Tư Hằng quét mắt nhìn hiện trường một lần, ánh mắt người xung quanh nhìn đồ đệ giống như nhìn một miếng bánh thơm ngon, không nghĩ cũng biết bọn họ khẳng định muốn đi quấy rối nàng.
Tư Hằng rốt cuộc đưa con mắt nhìn về phía Cơ Hàn Thiên: "Nàng hiện tại mới vừa kết đan, cần tìm một nơi an tĩnh linh lực đầy đủ để ổn định tu vi, thỉnh giúp nàng an bài một địa phương tốt, thuận tiện đem nơi nghỉ ngơi của ta an bài ở phụ cận nàng, đa tạ."
Cơ Hàn Thiên: "......"
Tư Hằng lo lắng Phong Tư Lạc hiểu lầm, liền quay đầu giải thích với nàng: "Ở chỗ này ta với những người khác đều không thân, khi ở bên cạnh nàng lòng ta có thể ổn thỏa một chút, nàng không ngại đi? Nếu nàng để ý thì ta sẽ đổi sang nơi khác."
Phong Tư Lạc xua xua tay: "Làm sao ta có thể để ý chứ? Ta cao hứng còn không kịp đâu!"
Cơ Hàn Thiên: "......" Ta còn chưa đáp ứng ngươi trụ bên cạnh nàng đâu!
Tuy rằng sinh hoạt cá nhân của Cơ Hàn Thiên hỗn loạn, nhưng hắn có thể lên làm hoàng đế Cơ gia thì hắn cũng là một người có ánh mắt phát triển lâu dài, chuyện lớn hắn có thể tính rõ ràng minh bạch.
Thời điểm lúc trước thì Cơ Hàn Thiên đoán rằng người này có ý muốn nhận đồ, lúc ấy hắn liền nghĩ, chỉ cần hắn nguyện ý thì hắn lập tức chắp tay đem nữ nhi dâng lên.
Dùng một nữ nhi có thể đổi lấy quan hệ hữu hảo với một cường giả thì đó tuyệt đối là kiếm lời.
Nhưng hiện tại không giống thế, đây cũng không phải là nữ nhi bình thường, vừa ra khỏi thần long không gian đã là Kim Đan kỳ, hơn nữa kết đan lại không giống người thường, tương lai tất nhiên càng không tầm thường.
Cho nên cần thiết để Cơ gia tự mình bồi dưỡng, chỉ cần nàng không có chuyện mà ngã xuống thì đối với Cơ gia mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm nữa đều có chỗ lợi.
Nữ nhi như vậy sao có thể chắp tay nhường người? Sao có thể làm người ngoài tiếp cận nàng được chứ?
Cơ Hàn Thiên lập tức muốn uyển chuyển cự tuyệt, Tư Hằng lại nhìn ra ý đồ của hắn, hắn đi đến bên người Cơ Hàn Thiên, tay phải vỗ vỗ nhẹ nhàng trên vai hắn, "Phiền toái bệ hạ."
Cơ Hàn Thiên chỉ cảm thấy một cổ uy áp khủng bố áp xuống ở trên người hắn, Nguyên Anh trong thân thể hắn có loại cảm giác nguy cơ bị người ta theo dõi, giống như chỉ cần đối phương nguyện ý thì Nguyên Anh của hắn lập tức sẽ tiêu tán.
Nguyên Anh của Cơ Hàn Thiên nguyên bản tinh thần phấn chấn giờ lại run bần bật, trong lúc nhất thời liền có chút uể oải, trong lòng Cơ Hàn Thiên nhấc lên sóng to gió lớn, người này vậy mà lại khủng bố như vậy.
Hắn miễn cưỡng giơ nở một cười khách sao: "Ngài khách khí, đây là chuyện đương nhiên."
"Đa tạ." Tư Hằng vừa lòng thu tay, lại trở lại bên người Phong Tư Lạc.
Đoạn giao phong ngắn ngủi này cũng không khiến cho những người khác chú ý, trừ bỏ đám người Cơ Vô U có chút kinh ngạc vì hôm nay phụ hoàng dễ nói chuyện ngoài ý muốn đối với hồng y nam tử xa lạ này, còn quá mức cung kính thì hết thảy đều thuận lý thành chương như quá khứ.
Cơ Hàn Thiên lập tức phân phó người dẫn đường cho Thập Nhất công chúa cùng khách nhân Lục Nhân Gia tôn quý, an bài cho bọn hắn ở trong hai cái sân linh khí nồng đậm nhất ở hoàng cung.
Chờ đến khi tất cả những người khác rời đi, Cơ Hàn Thiên mới đặt mông ngồi xuống ghế thái sư, toàn bộ phần lưng đều bị mồ hôi thấm ướt.
"Thật đáng sợ." Cơ Hàn Thiên lẩm bẩm nói, hắn đã thật nhiều năm không cảm nhận được loại thời khắc sinh tử trong chớp mắt này.
Vừa rồi Cơ Hàn Thiên bị Tư Hằng uy hiếp, Cơ Lãng cùng Cơ Thiền cũng có biết, lúc này Cơ Lãng hận sắt không thành thép nói: "Đã sớm làm cháu tu luyện thật tốt sớm ngày tấn chức Hóa Thần, cháu lại cố tình không nghe cả ngày chỉ lo niêm hoa nhạ thảo, hiện tại đã biết tu vi của mình kém như thế nào đi?"
"Gia gia ngài còn không phải là Hóa Thần sao, ở trước mặt hắn không cũng không hề có sức phản kháng." Cơ Hàn Thiên nhỏ giọng nói.
Cơ Lãng; "......"
"Cháu cũng đừng nóng giận, ta là Độ Kiếp kỳ, ở trước mặt hắn làm theo mà không có sức đánh trả thì cũng không có gì để hổ thẹn, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên*." Cơ Thiền mỉm cười truyền âm cho Cơ Lãng, "Ta không thể ở lại bên ngoài quá lâu, phải trở về tiếp tục bế quan, Tư Hằng tôn giả bên kia cháu phải lưu ý đến, đừng để cho bọn tiểu bối va chạm hắn."
*"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân", bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn.
"Thúc tổ ngài yên tâm." Cơ Lãng đột nhiên nghi hoặc nói, "Thúc tổ ngài cũng chưa biện pháp ở bên ngoài quá lâu, tu vi của Tư Hằng tôn giả còn cao hơn ngài thì hắn hẳn phải chịu càng nhiều sự bài xích của không gian mới đúng? Vì sao hắn lại có thể tự do hành tẩu bên ngoài như vậy?"
Tu vi một khi đã đột phá tới Độ Kiếp kỳ, thiên địa phương này tự nhiên sẽ sinh ra bài xích, người ở Độ Kiếp kỳ không thể ở lại bên ngoài quá lâu, nếu không rất dễ dàng dẫn động lôi kiếp trong thiên địa.
Lôi kiếp nếu giáng xuống dưới thì một là phi thăng thượng giới, hai là không thành thì chỉ có khả năng bị hủy diệt thôi, cho nên người ở Độ Kiếp kỳ trên cơ bản đều sẽ tìm một chỗ tu luyện tìm hiểu, toàn lực chuẩn bị cho việc phi thăng.
Loại kỳ ba giống như Tư Hằng, khoác cái áo choàng liền ra bên ngoài đi lung tung, tuyệt đối là độc nhất vô nhị.
Mặt Cơ Thiền lộ vẻ chua xót: "Tiểu Lãng a, người với người là bất đồng, cháu ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, như vậy mới có thể vẫn luôn bảo trì tâm tính bình thường, bằng không sẽ dễ dàng sinh ra tâm ma."
Cơ Lãng: "......" Xem ra thúc tổ sau khi bị đả kích quá nhiều nên đã biến thành Phật hệ.
Quá thảm.
————
Cơ Hàn Thiên an bài cho Phong Tư Lạc cùng Tư Hằng ở hai cái sân có linh lực thập phần nồng đậm, tất cả tế bào trên cơ thể Phong Tư Lạc đều thoải mái bắt đầu hô hấp.
Quả nhiên không hổ là hoàng tộc Cơ gia có lịch sử lâu đời nhất Thần Hi Giới, nơi ở mà cũng có thể so sánh được với một ít bí cảnh nhỏ, Phong Tư Lạc thật muốn ngồi xuống lập tức tu luyện.
Tư Hằng dừng lại, thuận tiện ngăn cản những người khác muốn bước chân về phía trước, đám người Cơ Vô U đành phải dừng lại.
"Nàng hiện giờ mới vừa kết đan, phải bế quan củng cố một đoạn thời gian, tu luyện thật tốt, không thể phân tâm, có chuyện gì cứ việc tìm ta, ta ở sân cách vách với nàng."
Phong Tư Lạc gật gật đầu: "Cảm ơn ngươi."
Tư Hằng mỉm cười nhìn nàng: "Đi thôi."
Phong Tư Lạc quay lại nói với Cơ Vô U: "Ca ca, ta đây liền đi bế quan."
Cơ Vô U cười nói: "Muội muội phải bế quan thật tốt, sau khi ra ngoài ca ca mang muội đi chơi."
"Được." Tầm mắt Phong Tư Lạc đảo qua những người khác, hơi hơi gật đầu một cái, liền xoay người đi vào trong, cánh cửa phía sau tự động đóng lại.
Cơ Vô U cũng không có lưu luyến, sảng khoái xoay người rời đi, dư lại chín hoàng tử hoàng nữ có chút do dự, một bên đề phòng nhìn mấy huynh đệ tỷ muội Kết Đan kỳ, một bên tính toán muốn đánh hảo quan hệ trước với Cơ Vô Nhược.
"Các ngươi còn không đi?" Tư Hằng nhàn nhạt hỏi.
Trong lòng mấy người nhảy dựng, đều có chút cảm giác không thoải mái, bọn họ chưa từng bị người khác xua đuổi như thế.
Nhưng nghĩ đến phụ hoàng cùng lão tổ tông đều khách khí với người này như vậy thì lập tức cũng không dám sinh chuyện, tất cả đều cười chắp tay cúi chào với Tư Hằng, từng người rời đi.
Tam hoàng tử đi được vài bước, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua, lại thấy Lục Nhân Gia kia còn đứng ở cửa sân của Thập Nhất muội, lòng hắn tràn đầy nghi hoặc: "Người này rốt cuộc là ai chứ? Vì sao quan tâm Thập Nhất muội như thế?"
Thủ hạ của hắn nói: "Điện hạ, người này có lai lịch thần bí, tu vi cao thâm, tính tình hình như cũng có chút cổ quái, điện hạ không cần quá tiếp cận thì tốt hơn."
Tam hoàng tử gật đầu: "Hạ lễ cho Thập Nhất muội lại dày thêm vài phần đi." Người này không dễ tiếp cận, nhưng hắn đối tốt với Thập Nhất muội, vậy thì hắn phải càng đối tốt với Thập Nhất muội, xem như tích cóp một phần tình hương khói.
"Điện hạ, thập nhất điện hạ loá mắt như thế......"
Tam hoàng tử mắt lạnh ngăn cản thủ hạ, thập nhất hoàng muội loá mắt như thế, đối với bọn họ mà nói đúng là không có lợi, điểm này hắn hiểu, những huynh đệ tỷ muội đó của hắn đồng dạng cũng hiểu, nhưng lại không thể nói rõ.
Huống chi, hiện tại Thập Nhất muội đúng lúc chịu sự chú ý của lão tổ tông cùng phụ hoàng nhất, bọn họ trừ bỏ kỳ hảo ở ngoài thì tuyệt đối không thể làm chuyện khác, chẳng sợ muốn làm gì đó thì cũng phải để kẻ thần bí kia rời khỏi đã rồi tính sau.
Tam hoàng tử vừa nghĩ vừa rời đi, ý tưởng của tám người khác cũng không khác biệt lắm so với hắn.
Vì thế dẫn tới việc lễ vật lục tục đưa đến sân của Phong Tư Lạc càng ngày càng nhiều, hơn nữa mỗi một phần đều rất phong phú.
Bất quá lễ vật này lại chỉ có thể đặt ở bên ngoài sân, bởi vì không ai có thể tiến vào sân của Phong Tư Lạc.
Sau khi người khác rời đi thì Tư Hằng liền thiết lập một cái kết giới vững chắc ở bên ngoài sân của Phong Tư Lạc, trừ phi Phong Tư Lạc tự mình ra ngoài, nếu không sẽ không có ai tới gần được, còn là loại thanh âm cũng không thể truyền vào.
————
Trong nháy mắt một tháng qua đi.
Cơ Lãng từ xa xa đã nhìn thấy Tư Hằng tôn giả một thân hồng y, khinh phiêu phiêu đứng ở trên một thân cây, tóc đen cùng hồng y phiêu lãng theo gió, bay phất phới, linh khí đều hóa thành thực chất bay tới bay lui chung quanh hắn.
Tư Hằng tôn giả lại không hề động đậy, hắn nhìn thẳng về phía trước, biểu thỉnh nghiêm túc ánh mắt sâu xa, hình như là đang nhìn về phía trước không xa, lại giống như xuyên thấu qua đại địa mênh mang, đang xem nơi nào đó cực kỳ xa xôi......
Cho dù mặc hồng y nhưng Tư Hằng cũng có thể cho người ta một loại cảm giác tiên khí mờ ảo, phảng phất ngay sau đó hắn sẽ theo gió bay lên, trực tiếp phi thăng lên trời.
Nhìn thấy một hình ảnh ngộ đạo như vậy, Cơ Lãng nhịn không được mà hoài nghi, suy đoán mấy ngày trước của mình có phải quá mức kỳ lạ hay không?
Có lẽ thúc tổ nói đúng, Tư Hằng tôn giả không có khả năng sinh ra tình cảm với người khác, loại người như hắn rõ ràng là một lòng chứng đạo, thăm dò thiên địa chi đạo, sao có thể lâm vào tình trường nhi nữ?
Cơ Lãng vỗ vỗ đầu, lẩm bẩm nói: "Ta khẳng định là bị tiểu tử Hàn Thiên kia làm hư, hổ thẹn hổ thẹn."
Cơ Lãng không dám đánh gãy Tư Hằng ngộ đạo, cho nên dừng ở xa xa, tùy tiện tìm nơi nào đó ngồi xuống, tính toán chờ đợi Tư Hằng kết thúc ngộ đạo.
Tư Hằng tiên khí phiêu phiêu như thế nhưng lúc này lại đang suy nghĩ một chuyện khác.
Tư Hằng suy nghĩ về cái vòng tay của Cơ Vô U, nó gợi lên một đoạn chuyện cũ trong lòng hắn.
Khi đó U U Tử đầu thai không bao lâu, nhưng mà phương pháp đầu thai cũng không dễ dàng, linh hồn U U Tử không ổn định.
Nàng trăm cay ngàn đắng tìm được huyết diệu thạch cùng một ít trân quý thiên tài địa bảo, bế quan luyện chế qua mười ngày, luyện chế ra một cái vòng tay cực kỳ xấu.
Hắn nói hắn có thể giúp nàng làm một cái đẹp mắt hơn, cái này không cần tặng nữa.
Nàng lại nói U U Tử là bạn tốt của nàng, cho nên thứ này nàng muốn đưa cho hắn làm lễ vật, dù xấu cũng là tình nghĩa, cự tuyệt hảo tâm hỗ trợ của hắn.
Hiện giờ ngẫm lại, lúc ấy nàng có thể đang tức giận? Tức giận hắn nói đồ vật nàng luyện chế ra quá xấu?
Nhưng ý của hắn cũng không phải ghét bỏ cái vòng tay, mà là cảm thấy nàng muốn tặng cho một tiểu hài tử, lo lắng tiểu hài tử kia không thích cho nên mới nói sẽ giúp nàng luyện chế một cái đẹp mắt hớn.
Nếu nó đưa cho hắn thì dù xấu cũng không sao cả.
Bây giờ nghĩ lại, hắn phát hiện hắn chưa từng nhận được lễ vật từ nàng!
Theo lý thuyết, hắn làm sư phụ nàng mười năm, mười năm này cũng coi như là thầy trò tình thâm, vì sao nàng không nghĩ tới việc đưa hắn lễ vật?
Cái thân phận Thư Lâm này tthờigian quen biết nàng cũng không ngắn, cũng là bằng hữu, vì sao nàng vẫn không nghĩ tới việc đưa hắn lễ vật?
Mày Tư Hằng nhăn lại, sâu kín thở dài.
Phải làm sao thì mới có thể có một phần lễ vật từ nàng đây?
Nhìn thấy biểu hiện của Tư Hằng như vậy, Cơ Lãng cũng có chút khẩn trương, chẳng lẽ trong quá trình ngộ đạo Tư Hằng tôn giả gặp phải nan đề?
Nhưng vào lúc này, thời gian Phong Tư Lạc bế quan rốt cuộc kết thúc, nàng thần thanh khí sảng từ bên trong đi ra, thiếu chút nữa bị lễ vật các màu nằm đầy sân làm vướng ngã.
Tư Hằng quay đầu nhìn về phía nàng, trên mặt có vài phần u sầu.
Phong Tư Lạc sửng sốt, lập tức bay lên nhánh cây, đứng ở bên người hắn: "Thư Lâm, sao ngươi cau mày?"
Nhìn thấy sự lo lắng trên mặt nàng, rối rắm trong lòng Tư Hằng liền tan thành mây khói, hắn hơi hơi mỉm cười: "Không có gì, chỉ là có chút phiền não nhỏ."
Phong Tư Lạc chớp chớp mắt, Thư Lâm cư nhiên cũng có phiền não nhỏ nha? Đột nhiên liền rất tò mò, vì thế nàng thật cẩn thận hỏi: "Vậy có thể nói ra sao? Tuy rằng tu vi của ta còn rất thấp, nhưng có lẽ ta có thể giúp ngươi gỡ rối thì sao? Cho dù ta không có biện pháp hỗ trợ thì nói