Sau khi thăm tất cả các phòng, Việt Phỉ trở lại phòng khách ở tầng một rồi gọi điện thoại cho mẹ.
“Mẹ, con không về nhà tối nay.”
“… Con đi đăng ký thật à?”
Việt Phỉ: “ Con chụp cho mẹ xem giấy chứng nhận nhé?”
Mẹ của Việt Phỉ: “Ừ chụp đi.”
Việt Phỉ: “…Con gửi cho mẹ sau nhé, từ nay con sẽ sống với anh ấy”
Mẹ Việt:" Con không tổ chức hôn lễ thật à? "
" Con sẽ làm sau khi tốt nghiệp. " Tối qua nói về đám cưới Việt Phỉ cũng nói hệt.
Mẹ Việt Phỉ lo lắng không nói nên lời: "Con không bị ai lừa chứ? Người đó thật sự là Cố Nguy, thiếu gia nhà họ Cố? Con có nhìn thấy chứng minh thư của cậu ta không?"
Việt Phỉ cười cười: "Chắc ba không nhận sai người đâu mẹ? Cả ngày mẹ ngồi nghĩ gì vậy chứ?”
Mẹ Việt Phỉ:“Không phải mẹ lo lắng cho con sao. ”
“ Được rồi, mẹ đừng lo cho con, con sẽ không sao đâu, ba và mẹ yên tâm đi. ”Việt Phỉ nói.
Mẹ Việt Phỉ: “Được rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, Việt Phỉ gửi ảnh giấy đăng ký kết hôn cho mẹ.
Sau khi làm xong mấy thứ này, Việt Phỉ dựa lưng vào ghế sô pha, nhìn trần nhà đờ đẫn.
Vẫn không cảm thấy thật lắm.
Kết hôn với một người đàn ông giấy trong sách, điều này cậu chưa bao giờ nghĩ tới.
Cuộc đời luôn có những thứ ta không thể tưởng tượng được.
...
Buổi tối, Cố Nguy trở về Nam Loan Hương, vừa mở cửa nhà đã ngửi thấy mùi thức ăn.
Khi hắn bước đến phòng khách, Việt Phỉ đang ngồi trên sàn nhà trước bàn cà phê, tay vừa bóc tôm hùm đất vừa xem phim.
"Anh về rồi à. Ăn tối chưa?" Việt Phỉ chào anh.
Cố Nguy: "Tôi không đói, cậu cứ ăn đi, tôi vẫn còn có việc phải giải quyết."
Việt Phỉ nhìn Cố Nguy đi lên lầu, không để ý lắm vẫn tiếp tục bóc tôm hùm.
Nửa đêm, trong phòng ngủ, Cố Nguy đang ngủ đột nhiên mở mắt ra.
Giác quan nhạy bén thuộc về Alpha khiến hắn biết được có người đang tiến đến bên ngoài cửa.
Bây giờ, tính tất cả người đang ở trong ngôi nhà này, ngoại trừ hắn, chỉ còn lại một cậu thanh niên Beta.
Cố Nguy không ngồi dậy, tiếp tục nhắm mắt lại.
Cửa phòng ngủ hắn không bị khóa, hắn muốn xem thanh niên Beta này sẽ làm gì.
Tuy nhiên, khác với tưởng tượng của bản thân, thay vì việc cánh cửa sẽ bị mở trong bí mật, Việt Phỉ đã trực tiếp gõ lên cửa.
“Cố tổng?”
Cố Nguy mở mắt.
“Cố tổng ơi?” Tiếng gọi từ ngoài cửa vẫn tiếp tục vang lên.
Cố Nguy đứng