Tuy không mua được thịt trong cửa hàng thịt, nhưng ở trong thị trấn cũng có chợ đen bán một vài vật tư khan hiếm.
Chợ đen như vậy thường không cố định, còn có người chuyên môn hỗ trợ theo dõi.Có một con đường đất đi qua thị trấn Tây Sơn, trên mặt đường là nơi cho người qua lại, phía dưới có một cái động, tổng thể trông giống một cây cầu, lại có một con đường cắt ngang qua động, người ta thường giao dịch điểm cắt này.Chợ đen ở trên đường về nhà, Đường Cẩm đi một vòng, trên sạp nhỏ có gà vịt vải dệt bông và giày, mặc dù cô muốn mua nhiều thứ nhưng lại không mua nổi.Trong nhà còn có chút tiền tiết kiệm, nhưng thời gian đổi điểm công còn rất xa, trước mắt hai người không thừa tiền nên cần phải chi tiêu tiết kiệm.Khi Đường Cẩm đang thất vọng, thì có một người đàn ông lén lút đặt giỏ vào góc, rồi vén lớp rơm ở trên ra, vậy mà bên trong là thịt lợn, còn có thịt mỡ trắng bóng.Hai mắt Đường Cập lập tức lóe sáng, cô lôi kéo Lục Trầm phấn khích tiến lên.
Miếng thịt mỡ mà cô từng ghét nhất giờ đây lại trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết.
Cô chọn một miếng mỡ lá nhỏ, định trở về thắng một vại mỡ lợn, sau này có thêm chất béo cho mỗi bữa cơm, cho dù nó có giá một đồng bảy một cân thì cô cũng bỏ tiền mua.Mua được mỡ lợn xong, tâm trạng khi đi trên con đường đất gồ ghề của Đường Cẩm cũng rất tốt.Vốn dĩ Đường Cẩm định nấu canh thận, bởi vì không cần tiêu tốn dầu cài sang quý mà còn có thể giữ hương vị tươi mới.
Nhưng khi vừa thắng mỡ lợn xong, nhìn dầu trơn sôi sùng sục tropng nồi, ngửi hương thịt bay ra, cô nhịn không được quyết định đổi ý.Canh thận lợn nào có ngon bằng thận xào! Cả ngày chỉ có canh suông, cô thèm những món có hương vị mạnh.Đường Cẩm cho mỡ lợn vào bình, rồi rắc đường lên tóp mỡ thơm giòn.
Tiếp đó, cô cắt màng trắng của thận, cắt thành hình hoa mỏng mềm, khử tanh rồi bỏ vào cái nồi mới vừa thắng mỡ lợn.
Thận khía hoa gặp nhiệt độ của mỡ thì vang lên tiếng xèo xèo, Đường Cẩm nhanh chóng đảo đều, lại cho ớt cay ngâm vào, quả thực mùi vị kia rất tuyệt.Mùi hương kí.ch thích lan rộng, Lục Trầm cũng không còn tâm tư tiếp tục đắp tường trong sân.
Anh rửa sạch bùn đất trên người rồi đóng cửa lớn lại, cách đó không xa có mấy hộ gia đình, sợ mùi hương bay ra làm người đến cửa hỏi.Cả thận khía hoa chua cay trơn mềm và cơm khoai lang trong nồi đều bị ăn sạch sẽ, đến cả nước sốt cũng bị càn quét.Lục Trầm nếm thử hai miếng tóp mỡ thì không muốn ăn nữa, nói là để lại cho Đường Cẩm ăn vặt.Đường Cẩm vuốt bụng no nê, thích ý nhìn Lục Trầm dọn bát đũa.Thật ra các công việc nội trợ không mệt, nhưng lại rất lặt vặt phức tạp.
Ngưỡi xung quanh đều cho rằng việc này là của phụ nữ, làm việc ở bên ngoài rồi còn phải về nhà giặt giũ nấu nướng, còn đàn ông thì không phụ giúp một chút nào, bởi vì bọn họ cho rằng việc nhà không phải là chuyện của đàn ông, trừ phi việc đó cần