Sáu giờ sáng.
Sau một đêm chờ đợi và cuối cùng khoanh tay ngủ thiếp đi, Lâm Bắc Tông rốt cuộc cũng chờ được cuộc gọi từ Thích Du.
Điện thoại điên cuồng đổ chuông.
Dọa đến Lâm Bắc Tông suýt chút nữa từ trên giường té xuống.
Vừa nhìn thấy avatar wechat của Thích Du, lập tức kết nối: "Thích Du, cậu cuối cùng cũng hồi âm, chúng ta trực tiếp lên lớp nói chuyện cho tiện.
"
Lại nghe được giọng nói không có tinh thần gì ở bên kia: "Hả, vậy thì chờ sáng mai rồi nói sau.
"
Lâm Bắc Tông nhìn điện thoại di động đã cúp máy: "! "
Cho nên, cú điện thoại này có ý nghĩa gì vậy?
Mãi đến lúc Lâm Bắc Tông đi đến trường, phát hiện Thích Du không lên lớp.
Nghĩ đến âm thanh rã rời sáng nay, Lâm Bắc Tông nhìn vị trí trống của Thích Du nhíu mày.
Vỗ vỗ bả vai Diệp Lạc Ti: "Thích Du xin nghỉ?"
Diệp Lạc Ti cùng Lâm Bắc Tông không hợp nhau đã thể hiện rõ ở mặt, bị hắn vỗ mấy cái, đưa tay hất ra, lúc này mới trả lời: "Xin nghỉ.
"
Lâm Bắc Tông thấy động tác như học sinh tiểu học của Diệp Lạc Ti mười phần im lặng, chuyện liên quan tới Thích Du, hắn khó có được sự nhẫn nại: "Vì sao lại xin phép nghỉ?"
Diệp Lạc Ti bỗng nhiên ngẩng đầu, chững chạc đàng hoàng: "Bởi vì thức làm đề một đêm, sáng sớm dậy không nổi.
"
Lâm Bắc Tông: "! "
Lý do này rất cường đại.
Cho nên, cô là bởi vì mải mê làm bài nên mới không nhận cuộc gọi của hắn???
Thôi Diệc Trạch vừa lúc đi ngang qua bên cạnh bọn họ, hắn xưa nay không có cảm giác tồn tại gì, lúc này lại đưa một cái sổ ra: "Thầy giáo nói vì thưởng cho sự cố gắng gần đây của mọi người nên đem chuyến du lịch mùa thu đẩy lên trước thời hạn, những ngày đầu của tháng sau sẽ tổ y, mấy cậu tham gia không?"
Du lịch mùa thu sớm à?
Sao đột nhiên như vậy?
Từ trước đến nay lần đầu tiên Diệp Lạc Ti và Lâm Bắc Tông ăn ý liếc nhau.
Trong đầu đồng thời nghĩ đến chuyện Thích Du nghe ngóng thông tin liên quan tới Thôi Diệc Trạch.
Một giây sau, Lâm Bắc Tông cười vô lại, một tay ôm lấy cổ của Thôi Diệc Trạch, lôi kéo hắn đứng giữa mình và Diệp Lạc Ti: "Lại đây nào, chúng ta tâm sự chuyện du lịch mùa thu này một chút đi.
"
Thôi Diệc Trạch sắc mặt không phải rất tốt, "Không có gì để trò chuyện.
"
Diệp Lạc Ti rất ăn ý ôm lấy cánh tay của Thôi Diệc Trạch, mỉm cười đến thiên chân vô tà: "Tâm sự nha ~ chúng tớ rất hòa ái nên đừng sợ.
"
Lâm Bắc Tông: "! "
Thật mẹ nó hòa ái.
*
Ba giờ rưỡi chiều, mặt trời chói chang, hoàn toàn bao phủ biệt thự Thích gia.
Trong một căn phòng tầng hai, ánh sáng nóng bỏng bị ngăn cản bên ngoài cửa sổ.
Thích Du mơ hồ mở to mắt, nhìn không gian trước mặt tối đen như mực, có chút không biết đây là đâu.
Khoanh chân ngồi dậy, mới nhớ tới mình chưa lấy bịt mắt xuống.
Bên trong gian phòng yên tĩnh cực kỳ, màn cửa kéo rất chặt chẽ, duy chỉ có một tia sáng lơ đãng từ khe hở chui vào bên trong.
Thích Du chớp chớp đôi mắt chua xót, một hồi lâu mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Xương cốt ngủ đến mềm nhũn.
Lấy điện thoại đã khôi phục bình thường ra, thời gian trên màn hình là 3:35.
Thích Du nhìn điện thoại, lại nghĩ tới kẻ cầm đầu khiến mình một đêm không ngủ.
Làm hại cô mãi đến buổi sáng mới đem điện thoại di động của mình khôi phục lại.
Tay nhỏ nắm chặt điện thoại cứng rắn, phát ra tiếng rắc nhỏ.
Nếu dùng thêm một chút lực nữa, cái danh xưng smartphone thế hệ mới cứng rắn nhất chắc không trụ được.
Nếu như không phải còn cần Tạ Cảnh, chỉ sợ ngày hôm nay hắn sẽ phải biến mất ở trên thế giới này.
Thích Du than khẽ một hơi, nghĩ đến khuôn mặt tinh xảo đó.
Quyết định lúc đánh hắn thì tránh gương mặt kia.
Thích Du híp híp đôi mắt, bên trong lấp lóe mấy phần giảo hoạt.
Mặc dù cô thua bởi Tạ Cảnh.
Nhưng không có thua hoàn toàn.
Lúc Thích Du xuống giường rửa mặt, ánh mắt liếc qua ánh đèn nhấp nháy của máy tính chưa tắt, khóe môi mỉm cười vui sướng.
Hừ.
Tạ Cảnh, lần này để cho cậu biết ――
Đắc tội tiểu tiên nữ, là không có kết cục tốt!
Chờ xem.
―
Thích Du một chút lâu mới rời khỏi phòng, không nghĩ tới, vậy mà thấy được anh hai đang ở dưới tầng.
Thích Tầm vừa rời nhà một khoảng thời gian, hắn bình thường bề bộn nhiều việc.
Mặc dù Thích Du về nhà khá lâu rồi, nhưng hai người bọn họ chỉ mới ở chung với nhau được mấy ngày ngắn ngủi mà thôi.
Chợt nhìn đến anh trai thân cao chân dài, anh tuấn