Bốn người chính thức chạm mặt, không khí đang ngột ngạt liền ngay lập tức đóng băng, đầu Hứa Thừa Hạo muốn nổ tung, anh cảnh giác đứng ở cửa, hận không thể khóa chặt cửa, ai cũng không được phép vào.
Nói thật, nếu không phải nhiệm vụ ớt nhỏ chỉ có mình anh biết, chắc Hứa Thừa Hạo phải nghi ngờ mấy người này đang cố ý canh thời gian mà tới.
Nhất là Cảnh Nhất Thành, thằng cha này thật sự là âm hồn bất tán, mỗi lần ớt kết trái là thấy mặt hắn, thật sự là đáng ghét!!Âm-hồn-bất-tán Cảnh Nhất Thành chậm rãi bước ra khỏi thang máy, “Đừng nhìn tôi như vậy, tôi chỉ đi theo Nguyễn Thần Hiên tới.
”Hứa Thừa Hạo không tin lời nói dối của hắn: “Hắn tới là chuyện của hắn, liên quan gì đến anh?”Cảnh Nhất Thành kín đáo nhắc nhở: “Có chứ, ít nhất tôi phải chắc chắn một số chuyện không được phát sinh.
”Hứa Thừa Hạo ngẩn người, sau đó mới hiểu ra ý của đối phương là sợ mình cùng nam nữ chính hòa giải với nhau, sau đó liên thủ đào hố hại hắn.
Hứa Thừa Hạo suy nghĩ một chút, không lời nào để phản bác.
Lý do này cũng thật hợp lý.
Nam chính Nguyễn Thần Hiên thì không phải nói, bạn gái mình đột nhiên chạy đi tìm hôn phu cũ, là đàn ông, ai biết tin tức cũng không nhịn được, phải chạy tới xem là chuyện bình thường.
Cho nên… đây chỉ là trùng hợp?Hứa Thừa Hạo đành tự nhận mình xui xẻo, chỉ có thể nhanh chóng tính toán trong đầu tỷ lệ thành công chặn đám người này ngoài cửa có lớn hay không.
Ý nghĩ này vừa dứt, Hứa Thừa Hạo liền cảm giác cánh cửa đang dựa sau lưng đột nhiên biến mất, anh bất ngờ không kịp phản ứng, té về phía sau, vừa lúc nhìn thấy dáng vẻ trợn mắt kinh hoàng của Lý Niệm.
“Đậu má đậu má đậu má!” Lý Niệm vừa đỡ lấy Hứa Thừa Hạo, vừa tranh thủ quan sát buổi tụ họp tóe lửa, ánh sáng hóng biến cháy phừng phừng trong mắt.
Hai người khác chỉ kinh ngạc một chút khi thấy Lý Niệm xuất hiện, cũng không có bất kỳ phản ứng nào, An Nhu Vũ thì ngược lại, nhìn anh từ trên xuống dưới một lần, ánh mắt vô cùng quái dị.
Đây là ý gì?! Lý Niệm không biết rõ, chỉ có thể mù mờ quét mắt Cảnh Nhất Thành và Nguyễn Thần Hiên, anh ta ghé vào tai Hứa Thừa Hạo, thì thầm hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy? Từ lúc nào tới lắm người thế?”Hứa Thừa Hạo bất đắc dĩ: “Vừa nãy… đại khái là tới bắt gian.
”Lý Niệm một giây hiểu ra: “A~~~”Nguyễn Thần Hiên im lặng suốt nãy giờ liền giật gân xanh một cái, lạnh lùng hỏi: “Nếu Hứa tổng biết tôi tới làm gì, không bằng giải thích một chút, mới nãy cậu đang làm gì với bạn gái tôi?”Hứa Thừa Hạo nhìn lên nhìn xuống y mấy lần, “Tôi giải thích với anh? Tôi thấy anh vẫn còn đang không biết chuyện gì vừa diễn ra đâu, phải không? Tôi đang ở nhà chuẩn bị ăn tối thì bạn gái anh đến tìm tôi, nghe hiểu không? Anh muốn chất vấn thì người nên hỏi phải là bạn gái anh chứ không phải tôi.
”Lửa giận trong mắt Nguyễn Thần Hiên liền cháy to hơn, lập tức quay đầu nhìn An Nhu Vũ: “Em nói đi!”An Nhu Vũ vừa bị tin tức nặng ký ‘người yêu tình đầu thích là đàn ông’ đập cho ngây người, bây giờ lại bị bạn trai đương nhiệm bắt gian tại chỗ, nên cô cứ ngẩn ra, đầu như bị rót keo dính vào, không thể suy nghĩ được, chỉ có thể lắp bắp nói: “Vâng, em tìm anh ấy… là em có lòng tốt… Em…”Nguyễn Thần Hiên âm trầm lạnh mặt nhìn cô, giống như cô không giải thích rõ ràng thì y sẽ không bỏ qua.
An Nhu Vũ bị tất cả mọi người nhìn chòng chọc, vừa căng thẳng vừa uất ức, mắt lại ậng nước, khóc kể: “Thần Hiên, anh phải tin tưởng em, em với anh ấy thật sự không có gì cả, em trong sạch… Anh nghe em giải thích…”Hứa Thừa Hạo ngậm một búng máu mém phun ra ngoài, cô giải thích thì cứ giải thích, khóc cái gì! Nói rõ mọi chuyện không được sao? Ậm ừ thế này trông có giống như đang giấu diếm gì đó không?!Lý Niệm cũng ra vẻ một lời khó nói hết, liền nói: “An tiểu thư, cô muốn nói gì thì nói đàng hoàng, tốt nhất là cẩn thận rõ ràng, đừng khóc lóc làm mọi chuyện rối tung lên.
”An Nhu Vũ vốn đang vừa khóc vừa kể, nhưng ngay lập tức lại như bị chọc giận, gào lớn: “Tôi không cần anh quản!”Lý Niệm ngạc nhiên, bị gào cho đứng người… Má ơi, không lẽ do anh ta cắt chuông cửa nên bị ghi hận rồi sao?Hứa Thừa Hạo biết nguyên nhân nên chỉ im lặng nhịn cười, giả bộ đàng hoàng: “Phiền An tiểu thư lễ độ với người của tôi một chút!”An Nhu Vũ như bị oan ức, khóc còn to hơn: “Hạo ca ca, anh… anh sao… có thể…”“Đủ rồi!” Nguyễn Thần Hiên ngắt tiếng khóc của cô, “Kiên nhẫn của anh có hạn, anh không muốn xem bọn em đứng chỗ này ve vãn nhau, An Nhu Vũ em nói rõ, rốt cuộc em tới đây làm gì?!”An Nhu Vũ nức nở: “Thật xin lỗi, Thần Hiên, em tới để nói cho Hạo ca ca toàn bộ mọi chuyện… Em muốn anh ấy có thể rút lui kịp thời, tránh tổn thất, em biết em gạt anh là sai, nhưng em thật sự lo lắng hai người lưỡng bại câu thương, em hy vọng hai anh có thể sống chung hòa bình, có được không?”Lửa giận trong mắt Nguyễn Thần Hiên tăng vọt: “An Nhu Vũ, em biết mình đang làm gì không? Lúc anh cố gắng làm việc vì tương lai của chúng ta, thì trong lòng em lại nhớ đến thằng đàn ông khác, thậm chí vì gã ta mà lừa dối anh, tổn thương anh phải không?”An Nhu Vũ: “Không, không phải vậy… Em chỉ hy vọng không phải nhìn thấy ai trong hai anh bị tổn thương, em không muốn thấy tình cảnh như thế, anh là người em yêu nhất, anh ấy là người thân nhất của em, em không muốn nghĩ đến việc phải mất đi bất kỳ ai trong hai anh.
”Nguyễn Thần Hiên tức giận đến bật cười: “Không nghĩ mất đi bất kỳ ai? Có phải em đã quên những lời mình thề thốt ban đầu không? Là ai nói với anh sẽ yêu anh nhất, sẽ một lòng một dạ đối tốt với anh, sẽ vĩnh viễn ủng hộ anh?”“Em nhìn xem bây giờ em đang làm cái gì? Em lo lắng cho gã ta vậy em có nghĩ đến anh không? Em có từng nghĩ nếu vì thế mà anh thất bại, anh sẽ phải đối mặt với nguy cơ gì không? Em chẳng lẽ không biết anh đã cố gắng bao nhiêu để nắm lại quyền lực sao?”Dù là nam chính ác nghiệt trầm ổn của truyện, lúc đối mặt tình yêu cũng sẽ rối loạn, đau