Thẩm Nghiệp Thành và Trần Mộc sau một đêm bị tạm giam để lấy lời khai, thì được cho tại ngoại vì chưa có chứng cứ xác thực để buộc tội nhưng ông ta và trợ lí bị cấm xuất nhập cảnh do còn trong quá trình điều tra.
Mạc lão gia bưng bít thông tin rất tốt nên hiện giờ vẫn chưa ai biết chuyện ông ta ra vào cục cảnh sát.
Thẩm Nghiệp Thành muốn xây dựng sự nghiệp thêm vững chắc nhưng hiện tại lại không được như ý nguyện, trước mắt là phải thủ tiêu Cửu Lang và Lưu Dân Triệt trước tránh bọn chúng ngứa miệng lỡ lời.
Trần Mộc mang cho Thẩm Nghiệp Thành một tách cà phê nóng, rồi báo cáo một chút về tình hình xây dựng của khu vui chơi Liên Thanh.
- Thẩm tổng, chuyến lần này chúng ta sẽ lời to, quản lí công trình phía bên Vạn Xuân cực kỳ kém cỏi, vật liệu bị tráo đổi mà cũng không hay biết, chúng ta có đi thêm vài chuyến cũng không ai nhận ra đâu.
Vạn Xuân cũng như Tôn Thị, đều là mục tiêu của Thẩm Nghiệp Thành, chỉ cần nó giống như chung cư Hoa Đô đổ sập thì Vạn Xuân chắc chắn sẽ phá sản.
Thẩm Nghiệp Thành nhấp một ngụm cà phê hỏi về Tôn Thị.
- Dạo gần đây website đăng tin bán Tôn Thị có gì mới không?
- Thưa Thẩm tổng, vẫn chưa có gì mới nhưng Mr.
Vương vẫn rất mặn mà với nó.
Thẩm Nghiệp Thành nhếch môi cười, đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ mới trong đầu, bán Tôn Thị lại cho kẻ lắm tiền Mr.
Vương lại lời to, sau đó gom Vạn Xuân về tay, vẹn cả đôi đường.
- Tìm cơ hội dạy dỗ Tôn Lịch Nhi cho cô ta biết mùi lễ độ đi.
- Dạ.
Ông đã nhiều lần thoả thuận giá cả với Tôn Lịch Nhi nhưng cô ta vẫn cứng đầu không chịu bán, thứ gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua bằng thủ đoạn.
Tôn Lịch Nhi ơi Tôn Lịch Nhi, Mạc Cao Ân đang còn trong bệnh viện, Mạc Thiên Nhật Dạ chắc đã đi không nổi nữa rồi, để xem ai sẽ cứu cô đây?
*************
Sáng hôm sau Lịch Nhi dậy sớm, như mọi ngày đi chợ nấu cơm, cô lái xe đến siêu thị mua sữa cho ba, tiện tay mua thêm cho Mạc Thiên Nhật Dạ một hộp để bồi bổ.
Lúc cô quay về lại thấy có một chiếc xe màu đỏ bám theo phía sau, chiếc xe này lúc cô rời khỏi nhà hình như đã thấy nó đậu trước con hẻm, có khi nào là đang bám theo cô không?
Lịch Nhi tăng tốc, chiếc xe phía sau cũng tăng tốc theo, cô hơi sợ vì phía trước là đoạn đường vắng.
Cô đắc tội với rất nhiều người, dù không làm gì cũng trở nên có tội với bọn họ nên nhất thời không đoán được là ai đang theo dõi mình.
Lịch Nhi tăng ga hết số, trước mắt cần cắt đuôi bọn chúng trước, còn việc bọn chúng là ai sẽ tính sau.
Chiếc xe màu đỏ cũng tăng tốc bám theo, có lúc sắp vượt lên nhưng đều bị Lịch Nhi cắt đuôi thành công, cô nhắm thẳng vào con hẻm phía trước vững tay lái mạnh mẽ rẽ phải, chiếc xe kia lỡ trớn lao thẳng lên phía trước đến khi lùi lại thì đã mất dấu của Lịch Nhi.
- Mẹ nó! Bị nó phát hiện rồi.
Tên áo đen ngồi ở ghế lái chửi thề một tiếng móc điện thoại gọi cho Thẩm Nghiệp Thành.
- Thẩm tổng, hình như cô ta đã phát hiện rồi, còn cắt đuôi chúng tôi.
Thẩm Nghiệp Thành ở bên này nghe xong chẳng những không tức giận mà còn rất thong