"Tôi không có ý đó." Tiểu bạch hoa hơi hoảng loạn: "Vốn dĩ tôi xuất hiện chỉ là ngoài ý muốn, nếu không phải do chấp niệm của tôi và anh Dã thì căn bản sẽ không xuất hiện.
Bây giờ cho dù xuất hiện, cũng sẽ rất nhanh biến mất, cơ bản không có năng lực chi phối thân thể này.
Mấy lần trước muốn chi phối, chỉ là muốn lén đi nhìn anh Dã, rốt cuộc hiện tại tôi không thể rời khỏi cô..."
Tiểu bạch hoa dừng một chút, khẽ buông tiếng thở dài: "Hơn nữa, thân thể của tôi đã chết, hiện tại thân thể này, không có quan hệ với tôi, nếu tôi chiếm cứ, vậy sau này cô và Cố Tổng làm sao đây.
Đời trước tôi đã hại Cố Tổng tan cửa nát nhà, không thể hại anh ấy nữa..."
Quý Chu Chu giật giật khóe miệng, cô biết nữ chính trong nguyên văn, thứ nhất là lương thiện, nếu không cũng sẽ không cam tâm tình nguyện bị ngược nhiều như vậy, chỉ là không ngờ vị này lương thiện đến mức độ này, nói cho cùng Cố Quyện Thư cũng là người giết cô ấy...!nhỉ?
"Cô không phải bị Cố Quyện Thư giết?" Quý Chu Chu đột nhiên hỏi.
Tiểu bạch hoa dừng một chút, lộ ra một tia cười khổ: "Không phải anh ấy, là lão phu nhân..." Tuy người ra tay là Cố Quyện Thư, nhưng người ra lệnh lại là lão phu nhân.
Đây cũng là sau khi chết tiểu bạch hoa mới biết được.
Đầu óc Quý Chu Chu ầm vang một tiếng, cuối cùng cô cũng xác định điều mình nghi hoặc trước đây.
Nghĩ đến bản thân hiểu lầm Cố Quyện Thư thời gian dài như thế, trong lòng cô vừa hận vừa hổ thẹn, dường như không biết nên nói gì cho tốt.
"Cô không cần lo lắng, tôi chỉ là muốn nhìn anh Dã một chút, những thứ khác đều không cần." Tiểu bạch hoa sợ sệt liếc nhìn cô một cái: "Sau này khi chưa được cô cho phép tôi sẽ không lén dùng thân thể của cô nữa, trong khoảng thời gian này hại cô bị thương không ít, thật sự xin lỗi..."
...!Đây là thân thể của cô? Quý Chu Chu dở khóc dở cười: "Cô thật sự không thể làm vậy khi chưa có sự cho phép, có điều tôi cũng sẽ nghĩ cách, xem có thể cứu cô không." Nếu người ta đủ khách sáo, vậy cô nên làm chút chuyện gì đó mới không phụ lòng người ta hào phóng tặng thân thể.
"Tôi có thể nhìn thấy anh Dã lần nữa đã rất hạnh phúc rồi, cái gì cũng không cầu." Vẻ mặt Tiểu bạch hoa lộ ra đau thương nhu nhược, giống như thật sự có thể sống thêm mấy ngày đã rất hạnh phúc rồi.
Quý Chu Chu nhìn chằm chằm cô ấy một lát, thật sự không hiểu cô gái đáng yêu như thế, Thẩm Dã bị mù à.
Đầu tiên là xem như hàng hóa tặng đi, rồi dụ dỗ tiểu bạch hoa không ngừng phạm sai lầm, cuối cùng đến bước đường cùng.
Cô nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định cho tiểu bạch hoa một dự phòng trước: "Nếu cô ra rồi, vậy có một số việc tôi cũng không gạt cô.
Công ty Thẩm Dã vẫn luôn muốn chèn ép Cố Thị, tôi và Quyện Thư đang đối phó anh ta.
Trận cạnh tranh này, phải có một bên thua triệt để mới được, hy vọng cô chuẩn bị tâm lý trước."
Thật ra cô muốn nói hơn chính là, đừng giúp Thẩm Dã lấy trộm cơ mật của Cố Thị giống như trong nguyên văn, nhưng nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt của tiểu bạch hoa, thật sự nói không nên lời.
Tiểu bạch hoa lại nghe ra ý tứ của Quý Chu Chu, khi rũ mắt một giọt nước mắt rơi xuống hóa thành khói trắng, cả người lại trong suốt vài phần: "Có một số chuyện sai lầm, làm một lần là đủ rồi, đời trước anh ấy thành nhân vật thương giới oai phong một cõi, tôi cũng không thấy anh ấy vui sướng bao nhiêu.
(Truyện chính chủ TieuHiTieuHi).
Đời này, tôi hy vọng anh ấy là một người bình thường, cưới vợ sinh con, trải qua cuộc đời bình thường hơn.
Chu Chu, cô có thể đồng ý một chuyện với tôi không?"
"...!Nói." Bị tiểu bạch hoa gọi Chu Chu.
Ừm, kỳ quái giống như lúc mình gọi tên cô ấy.
Tiểu bạch hoa khẽ cười một tiếng: "Nếu Thẩm Dã thua, hy vọng các người có thể thả cho anh ấy một con ngựa, để anh ấy lấy thân phận người thường sống sót."
"Được, tôi đồng ý với cô." Bọn họ lại không phải xã hội đen, không cần phải đuổi cùng giết tận.
Tiểu bạch hoa đã trong suốt đến mức sắp nhìn không thấy: "Còn có, tôi sẽ không lộn xộn thân thể cô nữa, chỉ là hy vọng lần sau lúc gặp anh Dã, cô có thể lấy một tấm gương kêu tôi ra, tôi chỉ muốn nhìn anh ấy lần cuối, cho dù liếc mắt một cái cũng được.
Tôi muốn nhìn thấy anh ấy và vợ mình hạnh phúc..."
Tiểu bạch hoa còn chưa dứt lời, gương đã khôi phục bình thường, Quý Chu Chu dừng một chút giơ tay lên, trong gương cũng giơ tay mình lên.
Cô do dự một chút, thử gọi một tiếng Chu Chu, nhưng không có ai trả lời.
Cô ở trước gương yên lặng đợi trong chốc lát, rồi mới buông tiếng thở dài về phòng.
Sau khi xác định sự không thích hợp trên người đến từ nơi nào, thì trong lòng Quý Chu Chu buông một tảng đá lớn xuống.
Cô vốn dĩ không định đi gặp Thẩm Dã, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, vì nguyên chủ, cô cũng phải đi gặp anh ta, hơn nữa chuyện này không thể bị cái lu giấm Cố Quyện Thư kia phát hiện.
Cô không thể nói ra chuyện nguyên chủ đang ở trên người cô, nếu không thì phải giải thích bản thân là ai, từ đâu đến, nói mình là người của thế giới này chắc chắn không được, cho dù biên bậy thân phận một người qua đường Giáp, đoán chừng Cố Quyện Thư cũng có thể đào ba thước đất để khai quật sự thật.
Trong lòng Quý Chu Chu mơ hồ rõ ràng, mình chiếm thân thể nguyên chủ không sao cả, xáo trộn cốt truyện cũng không là gì, nhưng nếu để người nơi này biết được, bản thân thế giới này là một quyển tiểu thuyết, đoán chừng sẽ hủy hoại cả thế giới.
Thời gian dài như vậy, trực giác của cô chưa từng sai, cho nên cô không thể nói.
Hiện tại Thẩm - Cố mâu thuẫn càng lúc càng lớn, các đại gia tộc cũng bắt đầu xếp hàng, đúng là lúc tình thế căng thẳng cô không thể trực tiếp đi gặp Thẩm Dã, nếu không bị anh ta bắt được thì thật là nói cũng nói không rõ.
Cách duy nhất, cũng chỉ có thể xa xa nhìn trộm một cái.
Quý Chu Chu quyết định chủ ý, trong lòng cuối cùng kiên định chút, sau khi lăn lộn hai vòng trên giường, lấy di động ra bắt đầu tìm kiếm đại sư huyền học, tìm một