Đi chưa xa, phía sau đã vang lên tiếng chống chế khẩn cấp của MC.
Lộ Thiên Tinh dừng bước, vẫn là nhịn không nổi, quay đầu lại nói: "Phàn tổng đúng là thương hoa tiếc ngọc!"
Phàn Vân Cảnh vẫn luôn đi theo phía sau cũng dừng lại, chậm rãi nói: "Nếu thầy Lộ là mỹ ngọc thì tôi tất nhiên phải thương tiếc chứ."
Lộ Thiên Tinh cao giọng: "Anh nói cái gì thế!"
Phàn Vân Cảnh: "Tôi nói......!Thầy Lộ là người có địa vị, không cần phải so đo với một nhân vật nhỏ bé, càng không nên vì cô ta mà tức giận."
Lộ Thiên Tinh hừ lạnh một tiếng: "Tôi tự biết việc mình, không liên quan đến Phàn tổng, cũng hy vọng lần sau Phàn tổng sẽ không xen vào."
Phàn Vân Cảnh lắc đầu: "Dù sao thì cũng ở trước ống kính, thầy Lộ thân là người trong giới, hẳn là biết rõ hậu quả nếu chuyện này bị truyền ra."
Ông muốn truyền ra đó! Hơn nữa nam chính không chắc là muốn tốt cho cậu...!Nói không chừng hắn đang đi đường vòng cứu quốc để bảo vệ nữ chính ấy chứ.
Nghĩ nghĩ, Lộ Thiên Tinh mất kiên nhẫn, lặp lại: "Đây là việc của tôi, không liên quan đến Phàn tổng."
Phàn Vân Cảnh vừa định mở miệng đã thấy thanh niên xoay người rời đi, chỉ để lại cho hắn một bóng dáng bực bội, dùng hành động chứng minh cậu tuyệt đối sẽ không nghe lời.
Phàn Vân Cảnh dừng một chút, nhịn không được cúi đầu cười, bước theo sau.
Vì tức giận nên Lộ Thiên Tinh lao nhanh như bay, mặc kệ tình trạng phía sau như thế nào, hai ba bước công lên xe rồi đóng cửa luôn.
Phàn Vân Cảnh sớm dự đoán được, thấy vậy đành nhanh chân chặn cửa xe lại, "Từ từ."
Lộ Thiên Tinh ngẩng đầu, đôi mắt đào hoa xinh đẹp không kiên nhẫn: "Việc gì?"
Phàn Vân Cảnh hơi hơi cúi người, thành khẩn nói: "Thầy Lộ đừng nóng, sáng nay vội có đói không? Tôi mời khách xin lỗi, hy vọng thầy Lộ đừng ghét bỏ."
Khuôn mặt Lộ Thiên Tinh vẫn căng chặt, lãnh khốc cự tuyệt: "Không, tôi bận rồi, Phàn tổng nên đi ăn với mỹ nữ đi!"
Phàn Vân Cảnh khắc chế miệng mình, tiếp tục khuyên nhủ: "Tôi chỉ muốn ăn một bữa với thầy Lộ thôi mà, sao lại có mỹ nữ ở đây chứ, thầy Lộ bảo buổi sáng không có thời gian, vậy buổi chiều thì sao?"
Lộ Thiên Tinh: "Không được."
Phàn Vân Cảnh nhắc nhở nói: "Mấy hôm trước thầy Lộ đã đồng ý sẽ ăn cơm cùng tôi rồi mà."
Lộ Thiên Tinh nâng cằm lên: "Bây giờ tôi đổi ý."
Câu trả lời tùy hứng lại đúng lý hợp tình, Phàn Vân Cảnh nhìn bộ dáng kiêu ngạo của cậu, mạnh mẽ ép xuống xúc động trong lòng, lại không ngờ sẽ phụt cười thành tiếng.
Thanh niên sửng sốt một giây, trong nháy mắt bùng nổ, thẳng tay đẩy hắn ra rồi đóng cửa lại, tức giận nói: "Đi!"
Tài xế yên lặng đạp ga, xe con của thanh niên giống như mũi tên rời khỏi dây cung vút một tiếng rồi biến mất ngay.
Phàn Vân Cảnh nhìn theo, xác định người kia đã hoàn toàn rời đi mới xoay người, tâm trạng không tệ trở về xe mình.
Hắn chụp ảnh màn hình tin nhắn thanh niên đồng ý đi ăn cùng lúc trước gửi đi, đến tin nhắn thứ hai, dấu chấm than màu khoanh đỏ xinh đẹp hiện ra trước mắt, còn tặng kèm thêm khung nhắc nhở người dùng.
Phàn Vân Cảnh: "......"
Hỏng rồi, giận thật kìa.
Lộ Thiên Tinh đâu chỉ tức giận, cậu coi Phàn Vân Cảnh như kẻ địch mà nghi ngờ, không những coi việc hắn ngăn cậu lại là để bảo vệ nữ chính, mà còn nhận định ý cười của hắn là trào phúng, cho nên lúc Phàn Vân Cảnh đột nhiên nhắn tin tới không khác gì đang nhắc nhở cậu chặn mình đi.
Lộ Thiên Tinh hành động quyết liệt, chặn ngay và luôn.
Ha hả, biết ngay là không nên lại gần đám nhân vật chính mà! Biết ngay!
Gió điều hòa thổi bên trong xe, Lộ Thiên Tinh hít thở đều dần bình tĩnh lại.
Cậu cảm thấy không nên hao hơi tát cổ với nhân vật chính, nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng quăng sạch mọi chuyện ra sau đầu, suy nghĩ về hôm nay.
Trong trường quay có nhiều người xem, việc cậu tức giận với nữ chính nhất định sẽ giấu không được, chắc chắn không lâu sau sẽ truyền ra ngoài hết.
Danh tiếng hiện tại của cậu kiểu gì cũng sẽ gây ra sóng to gió lớn, làm cho mọi người cân nhắc lại...!Ví dụ như coi thường, làm khó tân binh, cậy quyền gì đó.
Lộ Thiên Tinh tin tưởng nữ chính sẽ không bỏ lỡ cơ hội được nổi tiếng này, đến lúc đó xem coi cô ta có thể đột phá khuấy đảo trên mạng xã hội được không —— từ góc độ nào đó thì đây coi như là Lộ Thiên Tinh thử nghiệm, cậu cần biết nhiệm vụ mấu chốt của mình có phải nằm trên người nữ chính không.
Cũng hy vọng nữ chính đừng làm cậu thất vọng......!
Xe đến biệt thự, Lộ Thiên Tinh mở cửa xuống liền thấy Tiền Lãng xách theo chổi lông gà đứng ở cửa, hét lớn: "Lộ Thiên Tinh!!!"
Lộ Thiên Tinh: "......"
Xong phim, quên mất Tiền Lãng!
Chân Lộ Thiên Tinh không còn vững, xoay người định chui tọt vào trong xe, chỉ tiếc Tiền Lãng nhanh hơn, chổi lông gà bá đạo chìa ngay trước mặt Lộ Thiên Tinh, kề sát vào cổ cậu
Lộ Thiên Tinh cứng người, nghe được âm thanh âm trầm của Tiền Lãng phía sau lưng: "Chạy cái gì thế? Không phải nghe nói nổi đóa oai phong lẫm liệt lắm à?"
Lộ Thiên Tinh: "......"
Cậu im lặng vài giây, biết mình tránh không khỏi kiếp này, đẩy chổi lông gà ra nhắc nhở nói: "Lúc trước tôi đã nói sẽ không giấu gì cả, anh đồng ý rồi."
Tiền Lãng cả giận nói: "Tầm phào, tôi đã đồng ý để cậu làm kiêu thế chưa...!Cậu có biết truyền thông sẽ viết như thế nào không?"
"Có gì viết nấy." Lộ Thiên Tinh quay lại đi vào nhà: "Tính tôi không tốt rồi mà cô ta cứ gây sự.
nếu lần sau gặp cô ta vẫn vô dụng như thế thì tôi bải luôn."
Tiền Lãng nghe vậy nhíu mày, đi theo cậu phía sau hỏi: "Tại sao lại thế?"
"Anh không biết gì mà nổi điên hay thế?"
"Ban tổ chức gọi thì tôi mới biết chuyện.
Người ta đã giúp cậu rồi, lại còn không trách cậu nữa." Tiền Lãng nhắc mãi, hỏi lại: "Rốt cuộc tại sao lại thế hả? Ý cậu là có thù oán cá nhân gì à?"
Lộ Thiên Tinh vừa vào cửa đã bị quản gia mang vào nhà ăn, cậu ngồi xuống lấy dao nĩa, mới tiếp tục nói: "Thì là người hôm lễ trao giải va vào anh đó, mang theo cả đống nhạc phổ bảo là mình sáng tác ấy, thế mà tông hay nốt gì cũng