Edit + beta: Iris
Từ Kiêu mờ mịt ngồi tại chỗ chốc lát.
Anh thật sự không rõ, sao đột nhiên lại thành ra như vậy.
Đầu tiên là Lâm Ý bất thình lình chấm dứt hợp đồng, Trang Dục tự dưng nổi nóng, Từ Kiêu không kịp phòng bị, mê mang đi thanh toán, lại được báo rằng đã thanh toán xong hết rồi.
Từ Kiêu về nhà một mình, ánh nắng buổi chiều không gắt lắm, trong lành mà ấm áp, khóe miệng người đi đường đều mang theo ý cười.
Từ Kiêu đeo khẩu trang, nhưng lại cười không nổi.
Đài phun nước ở trung tâm hoa viên, một con mèo màu cam lười biếng nằm phơi nắng, chiếc đuôi của nó quơ qua quơ lại.
Con mèo này rất giống con trước kia, béo giống nhau, màu cam xen lẫn chút trắng giống nhau, không sợ hãi cuộc sống giống nhau.
Từ Kiêu ngồi xuống bên cạnh nó, nó chỉ quẫy đuôi hai cái chứ không bỏ chạy.
Từ Kiêu sờ lông nó, tâm sự: "Nè, sao lại giận dữ như vậy, ông đây lớn hơn cậu nhiều như vậy, có biết kính già yêu trẻ không hả?"
Con mèo hơi há mồm, ngáp một cái, cũng không kêu meo meo tiếng nào.
Từ Kiêu lại nói: "Không biết kính già yêu trẻ thì thôi đi, mấy hôm trước còn nói xin lỗi với tôi, bây giờ lại tức giận?"
Nói đến đây, Từ Kiêu có hơi tức giận: "Cậu là công chúa sao? Mé, lòng khoan dung của tôi với cậu có thể so với..."
So với Nghiêm Thành Du còn tốt hơn.
Mặc dù không phải là Nghiêm Thành Du của thế giới này.
"Cậu là ông chủ thì ghê gớm lắm sao?" Từ Kiêu tức giận công tâm, "Còn cái gì mà muốn đi thì đi, đừng lòng vòng quanh co!"
"Bỏ đi, dù sao Lâm Ý cũng không còn ở đây nữa, ông đây mặc kệ, chạy lấy người thì chạy lấy người!" Từ Kiêu càng nói càng tức, tay hơi dùng sức, không cẩn thận làm mèo cam béo đau.
Cam béo lớn tiếng meo ngao, cái đuôi đập vào anh, chà chà rồi chạy mất.
"Tao vuốt mày lâu như vậy, mới không cẩn thận hơi mạnh tay tí đã chạy đi rồi..." Từ Kiêu trợn mắt há hốc mồm, "Còn đánh tao..."
Từ Kiêu đứng phắt dậy: "Đi thi đi, ông đây cũng đi!"
Trút giận với một con mèo, quả nhiên vô ích.
Mà hôm đó, Ngụy Cảnh Thăng nói lịch trình xong, còn nói hôm sau sẽ liên hệ, nhưng đến giờ vẫn không ai liên hệ với anh.
Từ Kiêu trạch ở nhà, tài khoản trống rỗng, tiền wifi ở nhà không có, hơn nữa còn là cuối tháng, lưu lượng điện thoại cũng báo nguy, Từ Kiêu vừa không có internet vừa không có tiền, đúng là về đến nhà cũng không yên.
Anh biết Trang Dục còn đang giận, nếu anh cúi đầu dỗ Trang Dục thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Hơn nữa Lâm Ý đã chấm dứt hợp đồng, những tài nguyên khiến người khác đỏ mắt đó đều sẽ là của anh.
Trang Dục vốn cũng chỉ là ông chủ, chỉ là cấp trên mà thôi.
Không cần phải tích cực như vậy, cũng không cần phải đắn đo này nọ, mấy chuyện như cúi đầu cười làm lành chẳng phải trước kia anh vẫn hay làm sao?
Chỉ là Từ Kiêu không muốn làm nữa.
Anh cũng không biết vì sao mình lại như vậy, anh như là bị mắc nghẹn, muốn phân cao thấp với người ta.
Nhưng có vẻ như anh nghĩ sai rồi, anh chỉ mới trạch có hai ngày, đã nhận được lời mời phỏng vấn.
Nguyên chủ đã không còn liên quan gì đến công ty cũ, Ngụy Cảnh Thăng nói đúng, nguyên chủ bị tuyết tàng, im hơi lặng tiếng gần một năm nay, bây giờ có thông cáo mới, cũng là nhờ phúc của tạp kỹ 《Lets go》— — mà nếu nói vậy, cũng ít nhiều là nhờ Trang Dục, Từ Kiêu tự biết điều đó.
《Mười câu hỏi ngu》 là một chương trình phỏng vấn phát sóng trực tiếp, tuy nhiên vì luôn cập nhật các chủ đề hot, khách mời toàn là hoa đán tiểu sinh một thời, chủ đề táo bạo, nên lượng truy cập khá lớn, trên sóng trực tiếp có rất nhiều người ngồi xổm chờ đợi, chương trình còn chưa bắt đầu đã có rất nhiều người ngồi chờ.
*"Ngu" ở đây là giải trí, vui vẻ.
Nhưng nếu thích thì cứ hiểu theo nghĩa mặt chữ tiếng Việt đi:))) vì nó "ngu" thật, tức lắm á.
"Từ Kiêu không phải phẫu thuật thẩm mỹ sao, dám xuất hiện trong chương trình này? Mọi người không thể mở rộng tầm mắt."
"Chương trình kính chiếu yêu lại mời người, tổ chiếu yêu tới đưa tin."
"Sao lại mời Từ Kiêu a, bộ mời Trang Dục không tốt sao?"
"Mời Lâm Ý mới đúng."
"Lầu trên có thể tắt micro đi được không, Lâm Ý Lâm Ý, đừng có suốt ngày nhắn đến hắn, phiền chết mất."
"Kiêu hùng phản hắc online, chấp nhận phê bình, từ chối kéo dẫm, thời thời khắc khắc chú ý bình luận."
10h10, bắt đầu phát sóng trực tiếp.
"Câu hỏi thứ nhất, thầy Từ, trên mạng đồn rằng anh sửa tên là vì muốn sửa mệnh, đây có phải là thật không?" Nữ MC có mái tóc dài bồng bềnh, khuôn mặt ngọt ngào.
Chỉ là câu hỏi đặt ra lại không phù hợp với phong cách của cô chút nào, sắc bén không chịu được.
"Tôi chỉ đổi lộ tuyến mà thôi." Từ Kiêu gãi đầu, "Nhưng chuyện sửa tên là có thể sửa mệnh là thật hả? Nếu vậy tôi cũng rất muốn sửa."
Một đống bình luận bay qua.
"Hứ, Từ Kiêu quá giả trân, bản thân sửa tên mà cũng không biết?"
"Người ta bảo đổi phong cách đổi lộ tuyến, ai bảo đổi mệnh hồi nào."
"Fans Từ Kiêu đừng tẩy trắng nữa."
"Tôi là người qua đường, nhưng có ai thấy, Từ Kiêu rất đẹp không, ha ha."
"Lầu trên +1, có cảm giác Từ Kiêu đẹp trai hơn."
"Chẳng lẽ sửa tên cũng có thể sửa mặt? Tôi cũng thấy khí chất không giống trước kia..."
Nữ MC cười ha ha: "Tôi cũng không biết nữa, nhưng nếu đã sửa tên lại, thầy Từ có thể mong chờ vào sự phát triển trong tương lai hơn rồi đấy."
Cô lại cười hỏi: "Câu hỏi thứ hai, thầy Từ tham gia 《Lets go》, nhưng trước kia anh từng nói không muốn xuất hiện chung màn hình với Lâm Ý, bây giờ anh cảm thấy thế nào?"
"Móa, vấn đề này quá trâu bò."
"Quả nhiên là mười câu hỏi ngu, vấn đề rất sắc bén ha ha." "Tới đây, tới đây, dọn băng ghế nhỏ của tôi ra đây."
Lúc này màn ảnh nhắm vào ngay Từ Kiêu, lại còn cố ý quay cận cảnh để ghi lại từng biểu cảm của anh.
Nụ cười của Từ Kiêu thoạt nhìn có hơi sững sờ, dường như không đoán được nữ MC sẽ hỏi vấn đề này, nhưng giây tiếp theo, khóe miệng anh liền cong lên, lộ ra nụ cười ngượng ngùng.
Lại một làn bình luận bay qua, lần này là một đám lớn.
"Vãi lúa, mặt hắn thật sự quá đẹp, nụ cười này, mị xỉu."
"Tui cũng xỉu, cười rộ lên quá tuyệt vời!"
"Có ai thấy biểu cảm bối rối của Từ Kiêu không, gà rán đáng yêu!"
"Con mẹ nó, hắn thật sự đẹp trai hơn, lúc nãy tôi còn không get được, giờ thì get được rồi."
Từ Kiêu nói: "Cái đó, tôi có nói hả, quên mất rồi ha ha."
Từ Kiêu nói xong, làn bình luận lại dâng lên.
"Tự nói tự quên? Rác rưởi ha ha."
"Fans Từ Kiêu nói từ chối kéo dẫm, nhưng chưng nấu* rất giỏi kéo và dẫm người khác a.
Quá chó, không còn gì để nói."
*Chưng nấu (蒸煮: Zhēngzhǔ) phát âm giống chính chủ (正主: Zhèng zhǔ)
"Mấy lầu trên là fans Lâm Ý hả? Nhìn cái gương mặt này mà cũng mắng được?"
"Mấy chị em chân tướng ơi, quên rồi thì đã làm sao, dù sao thì tôi cảm thấy Từ Kiêu nói vậy rất đáng yêu, người ta cũng không phủ nhận mà."
"+10086, nụ cười của bác mỹ nhân* thì ra là cảm giác này sao? Chỉ cần hắn cười, ta ta ta ta nguyện ý tha thứ vì gương mặt này của hắn!"
*Bác mỹ nhân (博美人): Mỹ nhân uyên bác.
"Mấy người thật ghê tởm, đẹp trai mà xấu nết thì có ích lợi gì!"
"Có ích hơn cái miệng của mày."
Sau một lúc lâu, một làn bình luận bay qua.
"Fans Lâm Ý đừng mắng người nữa, chướng khí mù mịt, tôi biết nguồn gốc của câu này, tôi