Đường Miên nghe những lời cam kết đường mật ấy vẫn có chút lo lắng, ngập ngừng. Nàng quay lại nhìn hắn, chóp mũi ửng đỏ hỏi: “Thật ư?”
Thực ra, mọi chuyện tốt hơn so với những gì nàng nghĩ. Nàng đã từng sỉ nhục Tả Triều Chi, từng khẳng khái công bố cho dù nam nhân trên thế gian này có chết hết, nàng cũng nhất định không lấy hắn. Nàng tưởng nàng sẽ chỉ là một món đồ chơi khác mà thôi. Nhưng nào ngờ, hắn lại thề nguyện với nàng nhiều đến thế.
Khoảnh khắc ấy, lòng nàng cảm thấy ấm áp lạ thường, thậm chí còn sinh ra chút cảm kích. Nhưng Đường Miên rất kiêu ngạo, không muốn để hắn nhận ra cảm xúc yếu ớt ấy. Nàng cảm thấy vô cùng ghê tởm, không thể nào chấp nhận được mình có thể tuyệt vọng đến mức mong muốn sự bảo vệ từ Tả Triều Chi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Thật.” Tả Triều Chi cúi đầu đặt lên trán nàng một nụ hôn đầy trân trọng. Nàng là người quan trọng nhất trong lòng hắn. Mặc kệ có là chuyện gì đi chăng nữa, hắn đều mong những điều tốt đẹp nhất dành cho nàng. Dù tức giận đến nhường nào, hắn cũng chỉ có thể nuốt hận vào trong.
“Ngươi muốn làm gì?” Tuy Tả Triều Chi đã buông nàng ra nhưng hắn vẫn cởi đi lớp quần áo bên dưới của mình.
“Đường Đường, muốn ta làm gì cho nàng thì nàng cũng phải trả một cái giá thích đáng chứ?”
Khi lớp quần áo cuối cùng được cởi xuống cũng là lúc con thú dữ bên trong xông ra ngoài. Đường Miên chỉ biết kinh ngạc liếc nhìn rồi liền nhắm mắt quay đầu đi chỗ khác. Quả là nàng đã xem qua những bức tranh rất đỗi tỉ mỉ và chi tiết nhưng nhìn thấy phần dưới của nam nhân một cách trực tiếp như vậy thì chưa bao giờ! Chỉ cần nhìn thôi, nàng cũng có thể cảm nhận được sự đáng sợ rồi. Đầu rất to, kích thước dày và dài, trên bề mặt da nổi lên những đường gân xanh chi chít. Chỉ riêng phần thân cũng bằng cả cẳng tay nàng. Nàng nghĩ, nếu bị thứ đó xuyên qua người… Nàng thực sự không dám nghĩ thêm.
“Lớn quá! Sẽ chết người đó! Ta… sợ…” Thứ đó khiến nàng thật sự sợ hãi đến tận xương tủy.
Hắn đã hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải chiếm được nàng, vốn không chịu nổi nữa rồi, thân dưới đã trướng đến đau, sắp không thể khống chế được, hít thở khó khăn nói với nàng: “Ngoan, ta sẽ chậm rãi, hôm nay không làm đến cùng, ngoan...” Hắn giữ chân nàng, nhiệt độ lòng bàn tay hắn ngay lúc này tưởng chừng có thể đốt cháy nàng, khiến nàng run rẩy như chiếc lá mỏng manh trong gió.
“Ngươi…” Đường Miên còn muốn phản kháng đôi câu, nhưng cự vật to lớn kia đã kề sát phần giữa hai chân nàng. Nàng ngậm miệng, cả người căng chặt. Hạ bộ nàng co giật một hồi, hổ thẹn mà tiết ra lượng lớn xuân thủy. Nơi đó vô cùng nhạy cảm, hễ nam nhân chạm vào là phản ứng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính