Phàn Vân Cảnh hối hận.
Hắn cảm thấy mình đáng lẽ không nên để Ân Lương Thần qua cửa.
Nên kiên định chọn số 21 mới đúng!
Nhưng mà chuyện gì cũng đã qua, kết quả đã có.
Phàn Vân Cảnh chỉ có thể cố nén ghen tuông, làm bộ bình tĩnh theo dõi học viên biểu diễn.
Hắn lần nữa khôi phục bộ dạng đi khảo sát, Lộ Thiên Tinh nói gì nghe nấy, không phản bác không tranh luận, nhìn vô hại vô cùng.
—— khác hoàn toàn lúc đứng với nam phản diện.
Ý nghĩa của Lộ Thiên đã biến mất lại đột nhiên nảy lên.
Có lẽ không phải cậu nghĩ nhiều, có lẽ nam chính thật sự muốn loại nam phản diện...!Nhưng vì sao? Hai người này trước mắt không hề quen biết gì nhau, thế sao lại ghét nhỉ? Không có duyên à?
Chả biết nữ chính có lú không, đi công lược hai đứa gặp nhau là choảng.
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.
Lộ Thiên Tinh vừa mới nghĩ đến đã nghe được âm thanh quen thuộc vang lên: "Xin chào hai thầy ạ, em là học viên số 42 Thường Nhã." Cô nói xong thì ngừng một chút, cười ngượng ngùng với Lộ Thiên Tinh, trong mắt tràn ngập sùng bái lẫn vui sướng, thoạt nhìn như không hề gánh phải ảnh hưởng trên mạng.
Bà con hóng hớt mãi giờ mới có cơ hội online: "Mãi mới gặp! Nhào lên đê!"
"Mẹ nó, nữ chính lâu vl, ông đạo diễn làm mé gì mà xếp người ra sau cùng thế."
"Nhìn trạng thái không tồi, sao giống như thích Lộ Thiên Tinh thế?"
"Lộ Thiên Tinh anh đừng rối! Anh dùng thái độ gì trên Weibo thì giờ cứ dùng tiếp cho em!"
"Đúng vậy, anh đừng hoảng, em thích anh cứng hơn!"
Lộ Thiên Tinh lạnh nhạt, không tới mức tức giận, nhưng lười giả bộ trả lời nữ chính, viết luôn chữ không thích lên trán.
Thường Nhã cắn môi, tỏ vẻ mất mát chớp mắt rồi nhanh chóng nở nụ cười thật tươi, ánh mắt lần nữa kiên định như muốn chứng minh gì đó, nghiêm túc nói: "Hôm nay em muốn biểu diễn ca khúc《 Vân Mộng 》 hy vọng hai thầy sẽ thích."
Nói xong lại lặng lẽ nhìn Lộ Thiên Tinh, thấy đối phương vẫn không phản ứng, nhịn không nổi lộ ra vài phần cô đơn.
Nhưng cũng không sao, có thể biểu diễn trước mặt thần tượng đã rất hạnh phúc rồi.
Cô thoải mái cười, nhanh chóng đá chân xoay tròn theo nhịp của tiếng nhạc, động tác vui sướng hài lòng.
Bà con đang hóng drama đột nhiên im lặng, có người nhảy ra nói: "Má, tui muốn khóc quá, bị thần tượng ghét đau tim muốn chớt."
"Chị gái kiên cường quá đi, nhảy thì đẹp giọng hát thì dễ nghe, tính cách cũng tốt nữa, Lộ Thiên Tinh tại sao không thích chị ấy chứ!"
"Thực lực cũng có, động tác khom lưng kia cũng không phải cứ tập là làm được đâu."
"Tui lo Lộ Thiên Tinh sẽ loại cổ vì tư thù cá nhân quớ!!"
"Không phải kiểu màn đen giới giải trí đó chứ?"
"Ha hả ai biết được, Lộ Thiên Tinh kiêu ngạo thế thì có thèm quan tâm không đã."
Thấy có người hắc Lộ Thiên Tinh, các fan tức khắc không vui, cả giận nói: "Cái lũ dramu này, vừa hóng hớt xong giờ biến thành phật online rồi à?"
"Ha hả, Tinh Tinh nhà mấy người cũng chả tốt gì."
"Cứ tưởng định dạy Tinh Tinh tụi này làm người, làm ơn học thuộc bảng chữ cái giùm đi đã [ mỉm cười ]"
"Đã 8019 năm rồi, thế mà còn có người ăn nói thế này, làm ơn bắt kịp thời đại đi."
"Tự nói tự vả à má, đã sai rồi còn sửa lỗi cho người khác, nhục không tả nổi."
"Mua tủ lạnh hong mọi ngừi?"
"Tủ lạnh clmm."
Chiến tranh không mời cũng tới, thường thôi.
Chỉ tiếc Lộ Thiên Tinh đã tiến vào trạng thái làm việc, không để ý tới giá trị thù hận dao động.
Cậu ghi chép đầu đủ ưu và khuyết điểm của các học viên, đợi kết thúc biểu diễn sẽ đưa ra quan điểm và vấn đề cần cải thiện, sau đó đưa giấy thông qua cho nữ chính.
Vì ở đây thực lực nắm thế chủ đạo.
Gà bay chó sủa một hồi, an tĩnh được chút xíu thì lại nổi sùng lên: "Rồi màn đen đâu? Tinh Tinh loại người đâu? Cút ra đây coi!"
Đứa chửi giờ nhục quá ngu gì chui ra, lặn xuống đã.
Người qua đường sợ ngây người, ngay cả Thường Nhã cũng không nghĩ mình sẽ thuận lợi qua cửa, cô còn tưởng đối phương sẽ làm khó mình...!Vì tính cách của anh ta là vậy rồi, không phải sao?
Thường Nhã ngơ ngẩn nhìn Lộ Thiên Tinh, không thể tin được.
Hai giây sau đột nhiên cười rộ lên, mắt sáng như sao siết chặt giấy thông qua, nhỏ giọng nói: "Thầy Lộ có thể ký tên cho em được không ạ? Em rất thích thầy."
Nam phản diện cũng từng nói câu này, lúc ấy Lộ Thiên Tinh đồng ý, còn cổ vũ hắn.
Nhưng mà nữ chính...!Lộ Thiên Tinh không nghĩ cũng biết, nữ chính chắc đang muốn kiếm chút fame đây.
Cho nên cậu lạnh nhạt từ chối: "Không được." Rồi bổ sung thêm: "Làm ơn xuống sân khấu, đừng làm tốn thì giờ của mọi người."
Thường Nhã đoán được sẽ bị từ chối, nhưng vẫn tỏ vẻ buồn tủi, xoay người rời đi.
Không ký tên cũng không sao, cô rút điện thoại ra chụp ảnh với giấy thông qua, thả thính đăng lên Weibo: "Lần đầu tiên biểu diễn trước mặt thần tượng, rối muốn oặt cả chân, nhưng đã lọt vào vòng trong rồi, vui vẻ."
Tuy không nhắc tới nhưng mọi người dựa vào vài chuyện vừa qua cũng biết thần tượng kia là ai.
Nghĩ, Thường Nhã có chút đắc ý.
Cô cảm thấy hôm nay mình rất thành công, đã thể hiện hết sức, thu được rất nhiều hảo cảm, dù không được kí tên nhưng vẫn vui vẻ, quá hoàn hảo.
Mọi việc phát triển như cô dự đoán, cô gái nỗ lực vì thần tượng thành công kiếm được đồng cảm, vừa ủng hộ vừa ghen ghét cô có thể gặp được thần tượng.
Còn có