Phong Tư Lạc đã hẹn trước với Cơ Vô U, ba ngày sau cùng hắn đi thăm dò bí cảnh, nhưng mà nàng phát hiện, muốn đi ra ngoài một chuyến thật là có chút khó khăn.
Đầu tiên Thư Lâm mang vẻ mặt lo lắng, rõ ràng nàng đã Kim Đan, nhưng ở trong miệng Thư Lâm, nàng phảng phất chính là một tiểu hài nhi ba tuổi tay không tấc sắt, mà thế giới bên ngoài tất cả đều là nguy hiểm cùng người xấu.
"Ta thật sự không thành vấn đề, chỉ là đi vào một cái bí cảnh mà thôi, hơn nữa ca ca cùng mấy bằng hữu của hắn bồi ta đi, bọn họ kinh nghiệm phong phú, khẳng định sẽ không có nguy hiểm."
Tư Hằng đã hỏi thăm qua, mấy bằng hữu kia của Cơ Vô U toàn bộ là nam, đồ đệ của hắn đáng yêu như vậy xinh đẹp như vậy ngoan ngoãn (?) như vậy, nếu như bị mấy tiểu tử kia nhìn trúng, ai có thể khẳng định bọn họ không mang lòng xấu xa nha?
Càng đừng nói, hắn xem thái độ của Cơ Vô U đối với đồ đệ của hắn có chút vấn đề!
Lần đầu tiên gặp mặt đã nhiệt tình như vậy với đồ đệ, cả ngày gọi muội muội thân thiết, có đôi khi ánh mắt nhìn nàng còn có chút hoảng hốt, không an toàn!
Tư Hằng thoái nhượng một bước: "Nếu không ta đi theo nàng? "
Phong Tư Lạc che miệng cười hỏi: "Thư Lâm, tu vi ngươi là gì nha? Bí cảnh kia tối đa chỉ có Kim Đan kỳ mới có thể vào."
Tư Hằng xấu hổ nói: "Cao hơn nàng một chút?"
"Nga, so với Kim Đan kỳ ta cao một chút, lại đem lão tổ tông Hóa Thần kỳ của Cơ gia đánh tán loạn?" Tâm Phong Tư Lạc nói nàng lại không phải ngốc, lúc trước có lẽ nhìn không ra tu vi Thư Lâm rất cao, nhưng hắn có thể đem Cơ Lãng đánh đến mức chạy loạn trên mái nhà thì không có khả năng thấp hơn Hóa Thần.
Nếu có hắn tại bên người, nàng đương nhiên rất có cảm giác an toàn, nhưng người có tu vi cao như hắn mà đi vào thì chỉ sợ bí cảnh sẽ đương trường sụp xuống.
"Ngươi không thể đi cùng ta, ta cũng thật đáng tiếc, kỳ thật nếu ngươi có thể cùng đi thì ta đây là siêu cấp vui vẻ." Phong Tư Lạc nói.
"Nàng không phải không chào đón ta?" Tư Hằng nhẹ giọng hỏi.
"Ta đương nhiên hoan nghênh ngươi a, sao có thể không chào đón ngươi? Cái này không phải là điều kiện không cho phép sao?" Phong Tư Lạc cười tủm tỉm nói, dùng kiên nhẫn kiếp trước hống tiểu oa nhi xinh đẹp cách vách kia để thuyết phục.
Tư Hằng gật gật đầu, Phong Tư Lạc nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc đã hống hắn thành công.
Cửa thứ hai lại càng khổ sở, vừa nghe nói nàng muốn đi bí cảnh thám hiểm, thanh âm của Cơ Hàn Thiên đều thay đổi: "Không thể đi! Con có biết bí cảnh có bao nhiêu nguy hiểm sao? Con biết bí cảnh có bao nhiêu bẫy rập sao? Con biết bí cảnh sẽ có bao nhiêu ngoài ý muốn sao? Con biết bí cảnh có tỉ lệ tử vong cao bao nhiêu sao? Con mới vừa kết đan, con còn chưa chân chính bắt đầu tu luyện, làm sao con có thể đi được?"
Phong Tư Lạc: "......" Nguyên lai coi nàng như tiểu hài tử ba tuổi không chỉ có một mình Thư Lâm nha.
Bất quá đối với Thư Lâm thì nàng vô cùng có hảo cảm, cho nên có tâm giải thích cho hắn, còn đối với Cơ Hàn Thiên thì độ hảo cảm không cao cho nên nàng lập tức trực tiếp chạy lấy người.
Cơ Hàn Thiên vô cùng tức giận, cuối cùng vẫn là Thư Lâm ra mặt: "Yên tâm đi, ta sẽ bảo hộ nàng, sẽ không để nàng có việc."
Thư Lâm vừa nói lời này, Cơ Hàn Thiên liền nhớ tới Nguyên Anh bây giờ còn có chút uể oải của mình, làm sao còn dám phản đối? Cung cung kính kính đem người đưa ra, chỉ kém vẫy khăn tay nhỏ làm bọn họ đi sớm về sớm.
"Thư Lâm, vừa rồi thật là thật cám ơn ngươi." Phong Tư Lạc cho rằng hắn là vì mình nên mới nói dối lừa Cơ Hàn Thiên.
Ai ngờ hắn lắc đầu: "Ta không có lừa hắn, ta thật sự muốn cùng nàng đi vào bí cảnh, ta tìm được biện pháp rồi."
Phong Tư Lạc:???
————
Ngoài cửa đông của hoàng thành.
Thanh Dương cùng ba sư huynh đồng môn ngồi bên cạnh một chỗ bán hàng rong nhỏ.
Bọn họ đều là đệ tử nội môn của Quảng Lăng Môn, một trong mười đại tiên môn lớn nhất, mấy ngày trước một đồ đệ khác của Quảng Lăng Môn ngoài ý muốn phát hiện ra một cái bí cảnh rất thú vị, vì thế trộm truyền tin tức cho bọn họ, bảo bọn họ lập tức chạy tới.
Giao tình của Thanh Dương cùng Cơ Vô U thập phần hảo, mấy năm nay hai người vẫn luôn kết bạn ở bên ngoài đi du lịch, cũng cùng nhau thám hiểm qua rất nhiều bí cảnh, vô số lần vào sinh ra tử, giữa hai người luôn tồn tại một sự tín nhiệm tuyệt đối.
Đối với Thanh Dương mà nói, Cơ Vô U giống như thân huynh đệ của hắn vậy, cho nên nghe nói có bí cảnh như vậy, điều đầu tiên hắn nghĩ đến chính là nói cho Cơ Vô U.
Ba sư huynh của Thanh Dương lần lượt là Thanh Đông, Thanh Nhật, Thanh Chi, do sư phụ bọn họ có chứng khó khăn trong việc đặt tên nên đã lấy thành ngữ vào đông chi dương để đặt, dùng xong thành ngữ này, sự phụ bọn họ bởi vì chứng khó đặt tên nên không thể nghĩ được tên nữa, vì thế tuyên bố từ nay không thu thêm đệ tử, cho nên Thanh Dương liền thành đệ tử quan môn.
Ba người Thanh Đông lúc trước đã từng tiếp xúc với Cơ Vô U, cũng thập phần hoan nghênh người hào sảng đại khí như Cơ Vô U gia nhập hành trinh thăm dò bí cảnh lần này.
"Vô U nói, lần này hắn sẽ mang theo một muội muội cùng đi." Thanh Dương nói.
"Nga, hắn còn có muội muội?" Thanh Chi tương đối trạch, tin tức tương đối bế tắc.
Thanh Nhật: "Vô U huynh thứ khác không nhiều lắm, nhưng huynh đệ tỷ muội là nhiều nhất, cha hắn chính là Cơ Hàn Thiên."
Thanh Chi thập phần khiếp sợ: "Cha hắn cư nhiên là Cơ Hàn Thiên?"
Ba người còn lại có chút cạn lời, Thanh Dương: "Tam sư huynh, huynh tốt xấu cũng đã gặp qua Vô U huynh rất nhiều lần, trước nay hắn cũng không giấu diếm được thân phận của hắn, huynh không phát hiện người bên cạnh đều gọi hắn là điện hạ sao?"
Thanh Chi xấu hổ gãi gãi đầu, Thanh Dương tiếp theo nói: "Bất quá ta cũng không nghĩ tới hắn cư nhiên sẽ mang theo muội muội tới, những huynh đệ tỷ muội đó......" Hắn không tiếp tục nói, chỉ là lắc đầu.
Ba người kia cũng hiểu rõ gật gật đầu, đại khái minh bạch lời nói Thanh Dương đang bỏ lửng.
Không bao lâu, Cơ Vô U mang theo một nam một nữ cùng hai thủ hạ lại đây, hắn ôm quyền cất cao giọng nói: "Vài vị biệt lai vô dạng?"
Mấy người chào hỏi xong, Thanh Dương liền hỏi: "Muội muội huynh đâu?"
"Nàng cũng sắp đến rồi."
Thanh Đông nói: "Vô U huynh, vị sư huynh kia của ta nói cho ta, bên trong bí cảnh vẫn có chút nguy hiểm, người đi vào tốt nhất là Kim Đan kỳ, thấp nhất cũng phải đến đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ mới được."
"Yên tâm, muội muội ta đã kết đan."
"Vậy là tốt rồi." Thanh Đông gật gật đầu.
"Kết đan? Là người mà đứng hàng đệ thập muội muội sao?" Thanh Dương cùng Cơ Vô U nhận thức nhiều năm, hơn nữa nhà hắn cũng là tu tiên thế gia trong hoàng thành cho nên tương đối hiểu biết về hoàng tộc Cơ gia.
"Không phải, là Thập Nhất muội muội của ta." Cơ Vô U cười nói.
Thanh Dương bừng tỉnh đại ngộ: "Khoảng thời gian trước nghe nói Cơ gia lại có người kết đan, nghe nói thanh thế to lớn, hai người liên tiếp xếp hàng kết đan? Cho nên một người là Thập Nhất muội muội? Người còn lại là đệ đệ hay là muội muội?"
Cơ Vô U cười mà không nói, hai thủ hạ của hắn lại có biểu tình cổ quái, làm gì còn người nào khác nga, còn không đều là Thập Nhất công chúa sao!
Thanh Dương nhìn Cơ Vô U, lại nhìn hai thủ hạ phía sau hắn, trong lòng có chút nghi hoặc.
Lại một lát sau, một giọng nữ thanh thúy dễ nghe vang lên: "Ca ca, ta tới."
Thanh Dương sửng sốt, thanh âm này hình như có chút quen tai?
Hắn quay đầu nhìn lại, một người rất quen mắt nghênh diện đi tới.
Thanh Dương:???
Ba người Thanh Nhật nhìn thấy một thiếu nữ áo đỏ cười đi tới, thiếu nữ minh diễm động lòng người, tươi cười như hoa, nụ cười xán lạn phảng phất có thể đem người hòa tan, mặt Thanh Chi với tính cách thẹn thùng lập tức đỏ lên, nhìn cũng không dám nhìn nàng.
"Nàng nàng nàng......" Thanh Dương khiếp sợ nói không nên lời.
"Nàng chính là Thập Nhất muội muội của ta, Cơ Vô Nhược." Cơ Vô U giới thiệu với ba người còn lại.
"Vô U huynh, huynh đang nói giỡn phải không?" Thanh Dương khiếp sợ đến nỗi khống chế không được thanh âm.
"Thanh Dương, ngươi bình tĩnh một chút." Ba người Thanh Đông đều không rõ vì sao sư đệ lại thất thố như thế, liền kinh ngạc nhìn về phía hắn.
Thanh Dương tâm nói, nếu các ngươi biết nàng hơn một tháng trước vẫn còn là người hoàn toàn không có tu vi thì khẳng định các ngươi còn kêu lớn tiếng hơn ta!
Thanh Dương trước sau vẫn hoài nghi Cơ Vô U đang nói giỡn, vì thế hắn nói: "Vô Nhược muội muội, chúng ta sẽ đi vào một bí cảnh thám hiểm, bí cảnh kia rất nguy hiểm, ngươi ngàn vạn lần không được cùng ca ca ngươi hồ