Mang theo vẻ vô cùng áy náy với trượng phu, Hứa Đường Miên rơi vào trong sự tối tăm mịt mù. Sau khi hơi thở dần mất đi, ý thức của nàng trái lại xuất hiện cảm giác thanh thản, có lẽ là do cơ thể chết đi, linh hồn đang muốn thoát khỏi thể xác, nàng biết rõ về tất cả mọi thứ xung quanh, nhưng nàng lại không thể nào cử động được. Nàng lắng nghe tiếng khóc tan nát cõi lòng của hắn, nàng rất muốn bước đến ôm chầm lấy hắn, nàng muốn nói với hắn phải chú ý giữ gìn sức khỏe của mình.
Nàng rất hối hận tại sao mình lại không thừa nhận bản thân đã động lòng từ lâu. Hai người bị lưu đày ba ngàn dặm, vốn đều là quý nhân ngay cả việc ăn mặc cũng phải đứng đầu trong kinh thành, nhưng bây giờ lại lưu lạc đến tình cảnh phải đi bộ mấy ngàn dặm. Nàng nhìn hắn suốt chặng đường đi đã ngày càng gầy đi, cơ thể rắn chắc cũng không thể chịu nổi sự giày vò này.
"A Triều, chàng trở về bên cạnh Hoàng đế đi!" Nàng mở miệng hét lên, nhưng chợt nhận ra ý thức của mình đã hoàn toàn rời khỏi cơ thể. Trong dòng nước u ám đó, nàng trơ mắt nhìn cơ thể hai người đang dần chìm xuống, Tả Triều Chi không hề vùng vẫy, chỉ ôm nàng từ từ chìm xuống đáy hồ, nàng chỉ có thể nhìn, lại không thể làm được gì cả.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảm giác bất lực, đau đớn dâng trào mãnh liệt, nàng đuổi theo, muốn lay bả vai của Tả Triều Chi, nhưng nhận ra tay mình lại xuyên qua bả vai của hắn. Tả Triều Chi nhắm chặt mắt, dung mạo tuấn tú hoàn mỹ đó đã trắng bệch, vào lúc ấy Hứa Đường Miên đã biết, nam nhân ấy đã đi theo nàng rồi, giống như hắn đã từng nói, không thể sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng hắn nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng ngày với nàng.
Tình yêu của hắn vẫn luôn bá đạo như vậy, trước kia trông đáng ghét như vậy, nhưng bây giờ trong lòng nàng lại thấy rối rắm, vô cùng xúc động.
Cảm giác đau buồn ngập tràn, Hứa Đường Miên cuối cùng cũng dần mất đi ý thức, nàng rơi vào trong mớ hỗn độn, bước vào nơi hoang vu tối tăm không thấy lối đi. Nàng không biết mình đến từ đâu, cũng không biết mình nên đi về nơi nào, nàng càng không biết phải đi bao lâu cảnh tượng kỳ lạ đó mới thay đổi.
Trước mắt nàng xuất hiện một chùm ánh sáng, trong bóng đêm vô tận, ánh sáng đó cực kỳ chói mắt. Đường Miên có thể hiểu được tại sao bươm bướm lại đuổi theo ánh sáng, nàng trong bóng tối cũng giống như những con bướm đi theo ánh sáng đó, đuổi theo, tiếng bước chân, tiếng tim đập, nàng không ngừng đuổi theo ánh sáng, cuối cùng cảnh tượng trước mắt đã hoàn toàn thay đổi.
"A Cẩm, chỉ có con mới có thể cứu phụ thân của con thôi, đi cầu xin A Triều đi!" Giọng nói của mẫu thân vang lên, Đường Miên nghi ngờ không thôi.
Lúc mới bắt đầu, trước mắt nàng mờ ảo, sau đó cảnh tượng trước mắt ngày càng rõ ràng hơn. Nữ nhân đang không ngừng mấp máy môi chính là mẫu thân nàng, phu nhân của Hứa thượng thư - Hoa Thị. Ồ không, bây giờ nên nói là phu nhân của tội thần họ Hứa - Hoa Thị.
Hứa thượng thư có mơ ước làm quốc trượng, đích trưởng tỷ của Hứa Đường Miên là Thành vương phi. Thành Vương và Thành vương phi tình cảm mặn nồng, nàng ta cũng sinh cho Tam hoàng tử hai người con, trên triều ông ta tất nhiên là chỗ dựa vững chắc cho con rể đồng thời cũng ỷ lại vào thừa tướng.
Đương kim thừa tướng ban đầu là thái phó của thái tử. Năm đó lúc thánh thượng đăng cơ còn nhỏ tuổi, tiên đế đã lập ba vị đại thần phụ quốc, ba đại thần phụ quốc chính là đương kim thừa tướng Lục thừa tướng, hoàng thúc của hoàng đế là Trấn Nam Vương và Vương Nguyên Thục. Vương Nguyên Thục phụ tá ba đời hoàng đế, cũng chính là thái giám đã hầu hạ bên cạnh tiên đế từ nhỏ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trấn Nam Vương là quan võ, chỉ trung thành với hoàng đế, là trung thần hoàng đế coi trọng nhất, còn tổng thể triều đình của Đại Tu chia thành Ninh Đảng là phe cánh của thừa tướng, cùng với Liêu Đảng là phe của Vương Nguyên Thục, Ninh Đảng và Liêu Đảng tranh chấp kéo dài mười mấy năm, cuối cùng cũng phân rõ thắng thua vào lúc thừa tướng đã ngoài sáu mươi.
Tan đàn xẻ nghé là định luật ngàn năm không đổi, từ sau khi phản chiến ở Ngự Sử Đài, những lời vạch tội nhằm vào Ninh Đảng nhiều không đếm xuể, mà những lời vạch tội này lại hoàn toàn đúng với ý của đương kim thánh thượng, đương nhiên là dưới tình hình này, phụ thân của Hứa Đường Miên đã bị gán tội không tuân thủ làm tròn trách nhiệm và bị giáng vào ngục.
Đương kim thánh thượng trẻ trung khỏe mạnh, đương nhiên không vừa mắt những đại thần phụ quốc