Sau một đêm hỗn loạn, cô thật sự không muốn nhớ lại.
Nếu không phải do cô lo sợ hệ thống, cắn răng không cho anh làm đến cuối.
Cô sợ sẽ vi phạm cốt truyện.
Nhưng mà hiện tại sau khi làm xong cũng không có gì khác biệt xảy ra.
Cô còn nhớ lúc ý loạn tình mê Tiêu Diễn nói thầm vào tai cô:
Ngoài miệng thì nói không thích anh, nhưng thân thể lại rất thành thật, vậy là thích anh rồi sao? Đồng Đồng, em nhẫn tâm nhìn anh đau khổ ư? Anh chỉ có em thôi...
Rõ ràng là anh khi dễ cô, giả vờ đáng thương với cô.
Nhưng cô không thể nào từ chối.
Sâu trong lòng cô Tiêu Diễn thực sự rất tốt.
Cô rất rõ ràng trong chuyện tình cảm, nhưng loại biến thái như Lục Chiếu Hành, đánh cô, ngược đãi cô, có thể khiến Tiêu Diễn lạnh lùng với cô.
Anh lạnh nhạt với cô thì phải làm sao đây? Cho nên cuối cùng cô cũng chỉ né tránh ậm ờ cho qua.
Nhân tiện thử hệ thống một chút, cô không chủ động câu dẫn Tiêu Diễn, hết thảy đều là Tiêu Diễn chủ động, cô ít nhiều cũng xem như bị động, như vậy hành vi này có tính là bị OOC không?
Hệ thống trầm mặc phản ứng nói cho cô đáp án —— không tính.
Kết quả này làm cô cảm thấy vui sướng, nếu nói như vậy cô có thể thoải mái hành động hơn rất nhiều.
Chỉ cần cô không chủ động làm OOC, cho dù cô làm cái gì đi nữa cũng không sao.
Nghĩ đến đây tâm tình cô trở nên tốt hơn hẳn.
Sáng sớm, cơn mưa qua đi trời lại đẹp, ánh mặt trời chiếu rọi vào căn phòng chiếu đến bên giường.
Tô Đồng Đồng mở mắt, phát hiện Tiêu Diễn đã tỉnh, anh dựa vào đầu giường thỏa mãn, ôn nhu nhìn cô.
Từ ánh mắt là có thể nhìn ra hiện tại tâm tình anh tốt như thế nào.
"Anh......"
Giọng cô vừa mới tỉnh nên có chút khàn khàn.
Cô nhịn không được tức giận trừng anh, suy nghĩ nửa ngày cũng không biết nên nói cái gì, cuối cùng chỉ có thể nghẹn ra một câu:
"Tối hôm qua anh nói, chỉ đắp chăn nói chuyện phiếm! Không làm gì cả
Nhìn lại xem anh đã làm cái gì hả!?
Tiêu Diễn bị cô mắng chỉ cười ôn nhu đem cô ôm vào ngực, hôn khẽ lên mái tóc:
Đồng Đồng ngốc, sau này khi lên giường chỉ nên tin một nửa lời của đàn ông thôi.
Tô Đồng Đồng: "???"
Sau này? Trên giường? Tin một nửa?
Anh còn nghĩ có lần sau? Còn nghĩ lần sau?
Hơn nữa nhất quan trọng là, anh không giữ lời?
Cô tính phản bác lại, nhưng không nói lại.
Da mặt người đàn ông này rất dày, lại không có chút liêm sỉ nào, cô vẫn không nên tự làm khổ mình.
Tô Đồng Đồng thúc giục anh:
"Mau về phòng anh đi."
Tiêu Diễn lại ăn vạ không chịu đi.
"Em lo lắng Lục Chiếu Hành trở về à? Anh không muốn đâu.
Sau này anh không cho phép cậu ta về Thu Viên nữa
Mắt cô sáng lên, đầy chờ mong nhìn về phía anh.
"Thật sự có thể chứ?"
"Có thể."
Kia.....!Vậy tại sao anh không làm sớm hơn chứ!
Cô rất muốn hỏi như vậy, nhưng cảm thấy có chút kì, giống như đang chỉ trích anh.
Tiêu Diễn thấy cô thay đổi cảm xúc có điểm mất mát, cố ý dụ dỗ.
"Cho nên, em không cần lo lắng cậu sẽ bỗng nhiên trở về bắt gian."
Tô Đồng Đồng: "......"
"Ha ha ha!"
Anh lại hôn trên mặt cô mấy cái:
"Sao em dễ thẹn thùng như thế chứ? Mới đó đã thẹn rồi, mặt đỏ hết cả lên rồi này."
Cô đẩy anh ra:
"Vậy anh mau về phòng đi! Hôm nay anh không đi làm sao? Anh không đói bụng à? Đi ăn bữa sáng đi, em còn muốn đi làm
Tiêu Diễn:
"Chân em đang bị thương, vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi đi.
Nhưng mà em xác định vẫn đi làm được?
Anh ẩn ý nói.
Tô Đồng Đồng xấu hổ hận không thể đem chính mình vùi vào trong chăn.
"Ai cần anh lo! Mau về phòng anh đi!"
Lần này anh không tiếp tục dụ dỗ cô, mà nhanh chóng rời đi.
Nửa giờ sau, Tiêu Diễn đem bữa sáng cho cô.
Bữa sáng hết sức ấm áp hài hòa, trừ mấy lời trêu hoa ghẹo nguyệt của anh làm cô thẹn thùng đỏ mặt, thì cô cảm thấy rất vừa lòng.
Vì còn đau ở mắt cá chân, nên cô quyết định không đi làm ở nhà nghỉ ngơi.
Lại thấy Lục Chiếu Hành thực sự không trở về, tâm tình của cô tốt lên không ít.
Tiêu Diễn rất bận, nhưng anh lại cố dành chút thời gian ở bên cô.
Khi ở cạnh cô anh như người khác vậy, luôn chọc cô cười, còn trêu cô nữa chứ.
Khoảng thời gian như thế rất bình yên và hạnh phúc, nên cô đã quên sự uy hiếp của Lục Chiếu Hành.
Nghỉ ngơi ba ngày, cô mới đi làm.
Kết quả khi vừa tới công ty đã nhìn thấy Tô Triều Văn và bố mẹ nguyên chủ.
Tâm trạng của Tô Đồng Đồng hạ thấp, phiền toái tới rồi.
Bà Tô vừa thấy cô, sắc mặt liền thay đổi hung hăng nhìn cô, rồi bước tới trước mặt cho cô một cái bạt tai.
Tô Đồng Đồng nhanh nhẹn tránh thoát, sau đó trốn ra sau, kéo nhẹ tay Tô Triều Văn:
"Anh
Tô Triều Văn thấy thế liền bật chế độ anh trai thương em gái, che chắn cho cô:
"Mẹ, có gì từ từ nói, sao mẹ lại vô duyên vô cớ đánh người như thế?
Bà Tô hận không thể đánh chết Tô Đồng Đồng, trừng mắt nhìn con trai mình:
Con còn che chở cho nó? Nếu không phải do nó đắc tội với Lục Chiếu Hành, thì mẹ sao đánh nó? Công ty chúng ta đang dựa vào Lục Chiếu Hành mà sống, bây giờ vì nó chọc cậu ta tức, cậu ta muốn làm công ty ta phá sản liền phá sản.
Lúc đó cả nhà chúng ta hít gió Tây Bắc mà sống!
Trong lòng Tô Đồng Đồng cười lạnh, quả nhiên Tiêu Diễn không cho Lục Chiếu Hành về Thu Viên, nên anh ta liền trả thù lên Tô Gia.
Nhưng mà anh ta nghĩ lấy Tô gia ra uy hiếp cô sẽ thỏa hiệp? Thật sai lầm.
Tô Triều Văn mấy nay cũng đang đau đầu chuyện này nhưng anh ta vẫn bao bọc em gái:
Có chuyện gì từ từ nói, chúng ta bình tĩnh ngồi nói chuyện với nhau, hỏi em ấy một chút là biết, chứ có gì đâu mà động tay động chân
Tô Đồng Đồng lắc đầu:
"Em không biết.
Mấy ngày trước anh ấy về Thu Viên, sau đó còn đánh em nữa, làm chân