"Sự tình chính là như thế." Phong gia chủ cùng Mộ Dung gia chủ nhìn Tư Hằng, trong mắt tràn đầy thành khẩn, "Hai đứa nhỏ đều là những đứa trẻ ngoan, hai nhà chúng ta cũng là thành tâm kết thân, chỉ bởi vì Phong Tiêu hắn hiểu lầm, lúc này mới làm ra chuyện mất mặt như thế.
Nhưng hạnh phúc của hài tử là lớn nhất, tổng không thể bởi vì hiểu lầm nho nhỏ này liền chậm trễ một việc hôn nhân tốt của bọn họ, cho nên chúng ta mới cùng nhau lên Côn Luân quấy rầy, nhân đây hướng tôn giả giải thích rõ ràng."
Mặt Tư Hằng vô biểu tình, thậm chí còn có chút thất thần.
Phong gia chủ cùng Mộ Dung gia chủ trong lòng cả kinh, hai người lại rất có ăn ý cùng nhìn về phía Phong Tư Lạc, chỉ thấy nàng đang nghiêng đầu nhìn bên ngoài, biểu hiện rõ ràng cũng đang đi vào cõi thần tiên thiên ngoại.
Hai người liếc nhau, đều có dự cảm không được tốt.
Mộ Dung gia chủ đưa mắt ra hiệu cho Mộ Dung Lạc Phong, ý bảo hắn chủ động.
Mộ Dung Lạc Phong hiểu ý, hắn cúi đầu nhìn nhìn bản thân, nở một nụ cười tiêu sái, đi tới bên người Phong Tư Lạc, còn cố ý dựa vào rất gần.
"Ti La muội muội, đã lâu không gặp, Lạc Phong thật tưởng niệm, trong khoảng thời gian này Ti La muội muội sống có tốt không?" Mộ Dung Lạc Phong mới vừa nói xong lời này liền cảm giác một luồng uy áp khủng bố áp xuống người hắn, hắn thiếu chút nữa bị áp nằm sấp xuống, lảo đảo dùng toàn bộ tu vi để chống cự, mới miễn cưỡng đứng vững.
Ở đây người mà có thể làm được điểm này đương nhiên chỉ có Tư Hằng tôn giả.
Mộ Dung Lạc Phong trong lòng kinh hãi, tuy rằng hắn đã nghe qua lão tổ tông miêu tả, sự cường đại của Tư Hằng cũng đã có đoán trước, nhưng hiện giờ người ta cũng chưa làm cái gì, chỉ bằng vào một đạo uy áp là có thể làm hắn không còn năng lực trở tay, thực lực chênh lệch quá lớn này vẫn làm hắn khó có thể tiếp thu.
Từ sinh ra, hắn đã là thiên tài trong mắt mọi người, lão tổ tông nói cho hắn, hắn là hài tử có thiên phú tối cao trong gia tộc nghìn năm qua, tương lai rất có khả năng sẽ siêu việt hơn cả lão tổ tông.
Cũng vì như vậy mà Mộ Dung gia khuynh toàn lực bồi dưỡng hắn, hắn cũng không cô phụ kỳ vọng cao của gia tộc, rất sớm đã thành Nguyên Anh, nhiều năm như vậy vô luận đi đến nơi nào thì đều có thể hưởng thụ ánh mắt hâm mộ kính nể của người khác.
Hôm nay là lần đầu tiên hắn cảm giác được mình giống như một người phàm trần, có lẽ sẽ bị người ta tùy ý nghiền áp.
Tư Hằng, quả nhiên thực đáng sợ.
Mộ Dung Lạc Phong không biết Tư Hằng vì sao đột nhiên phải dùng uy áp như thế áp hắn, hắn suy đoán có thể là hắn đang khảo nghiệm mình hay không? Rốt cuộc bản thân muốn cưới đồ đệ của hắn, làm sư phụ thì khảo nghiệm một chút cũng rất bình thường.
Tự giác nghĩ thông suốt dụng ý của Tư Hằng, Mộ Dung Lạc Phong phấn khởi dùng toàn lực chống cự uy áp của Tư Hằng, cũng bất chấp trong lúc đó cùng Phong Tư Lạc nói chuyện, thậm chí bởi vì Tư Hằng tăng uy áp mà biểu tình của hắn đã có chút vặn vẹo.
Mắt thấy biểu tình Mộ Dung Lạc Phong dần dần vặn vẹo, Phong Tư Lạc nhìn về phía Tư Hằng.
Biểu tình Tư Hằng nhàn nhạt, tùy ý cầm chén trà lên nhẹ nhấp một ngụm, tư thái phiêu dật, dáng vẻ ưu nhã, hoàn toàn nhìn không ra được hắn đang ngầm khi dễ người.
"Đồ nhi, trà của ta đã lạnh." Tư Hằng cố ý dùng linh lực làm cho chén trà cầm trong tay lạnh đi, thời điểm đưa cho Phong Tư Lạc thì toàn bộ chén trà đều là băng.
ngôn tình hài
"Vậy để con đi đổi cho ngài một ly." Phong Tư Lạc ngoan ngoãn lấy đi chén trà, tư thái uyển chuyển nhẹ nhàng đi ra ngoài, vừa lúc nàng cũng không muốn đứng ở bên cạnh Mộ Dung Lạc Phong.
Một người mặc kệ nguyên bản lớn lên thật đẹp thì khi biểu tình của hắn vặn vẹo đều sẽ xấu.
Sau khi nàng rời khỏi đây liền không trở về nữa, trực tiếp lên núi đỉnh, nắm chặt thời gian đi tu luyện.
Mọi người nhìn nàng dần dần đi xa, Mộ Dung gia chủ tiện đà khen một câu: "Phong cô nương thật là một hài tử hiếu thuận nghe lời."
"Đúng." Tư Hằng gật gật đầu, một chút đều không cảm thấy trái lương tâm.
Cho dù ngày thường Phong Tư Lạc căn bản không làm bất luận chuyện hiếu thuận nghe gì.
Thần thức của hắn vẫn luôn đi theo Phong Tư Lạc, nhìn thấy nàng trực tiếp lên núi đỉnh, biết nàng sẽ không quay lại đây, trong lòng hắn rất vừa lòng.
Vì thế hắn buông áp chế đối với Mộ Dung Lạc Phong ra, Mộ Dung Lạc Phong phảng phất được sinh ra một lần nữa, đứng tại chỗ thở dốc, mồ hôi trên trán từng giọt từng giọt rơi xuống đất.
"Có thể ngăn cản trụ một nửa uy áp áp chế của ta, không tồi." Tư Hằng nhàn nhạt đánh giá.
"Đa tạ tôn giả khích lệ." Mộ Dung Lạc Phong giống như được vớt lên từ trong nước, cả người đều ướt đẫm mồ hôi, bất quá có thể được một câu đánh giá không tồi của Tư Hằng tôn giả, mọi người Mộ Dung gia đều cao hứng.
"Vậy việc hôn nhân của tiểu nhi cùng Phong cô nương?" Mộ Dung gia chủ nhân cơ hội hỏi.
Tư Hằng xua xua tay: "Bổn tọa mặc kệ các