"Tiểu thư."
Một âm thanh quen thuộc kéo về sự chú ý của Đường Miên, nhìn thấy Phương Thảo cầm trong tay một cái khăn sạch, miệng nói: "Nước nóng đã chuẩn bị xong rồi, để nô tì hầu hạ tiểu thư tắm nhé?" Phương Thảo là người thật thà, chỉ là có chút ngốc nghếch. Trong mắt nàng ta chỉ có mỗi Đường Miên, tới gần sát rồi mới chợt nhớ tới Tả Triều Chi.
"Thỉnh an đại tướng quân." Nàng ta vội vàng cúi người vấn an, lúc này mới chợt nhớ đại tướng quân mới là chủ nhân của mình, vậy mà nàng ta còn chưa hỏi đại tướng quân có muốn tắm không đã đi hỏi Đường Miên trước, không có trước sau như này thật sự là quá không phải phép.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Không cần hầu hạ đâu." Đường Miên duỗi tay nhận lấy khăn tắm từ chỗ Phương Thảo, nói: "Ngươi đi nghỉ ngơi đi, đợi tý nữa bảo người vào phòng bên dọn dẹp là được rồi."
"Vậy còn canh gác đêm thì sao ạ?"
Vẻ trẻ con trên khuôn mặt của Phương Thảo khiến trong lòng Đường Miên mềm nhũn, nghe người kia nói muốn canh gác nàng lại bỗng cảm thấy lúng túng: "Không cần, canh gác đêm đã có Chiếu Nguyệt và Chiếu Ảnh làm rồi, ngươi cứ đi nghỉ ngơi trước đi. Sáng mai tới chuẩn bị điểm tâm là được rồi."
"Vâng." Phương Thảo luôn rất nghe lời, hơn nữa cũng rất đáng tin cậy. Nhưng những lúc thấy Đường Miên làm mấy chuyện ngớ ngẩn, nàng ta sẽ đứng ra làm ngược lại với ý của nàng mà đưa ra quyết định đúng đắn hơn, cũng bởi vì tính tình như vậy nên mới không được Đường Miên yêu mến.
Nghĩ kĩ lại thì kì thực cách làm việc của Phương Thảo có vài chỗ giống với Tả Triều Chi, chẳng trách sao Tả Triều Chi coi trọng nàng ta.
"Sao hả? Sợ bị Phương Thảo biết từ trong ra ngoài của nàng đều là của ta?" Tả Triều Chi không nhịn được mà trêu ghẹo.
Đường Miên không để bụng chuyện đó, đấp: "Phương Thảo còn nhỏ, không nên biết mấy chuyện này. Chàng đừng có mà dọa nàng ấy." Kì thực Phương Thảo vẫn còn rất thuần khiết, kiếp trước nàng ta ngồi bên ngoài xe ngựa chờ Tả Triều Chi làm xong việc, lúc quay về phủ trở lại vào xe ngựa dọn dẹp lại khiến khuôn mặt nhỏ trắng của nàng ta trở nên trắng bệch.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tả Triều Chi nghe thế chỉ cười lạnh một tiếng, hiện tại cũng không có tiếp tục mở miệng làm khó dễ người khác nữa. Dường như hắn cũng nhớ tới một chuyện tương tự, kì thực Phương Thảo vẫn còn là một tiểu cô nương mười mấy tuổi, chưa đủ tuổi xuất giá, cũng không được huấn luyện đặc thù gì, để nàng ta đi gác đêm kì thực không được.
Đường Miên khẽ cười ôm lấy eo của Tả Triều Chi, dựa đầu vào trong lồng ngực rồi kéo lấy thắt lưng của hắn: "Sao bây giờ, ta thật thích A Triều chết đi được, nên làm gì bây giờ?"
Tay nàng không theo tuần tự mà vân vê đùa giỡn hạt đậu đỏ ở trước ngực của Tả Triều Chi, vân vê đến mức khuôn mặt vốn lạnh của Tả Triều Chi đã chuyển sang một màu đỏ chót.
Đường Miên nhón mũi chân hôn một cái lên môi của Tả Triều Chi dây dưa gặm mút một hồi, đến lúc Tả Triều Chi ngoan ngoãn mở miệng ra nàng mới luồn đầu lưỡi mềm mại vào trong khoang miệng người kia, dây dưa triền miên với đôi môi đang mở to của hắn một trận.
Tả Triều Chi cố gắng nhịn cơn kích động muốn đè nàng trong lòng xuống, để mặc cho nàng cứ điên loạn một lúc như vậy. Cảm giác được hôn như này tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, bên trong miệng đều là một mùi thơm ngát, ngọt lịm của nàng dần dần xâm chiếm lấy tâm trí của hắn, làm dịu đi nội tâm cứng nhắc của hắn.
Bàn tay của Đường Miên cũng không chịu an phận mà mở áo khoác của hắn ra, kế tiếp là bắt đầu xô đẩy hắn. Cả hai vừa điên loạn hôn môi, vừa di chuyển vào trong phòng bên.
Lúc cả hai tới phòng bên, Đường Miên mới buông Tả Triều Chi ra. Người kia mặt cũng không đỏ lắm, cũng không thở gấp, nhưng mà Đường Miên nhìn thấy đỉnh tai của hắn đã phiếm hồng.
Nàng nhẹ nhàng thở hổn hển, lần lượt cởi hết y phục trên người hắn xuống: "Để ta tới hầu hạ phu quân đi tắm nhé!" Đường Miên