Một khi quá chú ý vào chuyện gì đó, tự dưng thời gian sẽ trở nên đặc biệt dài đằng đẵng, Hứa Thừa Hạo đang lâm vào tình trạng như vậy.
Chờ đến hết giờ thôi mà anh đã đứng ngồi không yên, mỗi lần cảm thấy đã đến giờ tan việc, anh ngẩng đầu nhìn đồng hồ sẽ thấy nãy giờ mới có mấy phút trôi qua, muốn phiền muộn bao nhiêu thì phiền muộn bấy nhiêu.
Hứa Thừa Hạo không thể chịu được nữa, dù sao anh cũng là sếp, muốn về sớm thì đã sao, anh phải về nhà!Vì thế, Lý Niệm đang ngồi trong phòng làm việc liền bị kéo đi làm thần hộ mệnh, anh ta mờ mịt dang hai tay mở đường.
Lý Niệm:???Ảnh cũng không biết tại sao mình phải đi đường với tư thế như vậy, lại còn phải nhìn trái nhìn phải như kẻ trộm đang quan sát quân địch!Hứa Thừa Hạo núp sau lưng anh, ôm vịt vàng nhỏ, thò đầu từ sau bả vai anh ra: “Anh phải bảo vệ em, đưa em về nhà an toàn đấy.
”Lý Niệm: “…Rốt cuộc em đang làm cái gì? Anh cảm thấy mình giống mấy thằng điên đó.
”Hứa Thừa Hạo: “Anh chỉ cần bảo vệ em là được.
”Lý Niệm: “Nếu em bị tụi bắt cóc theo dõi thì anh cũng không bảo vệ được em đâu.
”Hứa Thừa Hạo: “Anh chỉ cần ngăn Trình Giảo Kim* là được.
”*chỉ mấy người hay nhảy ra giữa đường phá bĩnh chuyện người khácLý Niệm: “Gì?”Lý Niệm cảm thấy hai người đang ông nói gà bà nói vịt, hoàn toàn không thể hiểu được nhau.
Anh ta đành tiếp tục mù mờ dẫn người xuống lầu, gọi thang máy đi thẳng xuống hầm gửi xe.
Hứa Thừa Hạo thành công ngồi vào trong xe, chuyện đầu tiên là thúc giục Lý Niệm nhanh chóng khóa cửa xe, bộ dáng đầy cảnh giác.
Lý Niệm từ trạng thái mù mờ chuyển thành á khẩu, thậm chí là không muốn quan tâm nữa rồi, Hứa Thừa Hạo nói khóa cửa xe thì Lý Niệm khóa cửa xe, nói mau về nhà thì mau về nhà, nói đưa lên cửa nhà thì đưa lên cửa nhà.
Hỏi khắp thế gian xem có trợ lý giám đốc nào thật tri kỷ, nói gì làm đó như anh ta không!!!Hứa Thừa Hạo bước vào nhà liền như bước vào khu an toàn, cả người nháy mắt thả lỏng, anh đặt vịt vàng nhỏ lên bàn trà rồi ngồi phịch xuống ghế sô pha êm ái, thở một hơi dài kìm nén nãy giờ.
Lý Niệm vẫn không hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, cũng lờ mờ ngồi xuống.
Dì giúp việc đang nấu cơm, nghe thấy tiếng động bèn đi ra kiểm tra, chào hỏi bọn họ: “Hứa tiên sinh hôm nay về sớm nhỉ, chào Lý tiên sinh, cậu có ăn cơm ở đây không?”Lý Niệm lập tức bị xao lãng: “Có ăn có ăn, dì ơi, cháu muốn ăn sườn heo chua ngọt.
”Hứa Thừa Hạo ngồi tê liệt trên ghế sô pha, liếc mắt nhìn cậu: “Anh nếu không trở lại công ty nữa thì về sớm đê!”Lý Niệm hùng hồn: “Do cậu kéo anh tới đây, chứ có phải tại anh muốn đâu.
”Hứa Thừa Hạo: “Vậy giờ anh có thể về rồi.
”Lý Niệm: “Không được, anh không thể về tay không… Dì làm thêm món thịt xào cay nhé, cháu cám ơn.
”Hứa Thừa Hạo: “…”Dì giúp việc cười tít mắt đồng ý, hiển nhiên đã quen với cảnh hai người trêu chọc nhau.
Lý Niệm dĩ nhiên không thể ngồi không, anh ta đi theo dì giúp việc vào bếp, vừa gọi đồ ăn vừa nhón trái cây trong tủ lạnh, chơi không thấy ngày mai.
Hứa Thừa Hạo ngồi lọt thỏm trong ghế sô pha nhắm mắt dưỡng thần, cảm nhận mùi cơm nhà nấu bay vào mũi và tiếng cười nói rôm rả, thần kinh đang căng thẳng vừa thả lỏng được mấy giây thì chuông cửa đột nhiên nổ vang, như sấm đánh ngang trời làm anh giật nảy mình.
Anh có một loại dự cảm xấu.
Tiếng chuông cửa vang lên dồn dập, có thể cảm nhận tâm trạng cấp bách của người đến thăm.
Hứa Thừa Hạo hơi chần chừ, cũng cảm thấy này không giống tính cách của Cảnh Nhất Thành, trong lúc anh do dự, Lý Niệm thò đầu ra từ phòng bếp, dò hỏi: “Mũi ai mà dài vậy, cơm vừa xong đã tới gõ cửa?”Hứa Thừa Hạo cũng nhìn về phía cánh cửa, nhưng chân không chút nào động đậy: “Không biết.
”Lý Niệm phát hiện anh không muốn ra mở cửa, nhưng chuông cửa cứ réo lên không ngừng, đành phải tự mình ra khỏi bếp, đi thẳng về phía cửa: “Để tôi xem ai.
”Lý Niệm mở màn hình kết nối camera ở cửa lên, có khuôn mặt quen thuộc nào đó xuất hiện trên màn hình, Lý Niệm sợ tới mức bấm nút tắt ngay tắp lự, tốc độ tay nhanh đến chỉ thấy tàn ảnh.
Hứa Thừa Hạo đỡ trán không biết phải làm sao, trong một giây đấy anh cũng thấy rõ, người tới là nữ chính.
An Nhu Vũ đứng ngoài cửa nhìn thấy Lý Niệm, cô vốn nghĩ nhà không có ai nên định đi về, không ngờ mặt Lý Niệm đột nhiên hiện ở trên màn hình, cô liền vui vẻ nói: “Tôi—”Phụp – Màn hình lại đen.
An Nhũ Vũ chớp mắt sửng sốt, lửa giận nhất thời bùng lên trong lòng, cô không thèm bấm chuông nữa mà đập cửa luôn: “Lý Niệm, anh có ý gì! Tôi muốn gặp Hạo ca ca, anh mở cửa cho tôi! Tôi nói lúc trước anh ngăn tôi thì thôi đi, nhưng hôm nay tôi thật sự có chuyện muốn tìm Hạo ca ca, làm trễ việc thì anh có gánh được trách nhiệm không?!”Bên kia cánh cửa, Lý Niệm liếc một cái, xoay người nói: “Cô ta tìm cậu chắc chắn không phải chuyện tốt, chúng ta không gặp.
”Hứa Thừa Hạo gật đầu vô cùng đồng ý, “May mà tôi ở một tầng một nhà*, nếu không chắc bị hàng xóm khiếu nại rồi.
”*Loại nhà như chung cư nhưng mỗi một nhà là cả một tầng lầu, không chung đụng với nhà khác, tòa nhà dạng này thường không cao hơn 20 tầng, có thang máy, giá cả khá đắt đỏ.
Đang nói chuyện, di động của Hứa Thừa Hạo đột nhiên đổ chuông, là An Nhu Vũ gọi tới.
Hứa Thừa Hạo liếc nhìn, rồi ấn từ chối luôn.
An Nhu Vũ gọi lại, anh lại từ chối, đang chuẩn bị liên lạc bảo vệ để lôi người đi, An Nhu Vũ lại thay đổi chiến lược, bắt đầu nhắn tin.
An Nhu Vũ: [Hạo ca ca, em biết anh giận em, không muốn gặp em, nhưng em thật sự có chuyện cần tìm anh, chuyện liên quan đến tập đoàn Hứa thị, rất quan trọng, vài ba câu không thể nói hết, anh gặp em được không?]Hứa Thừa Hạo ngừng