Editor : Humi
Wattpad : @humi102
_________________
Bệnh viện, Tô Nguyệt sáng sớm đã rời giường, giúp mẹ ăn cơm xong, dì Mạc đã tới thay cô, nói cô trở về nghỉ ngơi, buổi tối lại đến.
Mạc Hân bệnh tình hiện tại đã ổn định, chờ hai ngày sau làm giải phẫu.
Tô Nguyệt cũng không cự tuyệt, sau khi cảm ơn dì liền rời khỏi bệnh viện.
Về đến nhà tắm rửa một cái, bôi thuốc vào tai xong, nằm ở trên giường bắt đầu phát ngốc.
Ở bệnh viện đúng thật là khó ngủ, nhưng về đến nhà cũng không ngủ được.
Đầu óc có chút hỗn loạn, rất nhiều chuyện lộn xộn ngổn ngang , nhưng lại không nghĩ rõ được chuyện gì cả.
Cho đến hiện tại, Văn Mạt cũng chưa gọi điện thoại, Tô Nguyệt chỉ còn ấn tượng mơ hồ, khi đó mẹ Văn Mạt đã chạy tới, chắc là không có lớn chuyện.
Về lý do tại sao cô ta không gọi điện thoại lại đây chất vấn mình, Tô Nguyệt cảm thấy, có lẽ là bởi vì không còn mặt mũi đi.
Dù sao cũng là cô ta nghĩ muốn hãm hại mình trước.
Tô Nguyệt buông tiếng thở dài, ôm gối đầu trở mình, lại nghĩ tới Kỳ Dạ.
Lúc này, Tô Nguyệt mới loáng thoáng nhớ ra, hình như ban đầu, cô thực sự đã lao vào vòng tay anh, cô cũng nói rằng sẽ hát cho anh nghe ...
Chỉ là sau khi hát xong, đã xảy ra chuyện gì thật sự không nhớ nổi, đúng là cô chủ động hôn anh sao?
Cũng không phải không có khả năng này, cô cảm thấy chính mình lúc ấy rất hỗn loạn, có khi cho rằng vẫn là ở kiếp trước?
Nhưng mà cái khả năng này cũng làm Tô Nguyệt có chút sụp đổ, quả thực không còn mặt mũi gặp người ta.
A a a a a ——
Ở thời điểm cô hận không thể đào cái hố chôn chính mình, di động bỗng nhiên "Đinh" một tiếng vang lên, kéo lại suy nghĩ của Tô Nguyệt.
Thông báo của Wechat,cô nhíu mày lấy di động nhìn, là anh.
Ngày hôm qua sau khi tỉnh lại anh buộc cô kết bạn Wechat, đương nhiên,cũng không tính là bức, trong lòng cô cũng muốn kết bạn với anh.
WeChat chỉ có mấy chữ đơn giản: "Tới Kỳ thị !"
Tô Nguyệt sửng sốt, tim đập nhanh vài nhịp.
Ngày hôm qua cô là thừa dịp Kỳ Dạ đi toilet ,chạy trối chết ra khỏi chung cư, vì thật sự không biết nên như thế nào đối mặt anh?
Hiện tại anh rốt cuộc là có ý tứ gì, bảo cô tới Kỳ thị, không phải là muốn tìm cô tính sổ chứ ?!
Không phải là bị hôn sao, một đại nam nhân, có cần phải mang thù như vậy không?
Tính ra, người bị hại hình như là cô đi!
Tô Nguyệt làm mặt quỷ với màn hình, ném điện thoại sang một bên mặc kệ anh.
Cô lại không ngốc, sẽ không tự đưa tới cửa để anh trả thù.
Chỉ là trong lòng vẫn có chút chua chát, đời này hai người quen biết không đến mức tồi tệ như kiếp trước, nhưng tựa hồ cũng không khá hơn là bao?
Ấn tượng của anh với cô hẳn là rất không tốt đi, ở trước mặt anh, cô vừa ngu vừa ngốc lại còn thích khóc, uống say còn giả điên.
Anh khẳng định cảm thấy cô rất phiền toái.
Tô Nguyệt miên man suy nghĩ, không biết qua bao lâu, di động lại vang lên.
Cô nghĩ không để ý tới, lại ma xui quỷ khiến thế nào cầm lấy di động.
Vẫn là Kỳ Dạ gửi tới, vừa thấy nội dung, thiếu chút nữa hộc máu.
"Hãy nghĩ về video, không đến nói chuyện, chờ lên hot search!"
Dòng chữ trên màn hình không có chút cảm tình nào, Tô Nguyệt lại tưởng tượng ra nét chế nhạo nơi đáy mắt khi Kỳ Dạ gửi đi tin nhắn này.
Sắc mặt Tô Nguyệt chuyển từ trắng đến xanh rồi lại đỏ, cuối cùng đều hoá thành nỗi buồn sâu thẳm.
Tuy rằng không tình nguyện, Tô Nguyệt cuối cùng vẫn bị khuất phục bởi ' dâm uy ' của Kỳ Dạ, cọ tới cọ lui đã tới tầng 1 công ty của anh.
Nhìn toà cao ốc ngửa đến đau cổ mới thấy được đỉnh trước mắt, cô lại do dự.
Kiếp trước, cô đã tới nơi này vô số lần, đương nhiên, đều không phải tự nguyện,