Giữa lầu là cả một cảnh tượng hỗn loạn, Tả Triều Chi đưa Đường Miên đến cáo từ Trấn Nam Vương, ông ta cũng mất hứng thú, khua khua tay ra hiệu bảo bọn họ rời đi. Bọn họ cùng phu thê Tu Kỳ rời Kính Trung Nguyệt Lầu bằng một con thuyền nhỏ.
Tu Kỳ lấy áo choàng ra, bao lấy Ngu Kiều chặt vào trong đó, nàng ta chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn, hắn ta không thể kìm lòng nổi phải hôn lên trán trắng nõn của nàng ta một cái.
Đường Miên từng nhìn thấy những tướng quân ở biên cương phía Bắc này phóng khoáng đến mức nào, nhưng lại đề cao “phi lễ vật thị, phi lễ vật thính”. Đường Miên dời tầm mắt, thậm chí có chút cố ý quay đầu đi, muốn nhắm mắt đóng năm giác quan của mình lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bên tai truyền đến tiếng cười không biết có ý gì của Tả Triều Chi, Đường Miên có chút bất lực, có chút tức giận, nghĩ đến trước kia từ chối nhận hắn quả nhiên là lựa chọn đúng đắn, một khi hắn đã tức giận thì rất khó có thể chống đỡ!
“Không muốn nhìn thấy họ hôn nhau, hay chúng ta cũng hôn một cái đi?” Tả Triều Chi đưa tay lên vuốt nhẹ môi của nàng: “Nhân tiện, chúng ta thảo luận một chút, khi nào thì có con.” Tả Triều Chi nói với vẻ châm chọc. Nói đến đề tài con cái, lòng Đường Miên co rút lại.
Đúng, đúng là nàng nợ hắn, nợ rất nhiều, không biết phải trả như thế nào nên mới giả ngây giả ngốc, bây giờ đã bại lộ nên đương nhiên là phải bắt đầu trả nợ rồi.
May mắn thay, sự thân mật trong đó không bị quá trớn, một giọng nói cất lên đã cứu Đường Miên khỏi sự bối rối: "Hứa tiểu thư, lần này phải đa tạ ngươi, nếu không phải nhờ sự nhanh trí của ngươi, có lẽ bổn vương đã không biết sự tồn tại của đứa trẻ này. Bổn vương hồ đồ, lại có thêm một Vương phi cũng hồ đồ."
Đã hai đời rồi, đây là lần đầu tiên Tu Kỳ nói chuyện với Đường Miên mà có thái độ tốt như vậy, Đường Miên thấy có chút không thích ứng được nên dùng ngón tay cọ cọ vào má: "Thực ra, ta cũng không làm gì cả, Vương gia không cần đa tạ ta. "
“Lần này nhất định phải đa tạ, cũng trách ta… Cái gì cũng không nhận ra.” Ngu Kiều có chút thất vọng, cụp mắt xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn ủ rũ đến đáng thương, Đường Miên không khỏi bắt đầu cảm thấy lo lắng.
“Đây không phải còn thiếu kinh nghiệm sao? Ta cũng đánh bừa mà trúng thôi!” Đường Miên nhanh chóng an ủi: “Không biết không có tội, hơn nữa không phải đứa nhỏ cũng rất khỏe mạnh sao? Ta còn không kịp chúc mừng tỷ tỷ. Nếu Ngu tỷ không chê, ta tự thấy rằng tay nghề thêu của mình cũng không tệ, về nhà sẽ thêu vài đôi giày nhỏ, chiếc mũ nhỏ cho sanh nhi hoặc sanh nữ chưa chào đời."
"Ta và A Triều là huynh đệ. Đệ muội gọi là tỷ tỷ là không đúng rồi, gọi sanh nhi cũng sai rồi. Phải gọi một tiếng đại tẩu và chất nhi." Tu Kỳ chính thức đưa nàng vào trong vòng phạm vi người một nhà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ở trên thuyền vẻ mặt của Tả Triều Chi lúc nào cũng nặng trĩu, nhưng may mắn là phu thê Cung Vương vẫn chìm đắm trong niềm vui cầu xin đứa con suốt nhiều năm nay đã được như ước nguyện, nên họ không để ý đến sóng gió âm thầm giữa hai người.
"Chất nhi quý báu này, hai người có lẽ không biết, tay nghề của A Cẩm rất tốt. Việc để nàng ấy làm đồ dùng cho tiểu chất nhi là hoàn toàn thích hợp." Tả Triều Chi cũng rất coi trọng việc Ngu Kiều mang thai, cho nên ở trước mặt hai phu thê họ, hắn đã vô cùng kiềm chế.
"Vậy thì bọn ta thay mặt đứa nhỏ đa tạ đệ muội! Nói thật, Kiều