì anh nghĩ anh hợp với tôi?"
Kiều Ninh lạnh lùng chế nhạo.
Anh xứng đáng?
Trần Đình mở miệng, nhưng không nói được lời nào.
Nếu là trước đây, thì anh nhất định sẽ trả lời không chút do dự, người thích hợp nhất với Kiều Ninh chính là anh.
Tuy nhiên, bây giờ anh đã đính hôn với Kiều Mẫn, anh không có cách nào để làm cho Kiều Ninh hạnh phúc.
"Trần Đình, tôi của trước kia chết rồi."
Kiều Ninh nhìn thấy Trần Đình vẻ mặt do dự không nói, liền nói một câu.
Kiều Ninh của trước kia từng thích anh ta đến phát điên nhưng cuối cùng lại bị chính anh ta cùng em gái mình giết chết.
Nhưng....
Bây giờ, cô không còn là Kiều Ninh của trước kia nữa.
Trần Đình bối rối nhìn cô.
Kiều Ninh không còn gì để nói với anh ta nữa, nhưng khi cô chuẩn bị rời đi, Trần Đình đã ngăn cô lại.
"Kiều Ninh, nếu anh và Kiều Mẫn hủy bỏ hôn ước, liệu em có ly hôn với Trần Hạo Hiên không?"
Trần Đình vẫn không bỏ cuộc mà hỏi.
Ở bên Kiều Mẫn nhưng rong tâm trí anh toàn là hình bóng của Kiều Ninh: nụ cười của cô, cô lương thiện, hiền lành,...
Mặc dù Kiều Mẫn thực sự hiểu một người đàn ông cần gì, nhưng cô ấy lại quá kiêu ngạo và độc đoán.
Nên anh không thích cô ta chút nào.
Lúc ở bên cô ta chủ là nhất thời bị mê hoặc.
Chính là nó! Còn về chuyện đính hôn chỉ là ý của bố mẹ mà thôi.
"Sẽ không."
“Tôi không muốn chồng nghĩ rằng tôi vẫn còn liên lạc với người cũ, tốt hơn hết chúng ta nên giữ khoảng cách một chút."
Kiều Ninh lạnh lùng liếc Trần Đình rồi nói.
Sau khi nói xong, cô hất tay anh ra ra và sải bước rời đi.
Trần Đình nhìn Kiều Ninh đang dần đi xa, trong mắt hiện lên vẻ buồn bã.
Cuộc nói chuyện của Kiều Ninh và Trần Đình đều lọt vào mắt xanh của Kiều Mẫn.
Bàn tay cô ta từ từ nắm chặt, sức