quay vào giữa tháng ba, dựa theo nội dung và tiến độ quay phim mà nói sẽ hoàn thành vào tháng bảy, nhưng trên thực tế, Lê Sơ và Ninh Mạn Thanh mở mở rộng rộng thành ra đến tháng tám mới quay xong, tốn khá nhiều thời gian.
Nguyên nhân lớn nhất là đến từ đạo diễn, có đôi khi lòng yêu văn nghệ của cô phát tác, sẽ bỏ đi phiên bản quay trước đó, nỗ lực muốn đạt được hiệu quả tốt nhất.
Cô là đạo diễn không giống bất cứ đạo diễn nào Lê Sơ và Ninh Mạn Thanh tiếp xúc qua trước kia, tính cách Ninh Mạn Thanh thật ra cũng không hợp với đạo diễn lắm, nếu không phải vì đang quay bộ phim điện ảnh này với Lê Sơ, cô có khả năng đã sớm bỏ đi.
Ninh Mạn Thanh nhận phim là vì tương đối coi trọng tính biểu đạt và logic của phim, tính cách của cô rất nghiêm cẩn, bởi vì đối với tính logic yêu cầu lớn hơn, nhưng bộ phim này đạo diễn là xem trọng tính biểu đạt, có thể vì theo đuổi hình ảnh hoàn mỹ trong mắt mình mà lăn lộn đương kim ảnh hậu với tiểu hoa nổi tiếng, cho dù các nàng có là kim chủ hay lão bà của kim chủ.
Có thể nói cô quay một bộ, mà thành hai bộ, sau khi quay xong bản theo số đông lại muốn hoàn thành kết cục theo cảm nhận văn nghệ của mình, cái kết kia thực sự rất thảm, ái dục dây dưa không thể thoát thân, toàn bộ nhân viên công tác tại hiện trường đều phải tự bế.
Nhưng có lẽ bởi vì vậy, bản quay nguyên bản của đạo diễn càng thêm thanh thoát uyển chuyển, giống như được đi từ một kết cục cực đoan khác mà tiến bước, mỗi một hình ảnh đều khắc họa tốt đẹp.
Ngô Đường và Chu Niên đều là beta, một người sinh ra trong một gia đình đông con, một người sinh ra trong xóm nghèo dơ bẩn hỗn loạn.
Ngô Đường là chị lớn trong nhà, chăm sóc hai em trai một em gái, sau khi tốt nghiệp cao trung không học đại học, cho dù nàng có nhận được giấy báo trúng tuyển, bởi vì em trai thứ ba bệnh, tiền trong nhà như trứng chọi đá thật sự không đủ để bớt ra cho nàng học đại học.
Ngô Đường làm công nhân ba năm, sau đó được theo đuổi lựa chọn gả chồng.
Nàng không có con đường tốt hơn để đi, hoặc là nói nàng tự nhận mình không có con đường tốt hơn để thoát ra, cho rằng gả chồng có thể giải quyết được quẫn cảnh cuộc sống, cuối cùng lại phát hiện nàng là chọn một con đường không có lối ra còn tệ hơn cả con đường cũ.
Nhưng nàng cũng điều chỉnh tâm tình của mình rất nhanh, tiền lương của vợ cũng không đủ để bọn họ nuôi dưỡng con, cho nên các nàng kết hôn hai năm cũng không muốn có con.
Ngô Đường chăm sóc gia đình và sự nghiệp, nhưng cho dù như vậy cũng đôi khi bị mẹ vợ khắc nghiệt quở trách, Ngô Đường cố gắng chịu đựng.
Trong trạng thái cuộc sống như vậy, nàng gặp được Chu Niên, nàng cho rằng người này giống như em gái em trai của mình nên quan tâm và thương yêu như vậy, không có lý do cũng không yêu cầu gì.
Nàng sẽ nghe cô tâm sự, dùng hết khả năng tự làm đồ ăn ngon cho cô, nàng cổ vũ cô tiếp tục đọc sách, Chu Niên yêu nàng, nhưng nàng đã là vợ người khác, cô không dám nói.
Dù không dám nói, nhưng vọng tưởng chôn dấu trong lòng đôi khi vẫn sẽ lộ ra.
Chu Niên sẽ cố ý tự sa ngã mà nói: "Người giống như em vậy, chắc là sẽ không có người thích đâu."
Ngô Đường nói: "Sẽ không, luôn có người sẽ vì em là em, mà thích em."
Thực là vô vị, vừa miệng giả dối.
Thiếu nữ thời đại này Chu Niên vì một câu này mà lăn lộn trằn chọc hồi lâu không thể ngủ, cuối cùng vẫn hạ quyết định.
Mặc kệ là bị rời đi cũng được, hay bị chán ghét cũng được, ít nhất cô muốn biểu đạt ra tâm ý bản thân, sau đó sẽ rời đi.
Nhưng chờ cô lấy hết can đảm rốt cuộc phát hiện, Ngô Đường vì phát hiện vợ ngoại tình, tinh thần hoảng hốt mà xảy ra sự cố.
Chưa được tiếp nhận tâm ý chỉ có hai kết quả, hoặc là sẽ nhạt dần theo thời gian, đến cuối cùng sẽ hóa thành một cơn gió, hoặc là sẽ càng mãnh liệt theo thời gian, không ngừng lặp lại trong trí não, biến thành chấp niệm nào đó khó có thể dứt bỏ được.
Thời gian trọng sinh, linh hồn già cõi rót vào thân thể niên thiếu, dù cứu lấy được, nhưng vẫn để lộ ra khuyết điểm.
Có thể nói khi đạo diễn chính thức quay cảnh tình yêu thì cảm giác truyền đạt là cực kỳ tốt đẹp, Lê Sơ là nhân vật, tất cả trạng thái nhập vai đều rất thoải mái.
Dù là cô càng thêm thổn thức vì hồi ức tan vỡ, cho dù là có hai người, nhưng chỉ cần tính cách một trong hai thay đổi mà có thể dẫn đến một ít việc lệch khỏi quỹ đạo, như vậy kết cục cũng sẽ hoàn toàn bị viết lại.
Mỗi một lần quyết định của mỗi người đều là đứng ở giữa ngã tư đường, quyết định khác nhau sẽ dẫn đến con đường khác nhau, cho dù là có cùng một người, cũng sẽ có trăm ngàn loại cuộc sống.
Thật ra Lê Sơ cũng sẽ nghĩ, nếu nàng và Ninh Mạn Thanh là Ngô Đường và Chu Niên, nàng có cam nguyện trở thành vật trong tay của Ninh Mạn Thanh hay không.
Lê Sơ đại khái nghĩ là sẽ không, cho dù nàng có yêu Ninh Mạn Thanh, cũng sẽ không mù quáng mà đâm theo, tình yêu là phải xuất phát từ điểm phù hợp của đối phương với mình, có lẽ là bởi vì vậy, cho nên tình yêu mới có thể càng mãnh liệt hoặc phai nhạt đi.
Nàng thích linh hồn tự do của chính mình, mà Ninh Mạn Thanh vẫn luôn bảo vệ cho tự do của nàng, thậm chí đem nàng đưa đến thế giới rộng lớn hơn.
Nàng không cho rằng Ninh Mạn Thanh là hải đăng chỉ đường cho mình, Ninh Mạn Thanh nói nàng thần tình yêu, nên nàng mới có thể vượt qua cả chữ viết trang giấy để yêu thương hôn lấy thần linh của mình.
Ngày đóng máy, vừa lúc lập thu.
Sau quá trình cắt nối biên tập, phim được làm thành hai bản, đương nhiên một bản là phim điện ảnh tình yêu công chiếu ra bên ngoài, một bản còn lại là lưu vào đĩa, thành tài sản tư nhân.
Sau khi quay phim kết thúc, Lê Sơ nghỉ ngơi một khoảng thời gian, Ninh Mạn Thanh cũng phải tăng ca xử lý công việc, gần đây cô cùng Thiên Ca hợp tác một dự án chung, dự án rất quan trọng, không thể có sai lầm.
Sau khi nghe được tên Mục Tiêu từ miệng Ninh Mạn Thanh, Lê Sơ còn có chút bừng tỉnh.
Lại nói tiếp nàng với vị nguyên nam chủ không có liên quan gì, khi nghe thấy tên hắn, mới có thể miễn cưỡng nhớ lại mình chính là người xuyên sách.
Thân phận này theo sinh hoạt của nàng trong thế giới này càng lâu, làm nàng càng thêm mơ hồ, có đôi khi thậm chí nàng tập mãi thành quen, cảm thấy trên thế giới đúng là có ba loại giới tính, thói quen ảnh hưởng đến nhận thức của nàng.
"Anh ta chuẩn bị xem mắt sao?"
Lúc Lê Sơ nghe thấy tin tức này còn có chút kinh ngạc, đây có phải là có chút quái dị hay không, nhưng nghĩ đến tính cách kiếm tiền như máy móc của Mục Tiêu, hình như lại là chuyện thực bình thường.
"Anh ta có ý nghĩ này, còn kêu chị kiếm người tin cậy một chút, chị từ chối, bên cạnh chị trừ em ra cũng không có ai, không hiểu biết Omega lắm."
Lê Sơ xì cười ra tiếng, mỗi lần nhìn bộ dáng Ninh Mạn Thanh nghiêm trang nói lời âu yếm, nàng đều cảm thấy thực thú vị, hơn nữa nàng cũng thích nghe.
Đề tài của các