Đôi mắt to tròn của Lịch Nhi đọng dấu tích của nước mắt nhưng cô cho nó rơi xuống, cô không muốn mình chật vật trước Mạc Thiên Nhật Dạ, không muốn để hắn tiếp tục coi thường mình.
Lịch Nhi túm chăn che chắn cơ thể, cô bây giờ không còn mảnh vải che thân.
Mạc Thiên Nhật Dạ gần đây phát hiện ra Tôn Lịch Nhi đã hoàn toàn thay đổi, từ cử chỉ đến lời nói đều không tìm được chút gì của ngày trước nhưng dáng vẻ này chính là dáng vẻ hắn muốn thấy, ít nhất thì nó đỡ chướng mắt hơn.
Mạc Thiên Nhật Dạ thẳng tay giật tấm chăn trong tay cô ném xuống sàn, đôi mắt chim ưng như muốn ăn tươi nuốt sống cô đê tiện nói.
- Tôi bảo cô ký thì cô ký sao, là ai nói trên pháp luật tôi và cô vẫn còn là vợ chồng, nói cho cô biết tờ giấy đó tôi xé rồi, đã là vợ thì phải nằm dưới giúp chồng mình vui vẻ.
Mạc Thiên Nhật Dạ không để Lịch Nhi kịp bỏ chạy, hắn cởi quần áo trên người ném xuống đất, nắm chặt hông của cô đẩy "cậu bé" của hắn vào trong.
Đây không phải lần đầu nhưng cảm giác vẫn mới lạ, Mạc Thiên Nhật Dạ ra sức đẩy đưa khiến Lịch Nhi hết sức vật vã.
Cô biết mình không thoát được hắn nhưng cô còn phải chịu sự kiểm soát của hắn đến bao giờ? Hắn nói cái gì mà vẫn còn là vợ chồng trên danh nghĩa, nếu hắn không mất trí nhớ thì cần gì giả vờ ngu dại, cần gì phải giữ cô ở lại để cản trở hắn sánh bước bên Thẩm Quyên Ly?
Lịch Nhi nhắm mắt không muốn nhìn bộ dạng dung tục của mình bây giờ nhưng Mạc Thiên Nhật Dạ hét lớn bắt cô phải mở mắt.
- Mở mắt ra nhìn cho kỹ cô đang làm chuyện này cùng ai, có phải cô ao ước người đưa vật đó vào người cô là Mạc Cao Ân có phải không? Tôn Lịch Nhi, đến chú chồng mà cô cũng không tha, loại phụ nữ như cô thật là ghê tởm.
Hắn không ưa gì Mạc Cao Ân, càng ghét hắn ta anh anh em em ngọt ngào với Tôn Lịch Nhi, hai người họ cứ tỏ ra mình là kiểu ý hợp tâm đầu, miệng thì nói là yêu Nhật Dạ nhưng tâm lại chứa thêm một Mạc Cao Ân, giả dối.1
Lịch Nhi mở mắt, cười tươi châm chọc.
- Tôi ghê tởm nhưng anh vẫn động vào đấy thôi, Mạc Thiên Nhật Dạ anh cũng thật ghê tởm.
"Ưm."
Lời hắn nói ai cho cô phản bác, Mạc Thiên Nhật Dạ dùng hết sức đẩy thật sâu vào cơ thể cô.
Lịch Nhi cắn chặt môi chịu đựng, sẽ nhanh qua thôi.
Mạc Thiên Nhật Dạ làm hơn 3 tiếng đồng hồ, hết đợt này đến đợt mới, đến khi Lịch Nhi xanh mặt mày hắn mới chịu buông tha.
Hắn bỏ cô trên giường đi tới cửa khoá lại rồi đem theo chìa khóa vào phòng tắm, ngăn cho Lịch Nhi trốn ra ngoài.
Lịch Nhi nằm trên giường không nhúc nhích, môi yếu ớt cong lên cười chua chát, hắn xem cô là tù nhân hay