《 Người ngủ say 》 có tổng cộng sáu nhân vật chính, bốn nam và hai nữ, trong đó Diệp Minh Tâm đóng vai Thích Hàn Tuyết là tổ trưởng, cô dẫn đầu hai đội cảnh sát hình sự, ba nhân vật chính khác, một là Hạ Ninh giữa chừng tham gia, một là bác sĩ tâm lý Cận Lương, một là doanh nhân trẻ và đầy triển vọng, Cao Khải.
Câu chuyện bắt đầu với một vụ án khó khăn do Thích Hàn Tuyết tiếp quản, cô điều tra một vụ án có thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, tất cả các loại hành vi chặt xác của vụ án đó đều làm cho mọi người không thể hiểu được.
Nhưng nửa tháng trôi qua, không ai trong nhóm có thể tìm ra được hung thủ rốt cuộc là ai, và hắn làm như vậy có ích lợi gì.
Vì vậy, Thích Hàn Tuyết đã tìm một lối tắt đó là quyết định đến bệnh viện tâm thần để tìm bệnh nhân mắc bệnh nhân cách chống đối xã hội, muốn mượn tư duy của họ để phá giải vụ án này.
Bởi vậy, Thích Hàn Tuyết đã tình cờ gặp được Hạ Ninh.
Cha của Hạ Ninh là một nhà tâm lý học tội phạm nổi tiếng, bản thân cô cũng là một thiên tài tâm lý học tội phạm, mới 15 tuổi đã được nhận vào trường đại học, trong khi đó thì bao nhiêu thanh niên ở độ tuổi 20 đều không thể so sánh với cô, nhưng đến 17 tuổi, sau khi cha mẹ qua đời, cô đã bị người chú gửi đến bệnh viện tâm thần, hơn nữa chú cô cầm theo một đống chứng cứ giả, nói rằng cô là một người có nhân cách chống đối xã hội và cha mẹ cô đã bị chính cô giết.
Hạ Ninh ở trong bệnh viện tâm thần bảy năm, Hạ Ninh trông gầy gò, yên tĩnh, nhưng chỉ cần nhìn vào cô ấy là có thể phát hiện ra cô gái này không phải yếu đuối như vẻ ngoài, đôi mắt sắc bén như xuyên thấu lòng người.
Hạ Ninh xuất phát từ tâm lý nhàm chán nên đã giúp Thích Hàn Tuyết phá vụ án kia, cô cũng không cần xem hồ sơ vụ án, chỉ cần nghe Thích Hàn Tuyết kể lại đối phương làm cái gì thì đã có thể nhanh chóng viết ra hồ sơ của tên tội phạm.
Cầm kết quả của Hạ Ninh quay về nhóm, tất cả mọi người trong nhóm đều không tin vào lời nói của một bệnh nhân tâm thần, còn dự định tiếp tục tìm kiếm theo cách riêng của mình.
Thích Hàn Tuyết ra sức dẹp đi nghị luận, để cấp dưới dựa theo lời Hạ Ninh mà sàng lọc nghi phạm, kết quả chưa tới ba giờ đã bắt được nghi phạm.
Nghi phạm ban đầu cũng tỏ vẻ vô tội, sau đó không thể chịu được áp lực thẩm vấn, sụp đổ tinh thần, cuối cùng thừa nhận tội ác.
Có thể bắt được người này, 90% là công lao của Hạ Ninh, ba nhân vật chính là cảnh sát hình sự kia bắt đầu tò mò về Hạ Ninh, khi bọn họ biết được chuyện gì đã xảy ra với Hạ Ninh lúc trước thì càng ngày càng đồng tình với cô.
Thích Hàn Tuyết cảm thấy, trong tổ bọn họ thiếu một thiên tài tâm lý tội phạm như Hạ Ninh, vì vậy liền nghĩ biện pháp cứu cô khỏi bệnh viện tâm thần.
Nội dung thật sự của bộ phim được bắt đầu từ lúc Hạ Ninh được giải cứu.
Sáu nhân vật chính, Diệp Minh Tâm đóng vai tổ trưởng Thích Hàn Tuyết, Hàn Phi Nhứ diễn Hạ Ninh, Cao Trường Tú đóng vai cảnh sát hình sự số 1 – Cao Thiên, Mao Dương Quân đóng vai cảnh sát hình sự số 2 – Trình Cảnh Thụy, Nhiếp Khai Nguyên đóng vai bác sĩ tâm lý Cận Lương, còn Nguyên Kế Trạch sẽ đóng vai doanh nhân Cao Khải.
Nếu không phải nhìn thấy danh sách diễn viên thì Hàn Phi Nhứ sắp quên Mao Dương Quân là một diễn viên.
Kể từ khi anh ta tự đạo tự diễn, nâng mình lên thành diễn viên nổi tiếng thì Mao Dương Quân đã tham gia vào nhiều chương trình tạp kỹ hơn, thỉnh thoảng cũng đi hát hai ba bài.
Nửa năm nay cứ hai ba ngày lại được lên hotsearch, mỗi lần đều xếp thứ 4, thứ 5.
Ai mà chẳng biết đây là vị trí quảng cáo hoàng kim, hai thứ hạng này chính là đặc biệt dùng để mua bán.
Hàn Phi Nhứ búng vào tên Mao Dương Quân trên bảng diễn viên, sau đó nhìn về phía Diệp Minh Tâm: "Rốt cuộc là ai chọn anh ta vậy, lúc trước anh ta và Nguyên Kế Trạch ồn ào đến căng như vậy, lúc này còn có thể ở trong một đoàn phim, không sợ xảy ra chuyện khác sao?"
Trong lúc Mao Dương Quân tự đạo tự diễn một bộ phim thì Trương Hạo và Nguyên Kế Trạch bị hắc thảm, Ảnh Đế cũng gửi thư cho luật sư, muốn tố cáo những người liều mạng bôi đen giẫm lên hắn.
Việc này mới trôi qua được nửa năm, không biết Độc Cô Việt Hoa nghĩ như thế nào lại muốn hai vị này cùng đóng vai chính.
Diệp Minh Tâm trả lời: "Trình Cảnh Thụy vốn là do Thương Thần đóng, nhưng trước đó bạn gái anh ta xảy ra tai nạn xe hơi, nghe nói phải nằm viện một năm rưỡi mới có thể ra ngoài, phục hồi sức khỏe còn không biết phải tốn bao lâu, hiện tại Thương Thần đẩy hết tất cả công việc, chỉ chuyên tâm ở trong bệnh viện với bạn gái."
Hàn Phi Nhứ vô cùng cảm động, "Đúng là một người đàn ông tốt."
Cảm động chưa đầy một giây lại cúi mắt xuống, nhìn cái tên Mao Dương Quân, cô lại lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, "Một cơ hội tốt như vậy mà bị anh ta nhặt được, quả thực đúng là một đóa hoa cắm bãi phân trâu."
Cơ hội này không phải là anh ta nhặt được, mà là Cam Tông Minh đưa cho anh ta.
Diễn viên tạm thời bỏ diễn là một chuyện rất không có đạo đức nghề nghiệp, nhưng Thương Thần người ta quả thật có khổ tâm, hơn nữa cũng không phải tạm thời bỏ diễn, lúc anh ta nói với Độc Cô Việt Hoa là còn cách lúc khai máy mười ngày, chừa ra mười ngày, ngược lại cũng có thể để ông tìm một diễn viên mới.
Nhưng sau khi Cam Tông Minh nghe được chuyện này thì đã muốn cho Diệp Minh Tâm dẫn dắt Mao Dương Quân tham gia, cho anh ta một cơ hội để thử vai, nếu không có vấn đề gì thì để anh ta ở lại.
Nửa năm gần đây Mao Dương Quân ngoại trừ việc mua hotsearch nhiều một chút thì cũng không có yêu đương chia tay.
Hiện tại người mới mạnh nhất trong công ty Cam thị chính là anh ta, Cam tổng tất nhiên muốn bồi dưỡng nhiều hơn.
Cam Tông Minh rất ít khi để Diệp Minh Tâm làm chuyện gì, thỉnh thoảng thì chỉ có một lần, Diệp Minh Tâm cũng không tiện từ chối.
Sau khi cô nói chuyện với Độc Cô Việt Hoa, Độc Cô Việt Hoa liền sắp xếp một buổi thử vai, không ngờ biểu hiện Mao Dương Quân khá tốt.
Lại tìm các diễn viên khác thì quá phiền phức, hơn nữa không nhất định tìm thấy người có nhân khí cao hơn Mao Dương Quân, bây giờ nhân khí của Mao Dương Quân và Cao Trường Tú đều ngang ngửa nhau, fan hâm mộ hai bên xé nhau mỗi ngày chỉ để tranh giành ai là tiểu thịt tươi đẹp trai nhất.
Thật ra, có mắt đều nhìn ra được, chắc chắn là Cao Trường Tú đẹp trai hơn, nhưng trong mắt fan hâm mộ có tám trăm lớp bộ lọc, họ không quan tâm sự thật là gì, họ chỉ muốn người khác đồng ý với mình.
Lương Trữ ngồi ở một bên, nhàn nhã nhìn vào điện thoại di động, bây giờ phía dưới của cô chỉ có hai nghệ sĩ, nhiệm vụ khôi phục nhân khí của Hàn Phi Nhứ đã được hoàn thành, nếu Lương Trữ không nhận hoạt động thì người trực tiếp được lợi nhất vẫn chính là cô, cuối cùng thì cô cũng không cần phải tranh luận với các nhà hoạt động rồi.
Bởi vì bộ phim này là do Diệp Minh Tâm đầu tư, nên Lương Trữ cũng thành công trong việc nhét Tô Giác vào đóng một vai phụ nhỏ, mặc dù tất cả các lần xuất hiện với nhau chưa đầy năm phút, nhưng cũng là một nhân vật phụ quan trọng.
Hàn Phi Nhứ và Diệp Minh Tâm đều ở trong công ty, chuẩn bị một lát đi tham dự hội đồng hàng tháng của công ty Cam thị, hai người bọn họ đều đang còn đeo danh nghĩa Cam thị trên người, trước đó không tham gia là bởi vì không có ở địa phương, hiện tại nói gì thì cũng nên đi tham gia một lần, bằng không cậu hai sẽ tức giận = =
Ngón tay Lương Trữ từ từ xẹt qua màn hình, nhìn thấy bài weibo đầu tiên, cô nhíu mày, "Khắc Lạc Y – Chloe lên hotsearch rồi."
Hàn Phi Nhứ bị cô ấy thu hút sự chú ý, cô chạy tới xem, "Lên hotsearch gì?"
"Marie Claire đăng một weibo, chín bức ảnh đăng lên tất cả đều là ảnh chụp đường phố của Khắc Lạc Y – Chloe, tất cả các loại phong cách đều có, sau đó thì weibo này đã hot lên, em xem, chính là hotsearch thứ hai đếm ngược lên đó."
Vị trí thứ 49, hot search này vô cùng thấp, sau khi nhấp vào thì số lượng bài weibo cũng nhiều, nhìn qua chắc không phải là mua.
Weibo đầu tiên là của một cô gái truy tinh*, cô ấy đã gửi một biểu tượng khóc lớn với dòng chữ là "Tổng biên tập thật thật đẹp, xin chị hãy mau xuất đạo*".
*Truy tinh: theo đuổi thần tượng
**Xuất đạo: debut hay ra mắt
Hàn Phi Nhứ nở nụ cười, "Giá trị nhan sắc của Khắc Lạc Y – Chloe quả thật rất tốt, nếu cô ấy không lăn lộn trong giới thời trang mà đi vào giới giải trí thì chắc là cũng có thể có thành tựu."
Diệp Minh Tâm ngồi ở bên kia cũng cúi đầu nhìn điện thoại di động, nhưng cô không xem weibo mà là xem lịch, cô vừa tính toán hành trình của mình, vừa không để ý mà mở miệng: "Mười mấy năm trước cô ấy đã lăn lộn trong giới giải trí, nhưng diễn xuất không nổi tiếng, người thì lại quá cao.
Sau đó, cô ấy đi làm người mẫu, làm người mẫu ba năm.
Đến 21 tuổi lại bỏ việc, bắt đầu làm tạp chí, sau đó vẫn luôn kiên trì cho đến bây giờ."
Lương Trữ không biết điều này, cô chớp mắt, "Trẻ tuổi như vậy đã đi làm rồi sao, cô ấy bây giờ bao nhiêu tuổi rồi? Tôi không nhìn ra tuổi của người nước ngoài, rõ ràng người ta hơn 40 tuổi nhưng tôi cảm thấy người ta hơn 20 thôi, rõ ràng người ta hơn 20, nhưng tôi lại nhìn ra tới hơn 40.
Tôi luôn nghĩ Khắc Lạc Y – Chloe năm nay 25 – 26 tuổi, sau đó ngẫm lại thì nào có ai ở độ tuổi này đã đi làm tổng biên tập đâu, cho nên rốt cuộc cô ấy bao nhiêu tuổi?"
"31"
Lương Trữ ngạc nhiên: "Wow...Thật lòng nhìn không ra, tôi còn tưởng cô ấy trạc tuổi tôi."
Diệp Minh Tâm nhìn cô, "31 tuổi, không phải bằng tuổi chị sao?"
Lương Trữ: "..." Hình như là vậy.
Hàn Phi Nhứ dời mắt ra khỏi màn hình điện thoại di động, cô nhìn về phía Diệp Minh Tâm, "Sao chị biết được nhiều chuyện về Khắc Lạc Y – Chloe vậy?"
Diệp Minh Tâm khựng lại, sau đó thản nhiên như không có chuyện gì ngước mắt lên, "Trang web chính thức của Marie Claire có giới thiệu tổng biên tập của họ, chị lục soát một chút liền thấy."
Hàn Phi Nhứ không nghi ngờ gì, lại cúi đầu xuống.
Tề Vũ đang bận rộn bên ngoài, chờ khi cuộc họp sắp bắt đầu anh ta sẽ tới gọi tất cả các cô ra ngoài, Lương Trữ lại nhìn điện thoại vài lần, đột nhiên nói: "Chị cảm thấy Khắc Lạc Y – Chloe có chút quen mắt."
Lam Trúc ngồi bên cạnh Diệp Minh Tâm, cô cười nói: "Chị cũng cảm thấy cô ấy giống Lena Milano?"
Lương Trữ vẻ mặt vô tội nhìn qua, "Lena Milano là ai?"
Lam Trúc: "..."
Cuộc họp bắt đầu, các cô ngồi ở giữa bàn hội nghị, chán nản nhìn Cam Tông Minh ở phía trước dõng dạc hăng hái, Hàn Phi Nhứ rũ xuống nửa mí mắt, cảm thấy nếu ông ta không thả người thì cô sẽ ngủ luôn ở đây.
Diệp Minh Tâm ngồi bên cạnh Hàn Phi Nhứ, ánh mắt mặc dù đặt trên người Cam Tông Minh, nhưng đầu thì đang suy nghĩ cân nhắc về những thứ khác, cuộc họp như vậy cô đã tham gia nhiều rồi.
Bây giờ cô đã luyện ra được một loại bản lãnh, đó là không để người khác nhìn ra cô thất thần = =
Ban đầu cô đang nghĩ về lịch trình trong tương lai, nghĩ nghĩ, cô lại một lần nữa nghĩ về Khắc Lạc Y – Chloe.
Hôm đó sau khi nghe thư ký nói xong, cô về nhà và tự hỏi mình rất lâu nhưng vẫn không nghĩ ra lý do tại sao cô ta làm điều đó.
Táng gia bại sản chỉ để mua một cuốn sách hoàn toàn vô dụng?
Những thông tin còn lại không biết khi nào mới tra ra được, thông tin tài chính tìm được nhanh là vì họ có hacker, thông tin cuộc sống chỉ có thể kéo tơ lột kén thì mới biết được từng chút một, thảo nào thư ký nói cần tới một tháng, với tiến độ này thì ông ấy đã ba ngày không liên lạc với Diệp Minh Tâm, vậy thì để có được tất cả các thông tin, thực sự cần một tháng.
Khắc Lạc Y – Chloe, người phụ nữ Pháp bí ẩn, người phụ nữ Pháp khiến người ta cảm thấy quen mắt...
Diệp Minh Tâm đổi tư thế bắt chéo chân, đột nhiên, động tác của cô dừng lại.
Một người cảm thấy Chloe quen thuộc thì có lẽ là trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng hai người cảm thấy Chloe quen thuộc, chỉ sợ là không còn là sự trùng hợp ngẫu nhiên nữa, mà là họ thực sự đã nhìn thấy Khắc Lạc Y – Chloe.
Lương Trữ đã ở Mỹ đã nhiều năm, những người cô ấy đã gặp qua đều là người Mỹ, Lam Trúc thì chỉ đi ra nước ngoài một vài lần khi đi cùng cô, nhưng cũng không đến Pháp, vậy thì họ đã gặp Khắc Lạc Y – Chloe ở đâu?
Một phỏng đoán không thể tưởng tượng được xuất hiện trong tâm trí cô, mặc dù phản ứng đầu tiên của Diệp Minh Tâm là hoàn toàn không thể nào, nhưng càng nghĩ, cô càng cảm thấy...có vẻ như đó là sự thật.
Diệp Minh Tâm lấy điện thoại di động ra, ngồi thẳng người lên, sau đó đặt