Thuyền thuận lợi trở lại bến tàu, con đường Hồng Phong Tế bị chặn ở hai bên đường, chưởng sự điều là người của Vương phủ, sau khi biết được tin tức Vương phi có thai, mọi thứ điều đã được an bài một cách thỏa đáng, khi mọi người xuống thuyền, có một nhóm người đã chuẩn bị sẵn một chiếc kiệu ở đó, Ngu Kiều ở một bên trách mắng: "Không cần phải cẩn thận như vậy." Sau khi cẩn thận giúp Tu Kỳ lên kiệu, Đường Miên và Tả Triều Chi cùng đi bộ, tạm biệt hai phu thê họ ở bến tàu.
Khi bóng dáng hai phu thê họ hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt hai người, ý cười trên mặt Tả Triều Chi lập tức trở nên lạnh lùng, hắn không nói lời nào, cả người lạnh như hầm băng rời đi.
Đường Miên đi theo phía sau hắn, chỉ cảm thấy bóng dáng trong trí nhớ dường như càng thêm cô đơn, rõ ràng bóng lưng rất cao lớn, lại khiến cho người ta cảm thấy hệt như một người đáng được thương xót.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đường Miên đột nhiên gia tăng tốc độ, nhanh chóng bước tới phía sau của Tả Triều Chi, kéo lấy tay áo của hắn, trong lòng Tả Triều Chi khó chịu, cho dù có cảm nhận được lực kéo cũng không định dừng lại.
Đường Miên kiên trì tìm được bàn tay rộng lớn của hắn nằm bên trong ống tay áo dài rộng, nàng nắm chặt lấy lòng bàn tay của hắn, nếu là bình thường thì hắn đã sớm tay trong tay với nàng rồi nhưng bây giờ hắn lại vẫy ống tay áo hai cái, sức lực không lớn nên không ném văng được người.
"A... A Triều..." Bởi vì bước chân lớn nên ngọc thế ở bên trong điên cuồng chuyển động lên xuống, bị hắn vẫy lên xuống hai lần như vậy, kích thích càng thêm kịch liệt, trên mặt Đường Miên ửng đỏ, cả giọng nói cũng trở nên ngọt ngào: "A Triều..."
Nàng gọi hắn một cách ngọt ngào, lắc ống tay áo của hắn, sau đó từ phía sau ôm lấy eo của hắn.
Đây là biểu hiện cầu hòa của nàng, mỗi một tiếng nói, cử chỉ của nàng, hắn đều rất thông thạo, bởi vì trong lòng hắn có nàng nên các loại phương diện của nàng hắn đều khắc ghi ở trong lòng.
Cũng không biết nàng lấy tự tin ở đâu mà cảm thấy bản thân nàng có thể lừa gạt được hắn.
Nỗ lực quá nhiều, rõ ràng biết được những nỗ lực ấy có thể không được đáp đền, nhưng mà "Vì sao không dám nhận ra ta?" Vì quá cố chấp, cũng rất muốn biết nhưng lại không đủ kiên cường, không dám mở miệng hỏi, cũng sợ sau khi hỏi rồi sẽ nhận được sự đau lòng sâu sắc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được