Vui quá hóa buồn, cổ nhân nói câu nào cũng đúng.
Lê Sơ nhìn thấy bóng người im lặng ngồi ở mép giường của mình sợ đến mức bắn cả người lên, khi nàng phản ứng lại ai có thể thông thuận không bị ngăn trở xuất hiện ở phòng nàng được, thì đèn trong phòng cũng vừa lúc được mở lên.
Ánh đèn trong phòng chiếu vào gương mặt tinh mỹ của Ninh Mạn Thanh, kéo ra chút bóng dáng mơ hồ không rõ như núi xa.
"Ninh lão sư!" Đầu tiên là Lê Sơ kinh hỉ kêu một tiếng, sau đó đầu óc phản ứng lại có chút hoang mang "Sao chị lại đến đây rồi, không cần đón giao thừa ở nhà tổ bên kia sao?"
"Canh xong rồi."
Ninh Mạn Thanh nhàn nhạt nói ba chữ, trực tiếp làm Lê Sơ choáng váng.
Lê Sơ lập tức xem di động mình đặt ở mép giường, nhìn thấy hơn 40 thông báo chưa đọc còn có mấy cuộc gọi nhỡ, trong đầu chậm rãi hiện lên một chữ tô đậm màu đỏ chói lọi.
Nguy rồi!
Nhìn thấy thời gian đã qua 0 giờ, lúc này đã là rạng sáng 2 giờ 13 phút, Lê Sơ đã suy xét đến cách chết trong hôm nay.
Nàng vốn đang muốn đúng giờ nói một tiếng Năm mới vui vẻ với Ninh Mạn Thanh, không thực hiện được mà lại ngủ quên mất rồi.
"Thực xin lỗi Ninh lão sư, em không biết sao tự nhiên em lại ngủ mất nữa, em không phải cố ý, có phải làm chị lo lắng rồi không...."
Lê Sơ chột dạ áy náy, đặc biệt là cảm giác trước khi ngủ, nàng còn gửi cho cô tin nhắn có liên quan đến chuyện có người muốn thân cận với Ninh Mạn Thanh.
Nàng vừa mềm vừa dính người làm nũng xin lỗi, ý đồ muốn được tha thứ cho qua.
"Là ngày đầu tiên của năm mới, không nên không vui được không, lần sau em sẽ cài đặt âm thông báo lớn hơn một chút, như vậy sẽ không bị lỡ mất nữa."
Lê Sơ chưa có thời gian xem những tin nhắn Ninh Mạn Thanh gửi cho nàng, ôm eo Ninh Mạn Thanh muốn làm cho bạn gái bớt giận trước.
Thần sắc Ninh Mạn Thanh cũng không có vẻ gì phẫn nộ, nhưng biểu tình lại trầm tĩnh có thể khiến người khác cảm nhận được tâm tình của nàng rất kém cỏi.
"Không trách em, chỉ là có chút lo lắng thôi, chị đi phòng vệ sinh một lát."
Ninh Mạn Thanh đứng lên, tay Lê Sơ trượt từ người Ninh Mạn Thanh xuống, Lê Sơ có chút mất mát gục mặt xuống, sau đó nàng như nghĩ tới cái gì, nhanh chóng cầm di động xem tin chưa đọc.
21:48
[Lê Tiểu Sơ]: Ninh lão sư có một chuyện rất kỳ quái, Triệu ca nghe nói có người chuẩn bị thân thiết với chị.
[Lê Tiểu Sơ]: Giống như là đã có hẹn ước trước đó rồi
0:00
[Ninh Mạn Thanh]: Bảo bối năm mới vui vẻ
[Ninh Mạn Thanh]: Miêumiêuhôngió.jpg
[Ninh Mạn Thanh]: Vừa rồi không có cầm di động nên không thấy kịp, chị có em sao sẽ đi thân thiết với người khác, chuyện này chị sẽ điều tra một chút
[Ninh Mạn Thanh]: Sáng mai chị đến tìm em
.........!
[Ninh Mạn Thanh]: Đào Đào?
Lê Sơ xem nhật ký cuộc gọi càng khóc không ra nước mắt, sau mấy tin nhắn này đều là cuộc gọi nhỡ bên Wechat và di động, Ninh Mạn Thanh cho rằng nàng đã xảy ra chuyện gì, tin nhắn đến càng thêm sốt ruột.
Sau đó Ninh Mạn Thanh đại khái là nhớ đến di động nàng có định vị, phát hiện nàng vẫn còn ở nhà xong, ngữ khí bình ổn hơn rất nhiều, còn thử hỏi một câu có phải nàng không vui hay không.
Ngoài tin nhắn chưa đọc của Ninh Mạn Thanh, còn có tin nhắn của Triệu Tri Xuân, chắc là hắn bị Ninh Mạn Thanh liên hệ nên vô cùng lo lắng gửi tin nhắn cho nàng.
[Triệu Tri Xuân]: Lê Tử không phải em nói em không tức giận sao, sao tự nhiên lại không trả lời tin nhắn của Ninh tỷ vậy, Ninh tỷ sốt ruột
[Triệu Tri Xuân]: Có đó không có đó không có đó không
.............!
[Triệu Tri Xuân]: Ninh tỷ nói cảm ơn anh vì anh đã giúp chị ấy giải quyết một mâu thuẫn yêu đương tiềm tàng, làm anh sợ muốn chết, anh còn tưởng rằng anh lại bị đưa đi đào dầu mỏ nữa, nhận được tin thì nhanh chóng trả lời đi.
Lê Sơ vuốt mặt một cái, bắt đầu tự hỏi mình trong năm mới mà lại làm bạn gái sợ bóng sợ gió một hồi thì nên cứu như thế nào.
[Lê Tiểu Sơ]:.....!Vừa rồi em ngủ quên
[Triệu Tri Xuân]: Anh nói thẳng nha đồ quỷ này, một người có tình yêu như em lại có thể ngủ trong ngày trọng đại như vậy, có giống một người góa bụa độc thân không hả
[Lê Tiểu Sơ]: Ninh lão sư giờ đang ở phòng vệ sinh, em nên chuộc lỗi như thế nào vậy hu hu hu, cứu mạng!
[Triệu Tri Xuân]: Ngu ngốc, cái này còn phải hỏi?
[Triệu Tri Xuân]: Không có Alpha nào có thể chống đỡ được tin tức tố dụ dỗ của Omega!
Lê Sơ nghĩ tới, nhưng là nàng không biết phải thực hành như thế nào, bởi vì hình như các nàng đã giải khóa thành công nhiều tư thế mới rồi, trong khoảng thời gian ngắn nàng không biết làm sao mới có thể dùng cách gì đó chưa từng làm chọc Ninh Mạn Thanh vui vẻ được.
Bạn gái vẫn luôn thành thục bình tĩnh, cho dù có lúc Lê Sơ gây mấy chuyện nho nhỏ, nhưng người yêu hơn tuổi đúng là sẽ không so đo những cái đó, ngược lại cực kỳ dung túng nàng, cho nên Lê Sơ thật đúng là chưa từng làm qua chuyện dụ dỗ người chính thức bao giờ.
Lê Sơ cắn lòng bàn tay của mình nghĩ nghĩ, đêm nay là đêm giao thừa, phải có cái gì đó có cảm giác trọng đại mới được!
Nàng nhảy xuống giường khóa cửa phòng lại, bắt đầu lục lọi.
Nàng nhớ rõ trước đó rất lâu nàng đã chuẩn bị cái gì, nhưng vì đi đóng phim, nên cũng quên mất luôn, nếu nhớ không lầm, thì hẳn là còn mới tinh luôn.
Ninh Mạn Thanh ở trong phòng vệ sinh khống chế cảm xúc của mình, bình tĩnh một hồi lâu mới đi ra.
Cô không muốn đem cảm xúc không tốt của mình phơi bày trước mặt Lê Sơ, lo sợ bất an vừa rồi của Lê sơ cô cũng cảm giác được, đúng là vì cảm giác được, nên cô mới lo lắng Lê Sơ sẽ bị tổn thương vì thái độ của cô.
Cô không có ý tức giận Lê Sơ, tuy rằng ban đầu có chút dỗi thật, nhưng thấy Lê Sơ không có xảy ra chuyện gì, chỉ là do ngủ quên thì loại cảm xúc nôn nóng này cũng biến thành loại buồn cười vì bất đắc dĩ, nhưng trong lòng cô vẫn có chút cảm xúc bực bội như cũ, loại cảm xúc này là cô tự hướng về mình.
Nếu không phải tình cảnh trong nhà có chút đặc biệt, cô cũng không cần thiết phải chờ đến mùng một mới đến tìm Lê Sơ, cũng sẽ không vì đêm nay Lê Sơ không nhận