An Hạnh Nhi đã sử dụng khoản chiết khấu lớn nhất mà An thị có thể đưa ra để thương lượng với ba thương hiệu lớn nhằm thu hút đầu tư.
Thật sự rất có thành ý.
Lại không ngờ, cuối cùng vẫn bị chặn ở cửa.
Mạnh Khải Minh có chút nản lòng.
Vốn tưởng rằng làm nhiều như vậy ít nhiều cũng có thể làm dao động các thương hiệu, nhưng không ngờ rằng nhà kinh doanh thực sự quá coi trọng lợi ích, đứng trước lợi ích, tình cảm không có một chút giá trị.
“An tổng, phải làm sao bây giờ?” Mạnh Khải Minh lo lắng hỏi.
Bị thương hiệu thứ ba từ chối, hai người ngồi lên xe trở về An thị.
An Hạnh Nhi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cô nghĩ, cô vẫn coi lòng người quá lương thiện.
Cô cứ tưởng An thị đã từng có ơn với những người này thì những người này ít nhiều sẽ cho An thị ít thời gian, nhưng cô không ngờ, thực tế rất khắc nghiệt.
Cô nhìn ra ngoài đường, các con đường, ngõ hẻm đều là áp phích tuyên truyền của Ôn San của khu thương mại Tinh Diệu.
Ngay khi tắm áp phích này xuất hiện, đã thu hút rất nhiều fan hâm mộ của Ôn San, bọn họ tuyên bồ nhát định sẽ đến khu thương mại mà Ôn San làm quảng cáo đề tiêu thụ, trong lúc nhất thời bỗng trở nên nổi như cồn.
Cũng khó trách.
Lúc này mà đi đàm phán hợp đồng, các nhà kinh doanh đương nhiên sẽ không bỏ qua miếng bánh ngọt Tỉnh Diệu, sẽ lựa chọn bọn họ.
Lời thừa nhận của An Hạnh Nhi khiến niềm tin của Mạnh Khải Minh càng giảm sút.
Bên trong xe rất yên tĩnh.
An Hạnh Nhi đột nhiên nói: “Tối thứ bảy tuần này Selena có tổ chức buổi ra mắt sản phẩm mới đúng không?”
Mạnh Khải Minh sửng sờ.
An Hạnh Nhi gọi La Tư: “Thư ký La, nghe ngóng thử xem có phải không?”
“Được, tôi đi hỏi ngay.”
La Tư bắt đầu gọi điện thoại hỏi thăm.
Cuối cùng cũng có kết quả: “An tổng, 7 giờ tối thứ bảy tuần này, sẽ có một buổi ra mắt sản phẩm mới mùa này của Selena ở sân khấu Lưu Ly Thanh Thành, An tổng muốn tham gia sao?”
“An thị chúng ta được mời không?” An Hạnh Nhi hỏi.
“Để tôi hỏi bộ phận quan hệ đã.”
An Hạnh Nhi gật đầu.
La Tư gọi điện thoại xong, báo cáo: “An tổng, có gửi cho chủ tịch hai thiệp mời.”
“Tốt lắm.” An Hạnh Nhi đáp.
Cô gọi cho An Quốc Cường: “Ba.”
“Hạnh Nhi, đúng lúc ba cũng có chuyện muốn tìm con, con tới phòng làm việc của ba đi.”
An Hạnh Nhi suy nghĩ một chút: “Được, khoảng mười phút nữa con sẽ tới.”
“Ừm.”
Cúp điện thoại, An Hạnh Nhi nói: “Đừng tìm các nhà kinh doanh khác nữa, chúng ta tìm Selena.”
“Cái gì?” Mạnh Khải Minh sửng sờ.
Phải biết rằng, đây là một trong mười thương hiệu khó tính nhát trên thế giới, có thể nói chỉ cần Selena ký hợp đồng với trung tâm thương mại thì tuyệt đối có thể trở thành một trung tâm thương mại hàng đầu quốc tế, mặc dù cao ốc Quang Minh sản xuất ra các thương hiệu xa xỉ, nhưng không có nghĩa là có thể mời được Selena.
Phải biết Thanh Thành hiện nay chỉ có duy nhất một trung tâm thương mại ký hợp đồng với Selena, tuy cũng là trung tâm thương mại dưới danh nghĩa tập đoàn An thị nhưng lúc kí hợp đồng kia, điều kiện của Selena khắc nghiệt đến mức biến thái.
Sau này An thị tiếp tục mở nhiều khu thương mại, có gửi thư mời cho Selena, nhưng Selena đã từ chối, lý do vẫn là họ chỉ ký hợp đồng với một trung tâm thương mại trong một thành phố mà thôi!
Đây là nét độc đáo của những thương hiệu xa xỉ phẩm, vật quý ở cái hiếm.
Cho nên kể từ đó, không có một trung tâm thương mại nào mời được Selena ký hợp đồng nữa.
Lúc này, An Hạnh Nhi lại nói ra những câu vô cùng táo bạo.
Mạnh Khải Minh thực sự không muốn đả kích sự tự tin của An Hạnh Nhi.
Dù sao thì bây giờ họ đã đủ thảm rồi.
Anh ta run rầy nói: “Selena có một quy tắc, trong một thành phố chỉ ký với một trung tâm thương mại, chúng ta muốn mời họ ký hợp đồng, có hơi… khó.”
Đó rõ ràng là một điều viễn vông.
“Quy tắc cũng có thể thay đổi mà.” An Hạnh Nhi không quan tâm, vẻ mặt rất kiên định.
Mạnh Khải Minh không nói nên lời.
Anh ta không ôm bắt kỳ tia hy vọng nào.
Chỉ là anh ta quá hiểu tính cách của An Hạnh Nhi.
Không đạt được mục đích thì sẽ không dừng lại.
Xe chạy đến tập đoàn An thị.
An Hạnh Nhi đi thẳng vào văn phòng của An Quốc Cường.
Cô ngồi đối diện với An