Năm nay Tết âm lịch sớm hơn so với năm trước, mới qua một tháng đã là 30 Tết.
Đạo diễn Vương nói năm sau tiến tổ, Lê Sơ chạy mấy cái thông cáo xong thì để Tiền Đóa Đóa nghỉ, tự mình nằm ở nhà.
Dựa theo tập tục của người trong nước, trước 30 Tết mọi người đều bận rộn sửa sang, nhưng Lê Sơ lại không có loại bận rộn này.
Người thân của nàng không ở thế giới này, nàng không cần đi tảo mộ, cũng không cần đi bái tổ, mẹ của nguyên chủ nàng cũng đã chuẩn bị xong tiền gửi khô cằn hỏi thăm hai câu rồi, trừ bỏ Ninh Mạn Thanh, nàng xem như là không có vướng bận cái gì.
Bây giờ Ninh Mạn Thanh cũng không có ở bên người nàng, nàng xem kịch bản trên giường, đem chăn nhỏ quấn chặt một chút.
Ninh Mạn Thanh đã trở về nước, trước mắt đang ở nhà tổ Ninh gia để ứng phó với gia đình, loại trường hợp như thế Lê Sơ suy nghĩ thôi cũng cảm thấy phiền.
Mấy ngày nay Minh Chi vội vàng đi sự kiện, từ sau khi nàng ấy gia nhập Thiên Ca, phát triển càng ngày càng tốt, tài nguyên cũng càng ngày càng tăng.
Trịnh Nhữ cũng đang diễn một vai nữ ba trong phim truyền hình, cũng coi như người lăn lộn quen mắt với mọi người.
Một năm mới đến, mọi người hình như đều tốt lên, chỉ là lâu lâu Triệu Tri Xuân sẽ kêu rên vài câu không tìm được kịch bản hợp ý với Lê Sơ.
Sau khi Triệu Tri Xuân đóng máy phim xong thì tham gia làm thành viên cố định của một trương trình giải trí, sau đó cũng không có tham gia tác phẩm điện ảnh nào.
Thật ra hắn cũng không phải kiếm cơm nhờ đóng phim, là phú nhị đại nếu không nỗ lực thì về nhà thừa kế gia sản thôi, cho nên hắn cũng không chọn lựa gấp gáp, bình thường vẫn đi diễn mấy phim nhỏ nhỏ.
[Triệu Tri Xuân]: Thật hâm mộ phim mới của em, anh thật đau khổ em biết không hu hu hu
[Lê Tiểu Sơ]: Hâm mộ đi! miêumiêuchốngnạnh.jpg
Thật ra Triệu Tri Xuân có nghĩ đến chuyện tranh thủ một vai diễn trong , nhưng là bị đạo diễn Vương vô tình từ chối.
Dù sao Lê Sơ với hắn cũng là diễn viên chính trong , cùng thể loại, cùng đề tài phim, tuy rằng tình tiết cốt truyện hoàn toàn không giống nhau, nhưng nếu đều tham gia diễn chung thì sẽ có chút vi diệu, đạo diễn Vương cũng không muốn bị hiểu lầm.
Lê Sơ câu được câu không nói chuyện phiếm với Triệu Tri Xuân, có chút mơ màng sắp ngủ, Triệu Tri Xuân lại nhắn tới tin tức không hiểu được làm nàng tỉnh tỉnh một chút.
Đầu tiên Triệu Tri Xuân gửi cho nàng một tấm ảnh, tấm ảnh này chụp ở nhà hắn, trong ảnh cũng có rất nhiều người.
[Triệu Tri Xuân]: Ai ai ai chết chết chết chết
[Lê Tiểu Sơ]:?
[Triệu Tri Xuân]: Lê Tử, coi trọng cô nương nhà em nè
[Lê Tiểu Sơ]:??
Lê Sơ thực hoang mang, nàng quay trở lại xem ảnh chụp mấy lần, cũng không có thấy thân ảnh Ninh Mạn Thanh ở bên trong.
Hơn nữa dựa theo thời gian mà nói, bây giờ Ninh Mạn Thanh chắc hẳn phải đang ở nhà tổ Ninh gia, nhà tổ Ninh gia trong truyện miêu tả rất cổ kính, mà bối cảnh trong ảnh chụp của Triệu Tri Xuân gửi là biệt thự cao cấp, sao tự nhiên lại có quan hệ với Ninh Mạn Thanh.
[Lê Tiểu Sơ]: Alpha mà nói chuyện một nửa là mang thai đó!
[Triệu Tri Xuân]: Anh nghe lén bị phát hiện qwq, từ từ anh nhanh chóng tổng kết cho em!
[Triệu Tri Xuân]: Anh đang ở nhà chính, rất nhiều thân thích đến đây dùng bữa, anh mới vừa trốn mấy cô dì chú bác thúc giục kết hôn, đang ngồi ở một góc thì nghe được mấy Beta đang nói chuyện với một Omega.
[Lê Tiểu Sơ]: Thảo luận Ninh lão sư?
Ninh Mạn Thanh mê người Lê Sơ biết, nhưng là nàng cũng không lo lắng Ninh Mạn Thanh sẽ bị người khác cướp đi, nếu các nàng chia tay, thì cũng chỉ là quan hệ giữa các nàng có vấn đề, chứ không phải là do có sự xen vào của người khác.
Điểm tự tin này cơ bản Lê Sơ vẫn phải có, hơn nữa phim điện ảnh của Ninh Mạn Thanh mới chiếu, có rất nhiều người mê muội cũng rất bình thường.
[Triệu Tri Xuân]: Đúng rồi, có người hỏi một người trong đó, người đó chắc hẳn là Omega đi, hỏi nàng ta có kích động khi được thân thiết với Ninh tỷ không, sau đó còn liên tục trêu chọc nàng.
Mấy người đang vui cười còn có cảm giác chua lét, người không biết còn tưởng rằng Omega đó đã có gì với Ninh Mạn Thanh rồi, còn may bạn gái chính quy là Lê Sơ không nghe thấy, nếu không còn không phải tức đến nổ tung, tuy rằng hắn chỉ mới vừa kể sương sương lại thôi.
[Lê Tiểu Sơ]:??
Lê Sơ nổi giận.
Con mẹ nó gà gừng từ đâu đến nói Ninh lão sư muốn thân thiết?
Ninh Mạn Thanh sao có thể giấu nàng đi thân thiết?
[Lê Tiểu Sơ]: Sau đó thì sao?
[Triệu Tri Xuân]: Không có sau đó, anh bị phát hiện, bọn họ không nói nữa.
[Triệu Tri Xuân]: Yên tâm đi Lê Tử, anh nhất định sẽ nghe được cho em.
Lê Sơ hoàn toàn thanh tỉnh, cho dù nàng cực kỳ có tự tin về tình cảm của Ninh Mạn Thanh, nhưng cũng không đại biểu cho chuyện thích có người tới quấy rầy.
Có tin đồn nhảm nhí này chỉ có ba loại khả năng, Ninh Mạn Thanh tự mình truyền, người của Ninh gia truyền, người không liên quan khác truyền.
Lê Sơ tin tưởng không phải do Ninh Mạn Thanh tự mình truyền, vì cho dù cái này có làm mồi câu, thì cô cũng nhất định sẽ thương lượng với nàng trước.
Chỉ còn lại hai khả năng sau, mặc kệ là loại nào, đều là dụng tâm kín đáo.
Lê Sơ lập tức nhắn tin cho Ninh Mạn Thanh, Ninh Mạn Thanh không trả lời, chắc là không nhìn thấy.
Lê Sơ có chút nóng nảy đi lòng vòng trong phòng hai lần, rót cho mình một ly nước ấm thật lớn khiến đầu óc thanh tỉnh lại rất nhiều.
Trong lúc chờ đợi Ninh Mạn Thanh đáp lại, Lê Sơ tiếp tục nghiên cứu kịch bản, để bản thân mình có thể dung nhập vào cảm xúc của nhân vật Dung Vân.
Muốn đóng tốt vai Dung Vân, thì phải hiểu rõ Dung Vân là dạng người gì, phải bắt chước được trạng thái tâm lý của nàng, tiến hành hành động và tình cảm một cách logic.
Đối với Lê Sơ mà nói, nhân vật giống như Dung Vân này rất dễ hiểu, lại không dễ hiểu, muốn nhập vai thật sự với nhân vật này cần phải dụng tâm hơn rất nhiều.
Dung Vân dễ hiểu ở chỗ Lê Sơ biết đại khái nàng là dạng người gì, nói có chút khoa trương, thì nàng giống như trí tuệ nhân tạo, người máy móc không có tình cảm cực kỳ máu lạnh, nhưng khó hiểu cũng ở chỗ này, logic của nàng với người bình thường sẽ không giống nhau, rất khó suy đoán được quỹ đạo tâm lý kế tiếp của nàng.
Trí tuệ nhân tạo là do thói quen hoạt động được lặp đi lặp lại mà hình thành theo phép tính tốt nhất, nhưng Dung Vân lại không giống như vậy, nàng là người, không có người nào có thể ra lệnh được cho nàng, không ai có thể chân chính hiểu được nàng.
Khi Lê Sơ nhập vai vào nàng,