Tả Triều Chi lấy một chén trà cho Đường Miên súc miệng, rồi lại lấy khăn sạch lau mặt cho nàng, từ đầu tới cuối, Đường Miên giống như không còn tí xương cốt nào, mềm nhũn người nằm vùi vào ngực hắn, bàn tay nhỏ không chút phép tắc mà sờ nhẹ lên người hắn, cho dù cơ thể hắn có hơi tỏ ý cự tuyệt, nàng cũng cho là hắn ham muốn còn chối, tay bị kéo tới mấy lần, nàng lại ma sát lên xuống thêm mấy lần.
Trong đầu Đường Miên xuất hiện tưởng tượng to gan, nàng giống như đang an ủi vỗ về một thiếu gia con nhà giàu ngang ngược, ngoài mặt cái gì cũng không quan trọng, cái miệng tiểu nhân nói không muốn, lại cho rằng là muốn.
Tiểu thuyết như vậy hắn từng thấy không ít lần trong khuê phòng, hay là tìm một cơ hội về nhà Hứa gia, biết đâu lại có thể tìm thấy vài cuốn tham khảo. Cũng may Tả Triều Chi không hề biết mấy suy nghĩ hoang đường của Đường Miên, chứ nếu không hắn thật sự sẽ về Hứa gia đốt sạch mấy rương sách không ra thể thống gì kia của nàng mất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"A Triều, vừa rồi chàng có sướng không?" Nàng ngẩng đầu nhìn Tả Triều Chi, mỉm cười, nụ cười in rõ cái má lúm đồng tiền của nàng thật là tươi tắn, khiến Tả Triều Chi bất giác cụp mắt xuống, né tránh ánh nhìn của nàng, nhưng nàng đâu để hắn dễ dàng tránh né như vậy? Nàng vẫn kiên nhẫn kéo kéo cổ tay hắn, sáp mặt mình gần mặt của hắn, lại hỏi thêm lần nữa: "Sướng không?"
Trông thấy gương mặt gần trong gang tấc của Đường Miên, Tả Triều Chi ngửa ra sau một chút giữ khoảng cách, hơn dẩu dẩu môi, phản ứng kiểu ù ù cạc cạc: "Sướng." Nếu bảo hắn phải nói dối chuyện này thì hắn không làm được, hắn thật sự bị nàng lấy lòng, hơn nữa còn có được rung động và vừa ý mà trước giờ hắn chưa từng có.
Tả Triều Chi đã trả lời nhưng vẫn không thể làm Đường Miên hài lòng, một bàn tay không chút phép tắc của nàng lại bắt đầu lần mò xuống dưới, bắt được thằng nhỏ của hắn, lại bướng bỉnh nghịch ngợm, một tay khác bắt được cánh tay hắn đang thăm dì giữa hai chân nàng, sau đó ấn ngón tay của hắn vào tiểu huyệt ẩm ướt: "Nhưng ta còn chưa được sướng! A Triều ca ca cũng thương ta với." Nàng nhõng nhẽo, giọng nói ngọt ngào như đường mật.
Tả Triều Chi hết cách để đáp ứng được sự nhiệt tình thái quá của Đường Miên, nhưng hắn lại thay đổi ý nghĩ, có lẽ nàng cũng chỉ xuất phát từ áy náy mà thôi, mặc dù Tả Triều Chi không tin Đường Miên yêu hắn, nhưng hắn vẫn tin nàng cũng cảm thấy áy náy trong lòng, vừa áy náy, vừa bất an, cho nên mới cố gắng lấy lòng hắn như vậy.
Dù sao biểu hiện kiếp trước của nàng, nếu nói là yêu hắn thì cũng khá khó tin, nhưng nếu nói là ngượng ngùng thì đại khái cũng có.
Tóm lại, những gì hắn bỏ ra cũng không phải đá chìm đáy biển.
Trông thấy vẻ mặt đăm chiêu của Tả Triều Chi, Đường Miên biết ngay trong đầu hắn hiện giờ tám chín phần là đang nghĩ tiêu cực, nàng tận lực trêu đùa với cự côn đầy dục vọng kia của hắn, từ hai hòn trứng tới quy đầu, nhẹ nhàng như sợi lông vũ, rất nhanh chóng, cây gậy của Tả Triều Chi đã bị đánh thức.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tả Triều Chi ung dung dùng ngón tay mình đút vào rút ra huyệt khẩu Đường Miên, sau đó hắn rút tay ra, bàn tay ướt nhẹp kia chuyển sang bóp bờ eo thon của nàng.
"Muốn, thì tự mình ngồi lên mà hưởng đi." Hắn vẫn ung dung nhìn Đường Miên.
Cứ cho là nàng áy náy thì sao? Tả Triều Chi điều chỉnh lại tâm trạng, không cần biết nàng vì nguyên do gì mà lấy lòng hắn, hắn đều có thể chịu được!
Đường Miên cũng không ỷ lại, nàng dựng côn thịt đã sưng tấy kia thẳng lên trên, nhắm chuẩn vào huyệt hoa ướt nhèm nhẹp của mình rồi ngồi xuống, côn thịt to cứng theo động tác ngồi xuống của nàng mà thâm nhập từng chút một, từng chút một rồi vào tới tận sâu bên trong, Đường Miên phát ra một tiếng nỉ non, nàng thở nhẹ: "To quá, thoải mái quá, ưm..." Mấy câu nàng khen hắn chẳng ra làm sao, nhưng nàng biết hắn vẫn luôn rất thích tất cả những âm thanh nàng thốt ra từ miệng của mình.
Vành tai Tả Triều Chi dần dần đỏ ửng, Đường Miên thấy vậy thì tim đập rộn ràng, sao trước giờ nàng chưa từng thấy hắn đáng yêu như vậy?
Tả Triều Chi nhìn đi chỗ khác, có điều kiếp này trùng sinh, Đường Miên đã dần nắm được bí quyết chung sống cùng hắn rồi, dẫu sao thì ở bên