Tác giả: Tống Anh Thư (Viên Viên)
*Xin đừng mang đi nơi khác, truyện chỉ đăng tại MGT.
Ai kì thì Boylove, đam mỹ, nam x nam xin mời out truyện.
Cảm ơn
Chật vật được một lúc, cuối cùng em ấy cũng mang được anh ta lên văn phòng riêng của tôi...với một bộ dạng bị trói từ trên xuống dưới....
Tôi rót một cốc trà đẩy đến trước mặt em, ung dung nói.
- Đây là bệnh nhân mà em muốn anh nhận?
Em quay qua nhìn anh ta rồi quay qua nhìn tôi, gật đầu rồi mới từ từ kể.
- Đây là bạn em, cậu ta tên Tôn Thiên Nam, là con cháu của Tôn gia....
Tôi thoáng chút ngạc nhiên, Tôn gia, Tôn Thiên Nam, một gia tộc lừng lẫy từng lụi bại mà vẫn có thể vực dậy lại được.
Trong chiến trường ai lại chưa từng nghe tên qua cơ chứ?
- Tôn Thiên Nam? Một người tài sắc vẹn toàn, hô mưa gọi gió như thế.
Nói điên một cái liền điên rồi?
Em ấy thở dài nhìn tôi, bộ dạng có chút mệt mỏi, quầng thâm ở mắt thấy rõ.
Có lẻ những ngày qua em đã rất mệt mỏi.
- Em biết, Thiên Nam, cậu ấy đã từng mạnh mẽ đến thế nào, ai cũng biết, nhưng thật sự em không biết phải nói như thế nào.
Từ sau cái chết của Lâm...
- Em ấy không có chết không có chết khôny có chết....!!!
Thiên Nam vùng khỏi dây trói nhàu đến chỗ của Huỳnh Tuấn, gào thét những câu vô nghĩa.
Phải vất vả biết bao để tôi có thể tách anh ta ra khỏi em ấy.
Bộ dạng điên cuồng của anh ta làm tôi không thể không tiêm cho anh ta một mũi an thần.
Sau khi tiêm, anh ta trở về một bộ dạng yên tĩnh đến lạ, đúng là có những người tốt nhất đừng nói chuyện thì bỗng nhiên liền trở nên đẹp trai hơn gấp bội.
Tôi lấy bộ sơ cứu của mình ra, tỉ mỉ sát trùng vết thương trên gương mặt và tay chân của em ấy.
Lòng không khỏi sót sa, Huỳnh Tuấn khá trầm ngâm, lúc này vừa để yên cho tôi sát trùng lại vừa kể.
- Trước đây Nam có thích một cậu bé, lúc đó cậu bé ấy cũng chỉ mới