Thích Du nhìn một màn kịch yêu nhau say đắm, tâm tình vui vẻ đến tận khi tan học.
Ai ngờ ——
Trên đường đi đến cổng trường, Thích Du luôn cảm giác được có người nhìn cô.
"Chính là cậu ta sao?"
"Vâng vâng vâng, là người đó đấy!!"
"Không nghĩ tới nhìn thì xinh đẹp mà tính tình lại như vậy..."
"Mày không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài được."
"Cảm giác không giống như là mạnh đến vậy..."
"Mãnh cái gì, mãnh thú sao?"
"Mẹ nó, mày không biết sao, học sinh chuyển trường siêu mạnh, vừa thể hiện quyền cước ở lớp khác đó!"
"Thật sự là siêu mạnh chứ không phải siêu manh à?"
Người đi ngang qua, chỉ cần thấy Thích Du đều thấp giọng nghị luận ầm ĩ.
Liên tục bị vây xem, Thích Du cuối cùng đã nhận ra không thích hợp.
Cô nổi tiếng đến vậy sao?
Giống như hiện tại toàn trường đều biết cô.
Thích Du: 【 Gà con, đây là cái kịch bản gì đấy? 】
Hệ thống gà con: 【 Chính cô mà không biết mình đã làm việc tốt gì à.
】
Hả?
Cái con gà này còn dám oán trách cô.
Là Thích Du đã nương tay với nó, hay là hệ thống đang giả ngu.
Thích Du cười lạnh: 【 Tao làm ra chuyện tốt gì, không phải tất cả đều do mày bảo sao.
】
Hệ thống thấy Thích Du xắn tay áo, lộ ra một đoạn cổ tay, chuẩn bị chờ đánh nhau.
Hệ thống lo sợ: 【 Kí chủ đại nhân làm chuyện gì cũng tốt.
】
Được rồi, nhìn hệ thống thế này, khẳng định là không biết xảy ra chuyện gì.
Thích Du dừng lại, đơn giản mà thô bạo từ ven đường bắt được một người nhìn có vẻ hiền lành, lôi đến chỗ cây ngô đồng gần đó.
Hỏi cậu ta: "Mấy người đang nói chuyện gì về tôi vậy?"
Có thể thấy được, Thích Du cùng Thích Thần không hổ là anh em ruột, loại phương thức giải quyết sự hoang mang này giống hệt nhau.
Hệ thống nhìn nữ sinh bị bắt được kia, người cao thân dài, không hề có quan hệ gì với kiểu người dễ bị ức hiếp.
Thẩm mỹ của kí chủ nhà nó thực sự là...
Hmm, khó nói nên lời.
Nữ sinh bị bắt được Lâm Mặc Hàm, cô không nghĩ tới con người nóng nảy này sẽ hỏi mình.
Tâm tình này giống hệt như ngẫu nhiên gặp được minh tinh bên đường.
Che miệng lại, không dám tin nhìn Thích Du, lắp bắp nói chuyện: "Cậu...!cậu...!cậu, tớ...!tớ...!tớ, cậu là..."
Thích Du môi kéo nhẹ, bạn học này xảy ra chuyện gì vậy.
"Cậu không biết tôi à? Mới vừa rồi còn chỉ vào tôi nói gì thế?"
"Không không không, tớ biết cậu, cậu là học sinh lớp mười một mới chuyển trường đến, Thích Du." Lâm Mặc Hàm rốt cuộc cũng bình phục lại, đôi mắt nhìn chằm chằm Thích Du.
Huhuhu, nhan sắc của học sinh chuyển trường này quá đẹp.
Làn da thật trắng thật trơn, không có mụn thì thôi, thậm chí ngay cả lỗ chân lông cũng không thấy!
Lâm Mặc Hàm chăm chú nhìn trong chốc lát, đột nhiên cảm thấy Nữ Oa đối với mình thật ác mà.
Lúc nương nương tạo ra mình chỉ cần nghiêm túc tí thôi, mình cũng không có nhan sắc bình thường này!
Thật ghen tị.
Thích Du hai mắt có chút nheo lại, giống như cười mà không phải cười nhìn cậu ta: "Ồ, vậy làm cách nào mà cậu biết tôi?"
"Mấy người vừa rồi thảo luận gì về tôi thế?" Lời nói chắc chắn, không cho người khác có cơ hội phủ nhận.
Lâm Mặc Hàm mặc dù dáng dấp cao ráo, nhưng bên trong vẫn là tâm hồn thiếu nữ.
Lúc này thấy Thích Du gần với mình như vậy, trái tim nhỏ nhảy không ngừng, một mạch đều nói hết: "Ở trên diễn đàn trường, đều đang nói đến chuyện của cậu."
Rõ ràng Lâm Mặc Hàm so Thích Du cao hơn một cái đầu, không biết vì gì, cô lại cảm thấy mình thấp bé hơn Thích Du!
Cảm giác mình cũng nhỏ nhắn xinh xắn nhu nhược đi rất nhiều.
Thích Du cao một mét sáu chín thật ra cũng không lùn, nhưng đứng với Lâm Mặc Hàn một mét bảy bảy thì thấp hơn hẳn.
Nếu không phải còn mặc đồng phục nữ, nhìn từ phía sau, có thể bị nhận nhầm là nam sinh.
Nhưng mà, lúc này, Thích Du và Lâm Mặc Hàm, hai người hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác không hài hòa nào.
Có học sinh lấy điện thoại di động ra chụp ảnh hai người.
Thích Du nhạy cảm phát hiện được, mắt nhíu lại, lạnh lùng nhìn sang: "Chụp cái gì?"
Các học sinh bị ánh mắt của cô hù đến tay run, xoay người chạy: "A, thật đáng sợ!"
Thích Du: "..."
Cô dọa người đến vậy sao?
Thích Du vốn có hình tượng dũng mãnh, trải qua một màn này, càng rét như tuyết lạnh như sương.
- ---
Lâm Mặc Hàm về