Trần Đôn Phục thấy Hàn Doanh không nói lời nào cũng không động đậy, cắn răng tiếp tục nói: "Ta cũng chỉ đang làm việc, hi vọng Hàn thiếu soái không làm ta khó xử.
Bất quá ngài yên tâm, chỉ đi ghé qua mà thôi, chắc chắn sẽ không có bất kỳ tổn thương gì...!Thiếu soái chẳng lẽ không tin ta, hay là lo lắng chúng ta bảo vệ không được chu đáo, hoặc có người trong bóng tối làm hại ngài?""Không dám." Hàn Doanh rốt cục mở miệng một lần nữa: "Thân binh của người ở trên tường viện sáu người, phía nam bắc bốn người, cửa trước và sau mười người -- bố cục nghiêm mật như vậy, ta sao lại lo lắng? Nếu không, làm cho tất cả người của người cùng huynh đệ của ta đi ra, mọi người gặp mặt kết giao bằng hữu?"Sự trấn định trên mặt Trần Đôn Phục rốt cục không giữ được.
Bên Hàn Doanh đến cùng có bao nhiêu người hắn đã không dám xác định, mà số lượng và phương vị thân binh của hắn mà Hàn Doanh vừa nói , không sai nửa phần -- lẽ nào Phùng Ất quy hàng thật sự là tràng kế trong kế?Vô luận sự thật như thế nào, Trần Đôn Phục đã không còn dám tin những gì Phùng Ất nói.
Ở trước mặt bọn quan binh phòng tuần bộ, hắn không thể để thủ hạ của mình hiện thân.
Nhưng nếu hắn không gọi người của mình đi ra, liền không thể để cho người của Hàn Doanh đi ra, hôm nay liền không có cách nào đem Hàn Doanh cùng thủ hạ của hắn mang đi.-- Hai mục đích của Hàn Doanh liên tiếp đạt thành."Hàn thiếu soái, bây giờ là phòng tuần bộ đang làm việc, không phải thời điểm kết bạn, ngài nếu như kiên quyết không phối hợp, vậy không nên trách ta...""Ta đồng ý đi với các ngươi."Khi Trần Đôn Phục đã hơi không khống chế được cảm xúc có chút kích động, nghe Hàn Doanh đột nhiên nói một câu như vậy, không khỏi ngẩn người.Ở trong nước Vinh thành là một nơi đặc biệt , ở bên trong tòa thành không bao giờ ngủ này không có người nào hoặc cỗ thế lực nào có thể chân chính làm chủ, ngay cả nội thành đều bị cắt chém thành ba khối, chia ra làm tô giới Pháp, tô giới pháp lý quốc tế cùng khu quản hạt của Hoa quốc, mỗi khu vực đều có phòng tuần bộ làm việc nghiêm ngặc, không có lý do chính đáng không được vượt qua phạm vi của khu.
Mà nơi bọn họ đứng lệ thuộc vào khu quản hạt Hoa quốc, nhưng Trần Đôn Phục mang theo là tuần bộ khu pháp lý quốc tế, theo quy củ là không thể động thủ, chỉ có thể làm bài trí, thân binh có thể động thủ lại bị Hàn Doanh một lời nói vạch toạc ra số lượng cùng phương vị, nếu như Hàn Doanh dựa vào địa thế hiểm trở chống lại, Trần Đôn Phục cũng không nắm bao nhiêu phần thắng.(Tô giới là một phần đất nằm trong một quốc gia có chủ quyền nhưng bị một thực thể khác quản lý.)Hàn Doanh một chủ động đi theo, trái lại khiến cho Trần Đôn Phục có chút bất an, không khỏi cẩn thận thêm vài phần, nơi hắn mang Hàn Doanh đi cũng là một gian nhà sạch sẽ, khách khí nói một tiếng thỉnh.Thẩm Đồng đang tu luyện đến thời khắc mấu chốt.Thiếu một chút nữa liền sẽ đột phá,sau khi tinh thần lực thiếu hụt đến cực hạn lại tựa như cao su đàn hồi bắt đầu điên cuồng tăng trở lại, linh khí vốn đã khô cạn lại không ngừng phục hồi, cho đến tràn ngập toàn bộ đan điền.Toàn thân thư thích mềm mại trước nay chưa từng có, theo lời Bạch Cầu nói nuốt vào Bổ linh đan, chân khí tiếp tục tăng vọt triệt để nhồi đầy đan điền, ngay sau đó liền nghe đến tiếng nhắc nhở: "Keng -- kí chủ đã thành công trúc cơ, thăng cấp đến tầng 3 Huyễn Hình kỳ, có thể mở ra hết thảy kỹ năng.
Hệ thống thưởng gói quà thăng cấp x1, xin hỏi có mở ra hay không?"Thẩm Đồng cũng không kinh ngạc như những lần trước, lập tức mở ra gói quà, đạt được một quyển công pháp tu luyện Huyễn Hình kỳ, cao cấp đan dược linh tử đan một viên, mảnh vỡ pháp bảo sơ cấp Ánh Trăng quan X25, pháp bảo trung cấp Tử Thụ Tiên X15, mảnh vỡ thắt lưng Mặc Ngọc X15."Keng -- mảnh vỡ pháp bảo sơ cấp Ánh Trăng quan đã đầy 50, có thể hối đoái Ánh Tră ng quan x1, xin hỏi có hối đoái hay không?"Đang nắm cái gương nhỏ Hàn Doanh cảm giác trên tay trống rỗng , trên người lại nặng hơn một chút, một giây sau liền đối diện với cặp mắt đang sững sờ nhìn hắn.Có lẽ bởi vì thăng cấp, Hàn Doanh mơ hồ cảm giác được thiếu niên có một chút không giống trước đây.
Không nói ra được chỗ nào bất đồng, còn tưởng rằng vì chính mình quá yêu thích đối phương mà sản sinh ảo giác, cảm thấy được cả người thiếu niên tựa hồ càng thêm loá mắt, làm cho mắt hắn không dời nổi.
Không kiềm chế được mà hôn lên mi tâm bảo bối, lại nghĩ tới việc cậu gần đây hay buồn ngủ, lo lắng hỏi: "Thân thể có tốt hơn hay không?"Ta không sao." Thẩm Đồng chẳng hề chuyện xảy ra vừa rồi, chỉ thấy hoàn cảnh nơi này xa lạ, không khỏi hỏi: "Đây là nơi nào?""Là địa bàn của Trần Đôn Phục " Hàn Doanh phi thường bình tĩnh: "Chúng ta bị nhốt lại."Thẩm Đồng trợn to mắt, lập tức hỏi liên tục: "Vậy ngươi không sao chứ? Có bị thương không?""Không có." Hàn Doanh vội lắc đầu một cái, sau đó nắm chặt tay của thiếu niên, sâu sắc nhìn hắn nói nhỏ: "...!Bảo Bảo lo lắng cho ta như vậy, ta thật vui vẻ."Thẩm Đồng vẫn giữ nguyên tư thế nằm ngoài trên người Hàn Doanh như động vật nhỏ, Hàn Doanh chỉ cảm thấy người trên thân không nặng hơn bao nhiêu so với con mèo , một tay ôm ngang lưng cậu, một tay nắm bàn tay mềm mại của cậu, khẽ xoa từng tấc từng tấc.Ánh mắt thâm thúy cùng động tác ám muội của nam nhân làm cho mặt Thẩm Đồng nóng lên, muốn động lại không nhúc nhích được, chỉ có thể dời tầm mắt về phía khác.
Nhìn nhìn liền cảm thấy không đúng, không nhịn được đưa ra nghi vấn: "Tại sao những thứ kia đều đến từ Uy Khấu, bức bình phong, đồng hồ treo tường, dụng cụ uống trà..."Hàn Doanh cũng không nhịn được nghi vấn: "Bảo Bảo làm sao biết chúng nó là đồ Uy Khấu ?"Thẩm Đồng liền giải thích với Hàn Doanh nội dung kỹ năng【 Chiếu rọi vạn vật 】của mình , nhấc lên đầu nhỏ: "Như thế nào, ta có lợi hại hay không? Trước đây ngươi còn nói ta cái gì cũng không biết..."Hàn Doanh cảm thấy phi thường kinh ngạc, tự đáy lòng tán dương: "Lợi hại, Bảo Bảo mạnh thật."Thiếu niên được khen lại cảm thấy ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ làm cho lòng Hàn Doanh