Giang Linh Diên đã xây dựng nhà hát này rất tốt, biến một dãy phòng bỏ trống thành phòng cho diễn viên, đồng thời sửa sang lại theo tiêu chuẩn của một khách sạn năm sao.
Giang Linh Nhạn chưa từng đến rạp hát này bao giờ, cô ấy chỉ biết rạp sắp đóng cửa, sau khi nhìn thấy phòng diễn viên xong liền nhìn em gái không nói nên lời: "Có nhất thiết phải làm thế này không?"
Giang Linh Diên nhún vai: "Lúc đó, khách sạn mới của chúng ta ở Sanlitun đang được sửa sang lại, vật liệu và đồ đạc cũng được để dành để sử dụng sau.
Em thấy có nhiều thứ đã dùng qua, mượn mấy bộ lại đây, dù sao đặt cũng đã đặt rồi."
Giang Linh Nhạn: "..."
Vật dụng cao cấp cần được bảo trì hàng ngày, sau khi trang trí được sửa chữa, các nhu cầu thiết yếu hàng ngày khác cũng phải được nâng cấp, cộng với phí trả cho nhân viên dọn dẹp...
Giờ thì cô ấy đã biết tại sao nhà hát lại sắp đóng cửa.
Các ứng cử viên đến trường quay để quay những đoạn độc thoại cá nhân.
Huấn luyện viên đã có thể về phòng nghỉ ngơi, Giang Linh Nhạn vẫn đứng giám sát, chờ tất cả mọi người đều quay xong thì mới quay trở về, đang đứng một bên quan sát Nhiếp Khai Nguyên thì điện thoại của cô ấy rung lên, vừa nhìn liền thấy Diệp Minh Tâm đã gửi cho cô ấy một tin nhắn.
Đi vào bãi đỗ xe, tìm nửa ngày mới tìm được xe của Diệp Minh Tâm, sau khi ngồi vào ghế phó lái, Giang Linh Nhạn vừa thắt dây an toàn vừa nói: "Cậu nên học tập em gái của mình, xe của nó tất cả đều có màu sắc rõ ràng, liếc mắt một cái cũng có thể để cho người khác thấy."
"Chẳng hạn như SaoBaohong, người hâm mộ Death Barbie?"
Giang Linh Nhạn: "...!Tên chính thức là Tình yêu đích thực như máu đỏ, kiều diễm như màu hồng cánh sen."
Diệp Minh Tâm từ chối cho ý kiến: "Mình cảm thấy...tên của mình đại chúng hơn."
Giang Linh Nhạn cũng lười tranh luận với cô, Diệp Minh Tâm lái xe đến quán rượu, không chọn quán bar, bọn họ đi tới quầy rượu trong góc gọi hai ly rượu, sau đó Giang Linh Nhạn hỏi cô: "Nói đi, cậu muốn biết cái gì."
Diệp Minh Tâm không nói nhảm với cô ấy, cô hỏi thẳng: "Lúc trước Hàn Y Nhân tham gia vào chương trình của các cậu như thế nào?"
Không cần đoán cũng biết Hàn Y Nhân có quan hệ, Giang Linh Nhạn cũng nhanh chóng nói với cô: "Cô ấy được đạo diễn Trình tiến cử.
Tổng cộng có mười hai người chơi, sáu người trong số họ là do đạo diễn Trình giới thiệu.
Mình có một nửa quyền lựa chọn ứng cử viên, ông ta cũng có một nửa, sự lựa chọn cuối cùng vẫn là ở mình.
Lúc đầu ông ta giới thiệu mười người, cuối cùng mình đã để lại sáu người, khi ấy điều kiện của Hàn Y Nhân thật sự không tồi, mình mới giữ lại."
Diệp Minh Tâm đặt cánh tay lên bàn, gõ ngón tay lên mặt bàn, phát ra tiếng lách cách: "Cho nên không phải có người khác giới thiệu cô ta vào học hỏi?"
Giang Linh Nhạn bật cười: "Đương nhiên, cậu cho rằng đây là thi đại học sao còn cử vào học hỏi.
Trong chương trình của mình cũng không có khả năng đi cửa sau, cậu có biết sau khi nghe nói Hàn Phi Nhứ sẽ tham gia, em gái mình ngày nào cũng nói nó muốn đến, còn nói sẽ tới làm việc cho mình như thế nào không? Mình cũng không suy nghĩ nhiều liền từ chối!"
Diệp Minh Tâm: "..." Không phải cậu sợ nó phá hỏng chỗ của cậu hơn sao.
Giang Linh Nhạn chống tay lên má: "Sao đột nhiên lại hỏi như vậy, sau lưng còn có người khác nữa sao?"
Diệp Minh Tâm gật đầu.
Giang Linh Nhạn bắt đầu tò mò, sau khi quay nhiều ngày như vậy, cô ấy cũng không phát hiện Hàn Y Nhân có qua lại với bất cứ người lạ mặt nào.
"Ai?"
Diệp Minh Tâm cầm ly rượu, quan sát dấu vân tay của mình trên thành ly, qua mùi rượu Whisky Citrine, nó dường như lắc lư nhẹ: "Thường Hạo."
Lúc trước bọn họ vẫn luôn điều tra xem ai là người muốn bôi đen Hàn Phi Nhứ, cuối cùng tra đến tra đi, cư nhiên lại tra ra được là người nhà họ Thường, Thường Hạo.
Khi đó, Diệp Minh Tâm nghĩ rằng ông ta muốn trả thù, bởi vì hai đứa con trai của ông ta đều gặp chuyện, hơn nữa còn liên quan tới nhà họ Diệp, mà sở dĩ bọn họ cùng nhà họ Diệp có thù hận là bởi vì Hàn Phi Nhứ.
Khi đó cô cảm thấy kỳ quái, bởi vì dùng cách trả đũa như vậy, có vẻ quá trẻ con, cũng không quân tử, chuyện trên thương trường, căn bản không cần phải dời trận địa tới giới giải trí, huống chi, nếu thật sự phải giận chó đánh mèo Hàn Phi Nhứ, Thường Hạo có thể làm nhiều hơn là chỉ làm mất uy tín của nàng bằng những cách không đến nơi đến chốn như vậy.
Ngay cả bôi đen, cũng không phải mãnh liệt nhất, chỉ tiến hành một cách bình thường chậm rãi.
Một ưu điểm của việc làm như vậy là nó có thể khiến ấn tượng xấu của mọi người về Hàn Phi Nhứ từ từ hình thành cho đến khi nó trở nên ăn sâu.
Diệp Minh Tâm vẫn không hiểu Thường Hạo sẽ dùng thủ đoạn xảo quyệt như vậy để đối phó với Hàn Phi Nhứ, nếu muốn làm quà đáp lễ, cô có thể nói cho ba cùng em trai một tiếng, để cho bọn họ làm khó Thường Hạo, đoạt lấy tất cả các hạng mục.
Nhưng giờ cô mới hiểu, hóa ra người đứng sau người đưa tin ngu ngốc kia không phải Thường Hạo, mà là Hàn Y Nhân.
Sau khi nói cho Giang Linh Nhạn những gì cô biết, bản thân cũng đột nhiên tỉnh ngộ liền gật đầu: "Ồ...!Mình hiểu rồi, Hàn Y Nhân muốn giành chức quán quân, nhưng bởi vì Hàn Phi Nhứ quá mạnh, cho nên cô ta bắt đầu từ dư luận, để khiến đối phương không thắng được."
"Chuyện kia, cũng không đúng."Giang Linh Nhạn nhíu mày: "Làm sao cô ấy biết trận đấu cuối cùng liên quan tới danh tiếng, ngay cả chính mình cũng không biết, trước đó một tuần mình mới đựa ra quyết định."
Diệp Minh Tâm chậm rãi ngước mắt lên: "Ai nói rằng cô ta muốn dùng cách này vì muốn thắng trận đấu? Lý tưởng của người ta rất lớn, làm sao có thể chỉ tập trung vào một trò chơi nhỏ."
Khi vinh quang cùng đánh giá của một người đều đạt tới danh không chính ngôn không thuận, bản thân sẽ luôn trong một trạng thái trông gà khóa cuốc, chỉ cần có điều gì đó không ổn xung quanh, bản thân sẽ nhanh chóng đề cao cảnh giác, sau đó sẽ bày ra tư thế công kích nhất định phải loại bỏ nhân tố không an toàn.
Đối với người Hàn Y Nhân mà nói, Hàn Phi Nhứ là một nhân tố không an toàn.
Cô ta đến với chương trình tạp kỹ chỉ để gần gũi với với Hàn Phi Nhứ, nhìn xem dáng vẻ của đối phương là như thế nào.
Tình cảm của cô ta dành cho Hàn Phi Nhứ rất phức tạp, một mặt là thần tượng mà bản thân từng mơ ước, đến bây giờ cô ta vẫn có thể nhớ được tại sao mình lại thích nàng, mặt khác, một núi không thể có hai hổ, cầu độc mộc không thể có hai người đi song song, Hàn Phi Nhứ đã trở lại, xuất phát điểm của nàng chỉ kém Hàn Y