Sau Khi Xuyên Thư, Tôi Bị Vai Chính Thụ Cầm Tù

Văn phòng play (2)/Dưới bàn làm việc của Giang Ngộ


trước sau

Ở Cẩm Thành, công ty Hoa Thịnh là một chi nhánh mới chuyển tới, mọi chuyện mỗi ngày phải xử lý đều không ít. Mà trong văn phòng trên tầng 15 của tổng giám đốc Hoa Thịnh, Giang Ngộ ngồi ở trước bàn làm việc, mặt đối diện với máy tính đang mở video họp hội nghị.

Sắc mặt hắn nghiêm túc thi thoảng lại dùng bút máy viết viết vẽ vẽ xuống tài liệu trước mặt, mà tay trái như có như không đặt ở phía dưới bàn nhưng vài giây sau lại được nhấc lên trên.

Người trong màn hình nghiêm túc nghe họp lại vừa cẩn thận quan sát biểu tình của cấp trên, sợ xảy ra sự cố.

Hội nghị diễn ra bình thường, cũng không xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào cả. Nhưng ở nơi mà bọn họ không nhìn tới được lại cất giấu một thanh niên nửa thân dưới để trần. Thẩm Ý ghé vào dưới bàn làm việc, hai tay đặt trên đùi người đàn ông đối diện với túp lều sớm đã dựng đứng của Giang Ngộ, cậu nuốt nước bọt một cái, hơi nhổm người dậy dùng răng kéo chiếc khoá quần lạnh lẽo kia xuống.

Xoẹt một tiếng, khoá quần của người đàn ông bị kéo mở.

"Bé cưng, lấy nó ra đi." Hai mắt Giang Ngộ đỏ ngầu, nội tâm hắn không ngừng xao động, máu trong người như muốn sôi trào.

Thẩm Ý cắn răng duỗi tay kéo chiếc quần lót vướng bận kia xuống, một cây côn thịt thô to nóng như lửa bật dậy thẳng tắp đứng đối diện với mặt cậu, hương vị hormone đàn ông xộc vào trong khoang mũi, quy đầu căng phồng, lỗ liệu đạo chảy ra thứ chất lỏng trong suốt, thân mình gồ ghề nổi đầy gân xanh trông có chút đáng sợ, toàn bộ hình dạng côn thịt hiện ra trước mắt cậu.

Giang Ngộ thấp giọng thở ra một hơi, đôi môi đỏ hơi gợi lên một độ cong nhẹ, hắn vươn đầu lưỡi liếm liếm khoé miệng mình, ánh mắt si mê, ngũ quan tuấn mỹ càng thêm yêu mị, nốt ruồi nơi đuôi mắt rất câu dẫn người khác, hắn nhẹ giọng thúc giục Thẩm Ý: "Nghe lời, mở miệng ra ngậm nó vào."

Thẩm Ý giống như bị mê hoặc, cậu ngơ ngác hé miệng thử thăm dò ngậm toàn bộ quy đầu vào trong miệng. Khoang miệng ấm áp bao vây lấy dương vật đang trướng đau, Giang Ngộ sướng đến độ không nhịn được phát ra tiếng gầm nhẹ, giơ tay giữ chặt lấy phía sau cổ của Thẩm Ý.

"Đúng rồi, làm giống như vậy. Liếm nó một cái đi, bé cưng, liếm nó đi...."

Giọng nói của người đàn ông khàn khàn trầm thấp lại rất có từ tính, giống như một chiếc móc câu nhỏ, câu đến lỗ tai Thẩm Ý cũng ngứa lên, trong lòng như bị cào cào mấy cái. Cậu cảm thấy cánh tay ở phía sau không ngừng sử dụng lực, cậu cố gắng há miệng, động tác cực kỳ trúc trắc liếm láp quy đầu, đầu lưỡi thi thoảng lại xẹt qua lỗ tiểu.

Người đàn ông ở phía trên phát ra tiếng than thoả mãn.

Thẩm Ý giống như được ủng hộ càng thêm ra sức liếm xuống.

Đầu lưỡi cẩn thận liếm láp thân côn thịt, chiếc lưỡi đỏ hồng trươn trượt xoẹt qua những đường gân gồ ghề lưu lại ở mặt trên những vệt nước dài.

Động tác của Thẩm Ý trúc trắc nhưng lại khiến cho cả người Giang Ngộ đều sảng khoái, tay ở sau cổ Thẩm Ý không dùng thêm lực nữa, hắn ngả người dựa vào ghế, "Tiếp tục liếm, đừng dùng răng...."

Trong lòng hắn hỗn loạn, trong đầu đều là dáng vẻ Thẩm Ý há miệng nuốt vào côn thịt của mình, ngây ngô lại dâm đãng. Giang Ngộ đè nén thanh âm, hắn cúi đầu, đầu ngón tay vuốt ve da thịt trên cổ Thẩm Ý, nhìn phía sau chi chít dấu hôn, dấu cắn, nội tâm hắn lại gợn lên từng tầng sóng giống như mặt hồ bình lặng bị ném vào một hòn đá, "Thật đáng tiếc, không nghe được em gọi chồng ơi."

Thẩm Ý không nghe rõ Giang Ngộ nói cái gì, cậu nhổm người nuốt một viên tinh hoàn vào trong miệng, rồi lại phun ra, mặt ngoài của tinh hoàn để lại một tầng nước bọt.

"Mở miệng ra, ngậm nó vào đi...." Giang Ngộ thúc giục nói.

Thẩm Ý liền mở miệng, nỗ lực nuốt côn thịt đi vào, nhưng khoang miệng lại bị tắc lấp đầy cũng chỉ có thể ăn vào được một phần ba, quy đầu đều đã chọc tới chỗ sâu nhất, cậu lại không dám nuốt thêm nữa, chuyện sau đó không cần thầy dạy cũng hiểu phải co rút hai má, đè ép dương vật trong khoang miệng giống như mút sữa bò bằng ống hút vậy, không ngừng mút vào.

Giang Ngộ nặng nề thở dài một hơi, một bàn tay đã nắm lấy tóc Thẩm Ý, "...Cục cưng, ăn từ từ...."

Côn thịt ở trong miệng Thẩm Ý được chăm sóc đến sung sướng, Giang Ngộ không nhịn được cong eo thúc vào vài cái, để dương vật tọng sâu vào trong, hắn ấn đầu Thẩm Ý muốn ở trong khoang miệng của cậu tàn sát bừa bãi.

Đầu Thẩm Ý bị hắn ấn, hai chân mềm nhũn không trốn được, cũng không có cách nào trốn thoát chỉ có thể chịu đựng nhún nhường.

Giang Ngộ giữ chặt đầu Thẩm Ý, cong eo thúc lên, rút dương vật ra rồi lại tàn nhẫn cắm vào trong miệng Thẩm Ý, mỗi một lần tiến vào đều thúc đến tận sâu trong cổ họng, khiến Thẩm Ý bị thao đến trợn trắng mắt.

Quá sâu, quá sâu, giống như không thở được.

"Cục cưng, tôi đụ cái miệng của em, thật sướng."Động tác của Giang Ngộ nhanh hơn, "Con mẹ nó, sao chỗ nào cũng đều thiếu chịch như vậy."

Đột nhiên di động trên bàn vang lên, Thẩm Ý hoảng sợ người cứng đờ, hàm răng không cẩn thận va mạnh vào một cái.

Giang Ngộ "shh" một tiếng, hắn xoa xoa đầu Thẩm Ý, trấn an nói: "Không sao cả."

Hắn nhận điện thoại, giọng nói của thư ký theo đó vang lên.

"Giang tổng, hội nghị trực tuyến sắp bắt đầu rồi."

"Tôi đã biết." Giang Ngộ nói xong liền cúp điện thoại, hắn mở máy tính ra.

Thẩm Ý không dám động, gương mặt uỷ khuất, hai mắt ngấn lệ ngước lên nhìn về phía Giang Ngộ.

Giang Ngộ vỗ vỗ đầu cậu, "Tiếp tục."

Thẩm Ý căng da đầu tiếp tục giúp Giang Ngộ khẩu giao, thẳng đến khi cuộc họp hội nghị trực tuyến kết thúc Giang Ngộ mới ấn đầu Thẩm Ý bắn ra.

Ngồi trên xe trở về nhà, Thẩm Ý vẫn luôn xoa xoa mặt mình, hai má rất đau. Giang Ngộ quay sang nhìn động tác của cậu, tâm tư lại nhộn nhạo cả lên.

"Đói bụng sao?" Hắn hỏi.

Thẩm Ý gật gật đầu, ánh mắt xẹt qua gương mặt hắn, lúc này trong mắt Giang Ngộ tràn ra một tia sáng dịu dàng nhu hoà.

Bọn họ lại quay trở về căn biệt thự kia.

Giang Ngộ xuống bếp làm cơm. Thẩm Ý ngồi ở trước bàn, nhìn một bàn bày đầy thức ăn rơi vào trầm tư.

Trong cuốn sách này, Giang Ngộ không chỉ biết nấu cơm mà tay nghề cũng rất tốt, nhưng hắn dường như không bao giờ nấu, ngay cả mấy người chồng của hắn cũng chưa bao giờ được hưởng qua trù nghệ này.

"Sao lại không ăn? Không thích hả?" Giang Ngộ đặt chén cơm trong tầm tay Thẩm Ý, "Tủ lạnh không còn nhiều nguyên liệu, tôi chỉ có thể làm mấy món

này."

Thẩm Ý ngẩng đầu nhìn Giang Ngộ, tóc đen trên trán hắn rũ xuống che đi gương mặt đẹp trai anh tuấn, hắn mặc một cái áo sơmi trắng, tay áo được vén lên tới cổ tay để lộ ra cánh tay trắng nõn gầy nhưng rắn chắc, vạt áo được bỏ trong quần, vòng eo cũng không gầy yếu ngược lại rất có lực, quần tây bao lấy đôi chân dài tuỳ ý vắt chéo lên nhau, hắn giống như ánh trăng sáng trên bầu trời chỉ có thể đứng nhìn từ xa.

Trong lòng cậu thầm thở dài, cốt truyện ngày càng không thể hiểu được, dường như nó đã chệch khỏi quỹ đạo ban đầu. Thẩm Ý vừa cảm thán vừa hung hăng ăn hai chén cơm, cái bụng nhỏ giờ đây hơi nhô lên, cậu ngồi dựa vào trên ghế không muốn nhúc nhích.

"Ăn no rồi?" Giang Ngộ đứng lên đi về phía cậu.

Thẩm Ý không tiếng động gật đầu, ngay cả một ngón tay cậu cũng không muốn động giống y như dáng vẻ của một con cá, trước mắt cậu đột nhiên tối sầm, không biết Giang Ngộ đã đứng trước mặt cậu từ lúc nào.

"Ăn no rồi thì đến lượt tôi."

Thẩm Ý:......

Cậu bị Giang Ngộ khiêng ở trên lưng, hình ảnh trước mắt hỗn loạn, dạ dày bị đè ép, thức ăn vừa mới nuốt vào dường như muốn trào ra ngoài.

Vừa rồi khi ở trên xe Giang Ngộ chỉ muốn đè người ra làm, nhưng Thẩm Ý còn đói bụng nên hắn chỉ có thể nhẫn nhịn đến bây giờ. Hắn vác Thẩm Ý trên vai đi vào trong phòng ngủ, đặt người xuống giường đè lên, đầu lưỡi trực tiếp tách hàm răng của Thẩm Ý ra, thâm nhập dây dưa với nhau.

Tiếng nước chậc chậc vang lên bên tai.

Thẩm Ý duỗi tay sờ loạn trên người Giang Ngộ, đốt lửa khắp nơi.

"Fuck" Giang Ngộ chửi nhỏ một tiếng, hắn hơi lùi ra phía sau, "Em đang sờ cái gì?"

Thẩm Ý sờ đến di động trong túi quần Giang Ngộ, thừa dịp Giang Ngộ đang nói chuyện kéo tay hắn lại mở khoá.

Vài giây sau, Thẩm Ý giơ di động lên, ánh sáng màn hình trong căn phòng tối phá lệ chói mắt.

Giang Ngộ nheo mắt, đọc từng chữ từng chữ một.

[Chúng ta thương lượng được không, hôm nay anh bỏ qua cho tôi.]

Giang Ngộ nhướng mày, "Không được."

Thẩm Ý mím môi, cúi đầu xoá dòng chữ đi lại đánh lại một dòng khác.

[Hôm nay tôi đã làm chuyện kia cho anh, có phải tinh lực của anh quá dư thừa không!]

Giang Ngộ có chút không kiên nhẫn, bàn tay hắn tiến vào trong vạt áo của Thẩm Ý, dùng bàn tay bao trọn lấy toàn bộ đầu vú non mịn, "Tinh lực của tôi có được hay không, không phải em biết rất rõ sao?"

Thẩm Ý bị nói đến nghẹn, gương mặt nóng lên, đầu vú mẫn cảm đột nhiên bị hai ngón tay đè ép vài cái, Thẩm Ý rõ ràng cảm nhận được cơ thể mình có biến hoá, cậu đang chuẩn bị tiếp tục đánh chữ, di động lại đột ngột bị lấy đi mất.

Giang Ngộ ném di động xuống, cúi người dịch về phía trước, "Đừng cọ, đừng khiến tôi phải chịch em."

Con mẹ nó.

Thẩm Ý bị Giang Ngộ đè lên người, vốn dĩ muốn phản kháng giờ đây chỉ có thể nuốt trở về trong bụng. Đèn treo phía trên đỉnh đầu không biết được bật lên từ lúc nào, Thẩm Ý nheo mắt, đuôi mắt bị kích thích chảy ra một giọt lệ, chiếc áo hoodie to rộng bị vén tốc lên, chiếc quần lỏng lẻo bị tuột xuống, một bàn tay cậu ôm lấy chiếc áo bị vén đến xương quai xanh, tay kia khoác trên cổ Giang Ngộ, hai má cậu đỏ bừng.

Giang Ngộ nằm sấp trên ngực Thẩm Ý, ngậm lấy đầu vú vào trong miệng mình, còn đầu vú bên kia được bàn tay hắn thưởng thức. Hắn tàn nhẫn mút lấy đầu lưỡi của Thẩm Ý, Thẩm Ý không nhịn được run lên, eo hơi ưỡn về phía trước muốn đưa đầu vú vào trong miệng Giang Ngộ.

Nội y bị nước bọt thấm ướt, Giang Ngộ đồng loạt đẩy nó ra, bộ ngực được bao bọc bên trong giờ đây dính đầy nước bọt trong suốt, núm vú đỏ lên, ở dưới ánh sáng giống như một quả anh đào chín mọng. Thẩm Ý nằm ở dưới thân hắn, hai tay ôm lấy quần áo khiến cho cả người cậu đều phơi bày ra trước, ngay cả khuôn mặt nhu hoà kia cũng lộ ra vài phần dâm đãng thiếu người thao.

"Mẹ nó, làm chồng phải chăm sóc thật tốt để khi thao vợ mới không đau." Trong miệng Giang Ngộ không ngừng nói lời cợt nhả, nghe vậy lỗ tai Thẩm Ý cũng đỏ lên, nước mắt theo đó chảy xuống dưới.

Hắn lột quần lót của Thẩm Ý xuống, côn thịt căng cứng để ngay trước cửa miệng nữ huyệt đang rỉ nước.

Ngày hôm nay Giang Ngộ mới chỉ dùng đầu lưỡi tiến vào vài cái, lúc ấy hắn đã hạ quyết tâm buổi tối nhất định phải đem dương vật xấu xí của chính mình hung hăng cắm vào bên trong, nhét đầy hoa huyệt dâm đãng này, bắn tinh dịch vào trong tử cung.

Thẩm Ý muốn khép hai chân lại.

Nhưng Giang Ngộ so với cậu nhanh hơn một bước, hai tay nắm lấy bắp đùi kéo mở ra, vòng eo cường tráng đè ở giữa hai chân Thẩm Ý, lột sạch quần áo trên người mình xuống, côn thịt dưới thân dường như muốn nảy ra ngoài.

Hai chân Thẩm Ý run rẩy, chiếc gối đầu lót bên dưới eo, cậu chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy toàn bộ hạ thể của mình. Kỳ thật hai cánh môi nữ huyệt rất đầy đặn, lớn lên lại phi thường xinh đẹp, một viên âm đế hồng hồng ẩn giấu ở bên trong, giống như trân châu trong vỏ trai chọc người thèm nhỏ dãi.

Mà hiện tại miệng huyệt nhỏ nhắn phấn nộn kia lại đối diện với dương vật của Giang Ngộ.

"Bảo bối, mở to mắt ra nhìn xem tôi đi vào như thế nào." Giang Ngộ nhẹ giọng dụ dỗ, hắn đỡ lấy dương vật, tốc độ thong thả chậm rãi cắm vào trong huyệt.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện