Ở Cẩm Thành, công ty Hoa Thịnh là một chi nhánh mới chuyển tới, mọi chuyện mỗi ngày phải xử lý đều không ít. Mà trong văn phòng trên tầng 15 của tổng giám đốc Hoa Thịnh, Giang Ngộ ngồi ở trước bàn làm việc, mặt đối diện với máy tính đang mở video họp hội nghị.
Sắc mặt hắn nghiêm túc thi thoảng lại dùng bút máy viết viết vẽ vẽ xuống tài liệu trước mặt, mà tay trái như có như không đặt ở phía dưới bàn nhưng vài giây sau lại được nhấc lên trên.
Người trong màn hình nghiêm túc nghe họp lại vừa cẩn thận quan sát biểu tình của cấp trên, sợ xảy ra sự cố.
Hội nghị diễn ra bình thường, cũng không xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào cả. Nhưng ở nơi mà bọn họ không nhìn tới được lại cất giấu một thanh niên nửa thân dưới để trần. Thẩm Ý ghé vào dưới bàn làm việc, hai tay đặt trên đùi người đàn ông đối diện với túp lều sớm đã dựng đứng của Giang Ngộ, cậu nuốt nước bọt một cái, hơi nhổm người dậy dùng răng kéo chiếc khoá quần lạnh lẽo kia xuống.
Xoẹt một tiếng, khoá quần của người đàn ông bị kéo mở.
"Bé cưng, lấy nó ra đi." Hai mắt Giang Ngộ đỏ ngầu, nội tâm hắn không ngừng xao động, máu trong người như muốn sôi trào.
Thẩm Ý cắn răng duỗi tay kéo chiếc quần lót vướng bận kia xuống, một cây côn thịt thô to nóng như lửa bật dậy thẳng tắp đứng đối diện với mặt cậu, hương vị hormone đàn ông xộc vào trong khoang mũi, quy đầu căng phồng, lỗ liệu đạo chảy ra thứ chất lỏng trong suốt, thân mình gồ ghề nổi đầy gân xanh trông có chút đáng sợ, toàn bộ hình dạng côn thịt hiện ra trước mắt cậu.
Giang Ngộ thấp giọng thở ra một hơi, đôi môi đỏ hơi gợi lên một độ cong nhẹ, hắn vươn đầu lưỡi liếm liếm khoé miệng mình, ánh mắt si mê, ngũ quan tuấn mỹ càng thêm yêu mị, nốt ruồi nơi đuôi mắt rất câu dẫn người khác, hắn nhẹ giọng thúc giục Thẩm Ý: "Nghe lời, mở miệng ra ngậm nó vào."
Thẩm Ý giống như bị mê hoặc, cậu ngơ ngác hé miệng thử thăm dò ngậm toàn bộ quy đầu vào trong miệng. Khoang miệng ấm áp bao vây lấy dương vật đang trướng đau, Giang Ngộ sướng đến độ không nhịn được phát ra tiếng gầm nhẹ, giơ tay giữ chặt lấy phía sau cổ của Thẩm Ý.
"Đúng rồi, làm giống như vậy. Liếm nó một cái đi, bé cưng, liếm nó đi...."
Giọng nói của người đàn ông khàn khàn trầm thấp lại rất có từ tính, giống như một chiếc móc câu nhỏ, câu đến lỗ tai Thẩm Ý cũng ngứa lên, trong lòng như bị cào cào mấy cái. Cậu cảm thấy cánh tay ở phía sau không ngừng sử dụng lực, cậu cố gắng há miệng, động tác cực kỳ trúc trắc liếm láp quy đầu, đầu lưỡi thi thoảng lại xẹt qua lỗ tiểu.
Người đàn ông ở phía trên phát ra tiếng than thoả mãn.
Thẩm Ý giống như được ủng hộ càng thêm ra sức liếm xuống.
Đầu lưỡi cẩn thận liếm láp thân côn thịt, chiếc lưỡi đỏ hồng trươn trượt xoẹt qua những đường gân gồ ghề lưu lại ở mặt trên những vệt nước dài.
Động tác của Thẩm Ý trúc trắc nhưng lại khiến cho cả người Giang Ngộ đều sảng khoái, tay ở sau cổ Thẩm Ý không dùng thêm lực nữa, hắn ngả người dựa vào ghế, "Tiếp tục liếm, đừng dùng răng...."
Trong lòng hắn hỗn loạn, trong đầu đều là dáng vẻ Thẩm Ý há miệng nuốt vào côn thịt của mình, ngây ngô lại dâm đãng. Giang Ngộ đè nén thanh âm, hắn cúi đầu, đầu ngón tay vuốt ve da thịt trên cổ Thẩm Ý, nhìn phía sau chi chít dấu hôn, dấu cắn, nội tâm hắn lại gợn lên từng tầng sóng giống như mặt hồ bình lặng bị ném vào một hòn đá, "Thật đáng tiếc, không nghe được em gọi chồng ơi."
Thẩm Ý không nghe rõ Giang Ngộ nói cái gì, cậu nhổm người nuốt một viên tinh hoàn vào trong miệng, rồi lại phun ra, mặt ngoài của tinh hoàn để lại một tầng nước bọt.
"Mở miệng ra, ngậm nó vào đi...." Giang Ngộ thúc giục nói.
Thẩm Ý liền mở miệng, nỗ lực nuốt côn thịt đi vào, nhưng khoang miệng lại bị tắc lấp đầy cũng chỉ có thể ăn vào được một phần ba, quy đầu đều đã chọc tới chỗ sâu nhất, cậu lại không dám nuốt thêm nữa, chuyện sau đó không cần thầy dạy cũng hiểu phải co rút hai má, đè ép dương vật trong khoang miệng giống như mút sữa bò bằng ống hút vậy, không ngừng mút vào.
Giang Ngộ nặng nề thở dài một hơi, một bàn tay đã nắm lấy tóc Thẩm Ý, "...Cục cưng, ăn từ từ...."
Côn thịt ở trong miệng Thẩm Ý được chăm sóc đến sung sướng, Giang Ngộ không nhịn được cong eo thúc vào vài cái, để dương vật tọng sâu vào trong, hắn ấn đầu Thẩm Ý muốn ở trong khoang miệng của cậu tàn sát bừa bãi.
Đầu Thẩm Ý bị hắn ấn, hai chân mềm nhũn không trốn được, cũng không có cách nào trốn thoát chỉ có thể chịu đựng nhún nhường.
Giang Ngộ giữ chặt đầu Thẩm Ý, cong eo thúc lên, rút dương vật ra rồi lại tàn nhẫn cắm vào trong miệng Thẩm Ý, mỗi một lần tiến vào đều thúc đến tận sâu trong cổ họng, khiến Thẩm Ý bị thao đến trợn trắng mắt.
Quá sâu, quá sâu, giống như không thở được.
"Cục cưng, tôi đụ cái miệng của em, thật sướng."Động tác của Giang Ngộ nhanh hơn, "Con mẹ nó, sao chỗ nào cũng đều thiếu chịch như vậy."
Đột nhiên di động trên bàn vang lên, Thẩm Ý hoảng sợ người cứng đờ, hàm răng không cẩn thận va mạnh vào một cái.
Giang Ngộ "shh" một tiếng, hắn xoa xoa đầu Thẩm Ý, trấn an nói: "Không sao cả."
Hắn nhận điện thoại, giọng nói của thư ký theo đó vang lên.
"Giang tổng, hội nghị trực tuyến sắp bắt đầu rồi."
"Tôi đã biết." Giang Ngộ nói xong liền cúp điện thoại, hắn mở máy tính ra.
Thẩm Ý không dám động, gương mặt uỷ khuất, hai mắt ngấn lệ ngước lên nhìn về phía Giang Ngộ.
Giang Ngộ vỗ vỗ đầu cậu, "Tiếp tục."
Thẩm Ý căng da đầu tiếp tục giúp Giang Ngộ khẩu giao, thẳng đến khi cuộc họp hội nghị trực tuyến kết thúc Giang Ngộ mới ấn đầu Thẩm Ý bắn ra.
Ngồi trên xe trở về nhà, Thẩm Ý vẫn luôn xoa xoa mặt mình, hai má rất đau. Giang Ngộ quay sang nhìn động tác của cậu, tâm tư lại nhộn nhạo cả lên.
"Đói bụng sao?" Hắn hỏi.
Thẩm Ý gật gật đầu, ánh mắt xẹt qua gương mặt hắn, lúc này trong mắt Giang Ngộ tràn ra một tia sáng dịu dàng nhu hoà.
Bọn họ lại quay trở về căn biệt thự kia.
Giang Ngộ xuống bếp làm cơm. Thẩm Ý ngồi ở trước bàn, nhìn một bàn bày đầy thức ăn rơi vào trầm tư.
Trong cuốn sách này, Giang Ngộ không chỉ biết nấu cơm mà tay nghề cũng rất tốt, nhưng hắn dường như không bao giờ nấu, ngay cả mấy người chồng của hắn cũng chưa bao giờ được hưởng qua trù nghệ này.
"Sao lại không ăn? Không thích hả?" Giang Ngộ đặt chén cơm trong tầm tay Thẩm Ý, "Tủ lạnh không còn nhiều nguyên liệu, tôi chỉ có thể làm mấy món