**********
CHƯƠNG 168: AN HẠNH NHI BẬN BỊU
An Hạnh Nhi rất muốn cảm ơn Tần Thạc.
Dù sao Tần Thạc cũng đã giúp đỡ cô rất nhiều, hơn nữa sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều việc cần Tần Thạc giúp, cho nên cô mới lựa chọn chủ động đi lấy lòng.
Tất nhiên, bây giờ cô sẽ không nói với họ những chuyện này.
Nói ra, bọn họ có thể sẽ cho rằng cô bị bệnh thần kinh không chừng.
Cô đánh trống lãng: “Chuyện sau này các người đều biết rồi, nếu không có vấn đề gì thì ký hợp đồng thôi.”
Vương Sướng có chút do dự.
Loại chuyện làm ăn quá tiện nghỉ này ai cũng sợ bị lừa.
Ngược lại, Bạch Linh Nhi lại quyết tâm hơn Vương Sướng.
Cô ta nói: “Tôi ký.”
Vương Sướng nhìn Bạch Linh Nhi.
“Dù sao thì với tình hình bây giờ của chúng ta, có thảm thì cũng đủ thảm rồi! Hơn nữa tôi tin cô An.”
Vương Sướng nghe Bạch Linh Nhi nói như vậy, hình như cũng không muốn nghĩ quá nhiều nữa, cô ta nói: “Được, chúng ta lập tức ký hợp đồng.”
An Hạnh Nhi nhìn họ ký hợp đồng.
Hai bên đã ký, đóng con dấu và lăn vân tay.
“Phí quảng cáo sẽ được chuyền trực tiếp vào tài khoản của anh Vương trong vòng ba ngày tới.
Đến khi đó hy vọng anh Vương không nên keo kiệt và bỏ bê Bạch Linh Nhi.
Tôi hy vọng cô ấy sẽ xuất hiện trước mặt mọi người với một hình ảnh hoàn toàn mới.”
“Được.” Vương Sướng nhanh chóng đồng ý.
“Nhân tiện, phong cách của chuyên gia trang điểm quốc tế hàng đầu.Joel rất phù hợp với cô Bạch, nếu các người không ngại thì tìm ông ta hỗ trợ một chút.”
Vương Sướng do dự, nhưng vẫn cắn răng đồng ý.
Ai mà không biết giá của vị chuyên gia trang điểm này đắt như thế nào.
Nhưng nghĩ đến việc nhận một khoản phí quảng cáo đắt đỏ như vậy, cũng không có lý do gì để từ chối.
Hơn nữa anh ta cảm thấy cô An trước mặt này thực sự đang suy nghĩ cho sự nghiệp giải trí của Bạch Linh Nhi.
“Không làm chậm trễ thời gian của anh Vương và cô Bạch nữa, đến lúc đó tôi sẽ bảo thư ký đưa cho cô lịch trình quảng cáo của cô Bạch trước hai ngày.”
“Được, cảm ơn cô An.”
An Hạnh Nhi khẽ gật đầu, cũng không lãng phí thời gian nữa, An Hạnh Nhi dẫn một đoàn người rời đi.
Sau khi cô rời đi một lúc lâu.
Vương Sướng và Bạch Linh Nhi vẫn chưa phản ứng kịp.
Vương Sướng không nhịn được nói: “Em và An Hạnh Nhi là chị em thất lạc đã lâu đúng không?”
Bạch Linh Nhi không nhịn được bật cười.
Cô ta cũng muốn như vậy!
Sau khi thảo luận về việc hợp tác quảng cáo với Bạch Linh Nhi.
An Hạnh Nhi trở về công ty.
Nói thật, La Tư không thể hiểu được An tổng nhà cô ta.
So với Ôn San thì Bạch Linh Nhi hoàn toàn không thể sánh bằng!
Nói cách khác, một khi Tập đoàn Tinh Diệu và Tập đoàn An thị chính thức công bố người quảng cáo của họ thì tập đoàn An thị sẽ bị biến thành đống tro tàn.
Đây không phải là tự đào hố chôn mình sao?
Thậm chí, cô ta có thể tưởng tượng được An tổng sẽ bị các lãnh đạo cấp cao “hành hạ” ra sao.
“Pha cho tôi một tách cà phê đen.” An Hạnh Nhi nói.
La Tư thu hồi tầm mắt.
Cảm giác như hoàng đế không vội mà thái giám đã vội rồi.
Cô sẽ chờ An tổng tạo nên kỳ tích.
Dù sao thì cô luôn là người làm ra những chuyện bắt ngờ.
Sau khi La Tư pha cà phê và cung kính đặt xuống, cô ta rời khỏi văn phòng.
An Hạnh Nhi nhấp hai ngụm cà phê rồi gọi một cuộc điện thoại.
“An Hạnh Nhi?” Người bên kia dường như mang theo một chút chống đối cô.
Lúc gọi tên của cô có thể nghe ra tiếng cắn răng nghiền lợi.
Thật ra, An Hạnh Nhi cũng cảm nhận được Tần Thạc đang bắt mãn với cô.
Nhớ lại lần trước, Diệp Thương Ngôn vì cô mà không cần mạng sống đã khiến Tần Thạc không thể chấp nhận được.
Cô nói: “Tôi có chuyện nhờ anh giúp đỡ.”
“Sao cô nghĩ rằng tôi sẽ giúp cô?”
“Bởi vì anh biết Diệp Thương Ngôn sẽ giúp tôi.”
“Mẹ nó.” Tần Thạc bùng nổ: “Cô thật sự cho rằng tôi không dám làm trái lệnh của Diệp Thương Ngôn?”
“Không phải, tôi chỉ nghĩ rằng anh sẽ không vì tôi mà làm ảnh hưởng đến tình anh em của anh và Diệp Thương Ngôn thôi.”
“Có phải cô dựa vào cái miệng này để đi mê hoặc Diệp Thương Ngôn không?”
“..” Trời đất chứng giám, Diệp Thương Ngôn thật sự không phải bị cô mê hoặc đâu.
Cô thậm chí còn có ảo giác mình đang bị Diệp Thương Ngôn chơi đùa nữa.
“Nói đi, có chuyện gì?” Tần Thạc thỏa hiệp.
Không thể không nói, người phụ nữ An Hạnh Nhi này nói rất đúng.
Anh ta không thể vì một An Hạnh Nhi nhỏ nhoi mà làm ảnh hưởng đến tình anh em giữa anh ta và