“Ây da…” Đường Miên kêu lên một tiếng, Tả Triều Chi đột nhiên lật người nàng lại, bắt nàng nằm xuống giữa tấm đệm. Nàng định quay đầu lại mắng hắn, nhưng đã bị hắn kẹp chặt eo. Nàng vội vàng dùng cùi chỏ chống nửa người trên của mình lên.
Cây gậy thịt giữa hai chân hắn đã vọt lên, đang dựa vào bên đùi trắng nõn của nàng, có chút ác ý mà cọ cọ vào miệng cúc hoa. Mặt Đường Miên tái mét vì sợ hãi, nàng kêu lên thảm thiết: “Triều Chi ca ca. Chỗ đó... Không được!” Tả Triều Chi cho dù có điên cuồng và đầy những mánh khóe khi lên giường nhưng hắn chưa bao giờ chơi chỗ kia của nàng.
Hắn thực sự không có ý nghĩ đó, chỉ định trêu chọc nàng thôi. Hắn thích chơi đùa hoa huyệt của nàng nhất. Nhưng ngược lại, phản ứng của nàng như vậy lại rất mê người. Tả Triều Chi dùng quy đầu to lớn cọ xát bừa bãi vào da thịt trắng như tuyết của nàng, để lại dấu vết ở những đường rãnh, điều này cho thấy dương vật của hắn to lớn đến đáng kinh ngạc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đường Miên rối rít phản kháng, nhưng thân thể nàng lại trở nên hưng phấn không tự chủ được. Thân thể nàng đang mềm nhũn, khẽ run lên một chút. Bàn tay của Tả Triều Chi đặt ở trên eo mảnh mai của nàng, từng cơn run rẩy truyền đến lòng bàn tay hắn, cào lên trái tim làm hắn ngứa không chịu nổi. Cây gậy thịt cũng ngẩng đầu lên vui vẻ.
Cái mông được nâng lên. Hắn vỗ nhẹ vào chiếc mông tròn trịa và hồng hào của nàng. Tự đỡ lấy cơ thể của mình, dùng thân cây gậy thịt mà mở miệng hoa huyệt ra, cọ vào hoa huyệt đang hơi khép lại, rồi tùy ý cọ xát vào âm hộ của nàng.
“Cái miệng nhỏ phía dưới có khó chịu không? Vừa co bóp lại một chút, có phải Đường Đường muốn ca ca dùng côn thịt to lớn cho âm hộ nhỏ của nàng ăn không?”
Đường Mẫn có thân thể rất mẫn cảm, rất dễ dàng chảy nước, luôn bị hắn trêu ghẹo. Nàng nói không nên lời, nhưng thân thể của nàng lại thành thật nhất.
“Không phải! Chàng thật hư hỏng!” Đường Miên nghiến răng, siết chặt bụng dưới, nhưng cơ thể không nghe theo lời của não bộ, hoa huyệt nhỏ bé hồng hào và mềm mại, chảy ra dâm thủy dưới cái nhìn của Tả Triều Chi. Tả Triều Chi từ từ đưa gậy thịt vào miệng hoa huyệt, nhưng hắn không thực sự tiến vào. Hắn tiến vào và rút ra qua lại, lặp đi lặp lại như vậy bốn năm lần.
Khi tiến vào rút ra như vậy thì vang lên tiếng nước nhóp nhép, mọi thứ đều bị đẩy ra ngoài qua cái miệng nhỏ, có thể thấy bên trong là thịt đỏ mềm đang co rút lại, giống như miệng cá nhỏ đang van xin thức ăn.
Thịt mềm đang mút lấy côn thịt từng chút một, làm thứ đỏ tím đó trở nên sáng bóng. Chảy nhiều dâm thủy như vậy, còn muốn lừa gạt người ta sao?
A, Đường Miên đã hoàn toàn yếu ớt, nếu không có Tả Triều Chi ôm eo của nàng, thì nàng đã yếu ớt mà ngã xuống nệm rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có