Những người được mời tới văn phòng của Tịch Tấn Khiêm, chỉ trong vòng nửa tiếng đồng hồ đã trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc, khó có thể dùng lời diễn tả được hết.
Từ khi Mạnh Tình Trúc bước vào căn phòng kia, tâm trạng của bọn họ biến đổi từ kinh ngạc khó hiểu, sau đó là rùng mình ghê tởm, tiếp theo là chán ghét buồn nôn,...!Khoảnh khắc phát hiện bản thân đang bị lão hóa trở nên già nua nhăn nheo, bọn họ sợ hãi không thôi, sống trên đời mấy chục năm chưa bao giờ được trải nghiệm sự hỗn loạn phức tạp như hôm nay.
Thật may mắn đã nhìn thấu bộ mặt thật của Mạnh Tình Trúc, biết rằng bản thân đang bị lợi dụng cho nên độ hảo cảm của bọn họ đối với cô ta nhanh chóng giảm xuống, nhờ vậy mới không bị hệ thống cướp mất toàn bộ sinh mệnh.
Đáng tiếc vẫn không thể giữ nguyên dung mạo ban đầu, bao gồm cả Vu Kiệt.
Trong lòng ai cũng run rẩy, không dám tưởng tượng nếu tiếp tục bị rút sinh mệnh sẽ có kết cục ra sao.
Ai cũng không nghĩ tới một nữ nhân vô duyên vô cớ sẽ tiếp cận bọn họ, dùng thủ đoạn bỉ ổi, tâm tư ngoan độc đi cướp lấy tuổi thọ của bọn họ.
Hơn nữa cảm tình của bọn họ đối với cô ta đều là bị cưỡng chế gia tăng.
Trong lúc đang tuyệt vọng bi quan đến thống khổ, đột nhiên những đốm ánh sáng xanh lam len lỏi tiến vào trong phòng, dung nhập vào mỗi người...!
Lý Việt Minh nói: "Sếp, bọn họ đã khôi phục rồi!"
Công tử nhà giàu huênh hoang lúc trước vội bò dậy từ trên mặt đất, trực tiếp cầm lấy điện thoại mở ra máy ảnh, thiếu chút nữa đã bật khóc vì vui sướng: "Huhu, khuôn mặt tuấn tú của tôi đã trở lại rồi..."
Những người khác cũng sờ soạng trên mặt, trong lòng chưa thôi sợ hãi.
Trạm Văn Sương kết nối điện thoại với nhân viên trực tại cục, sau đó thông báo: "Cha mẹ Hướng Ngữ Như cũng đã khôi phục."
"Tốt quá rồi..." Vu Trú vui vẻ nói.
Bên trong phòng nghỉ.
Tiểu thư linh nhăn nhó ôm bụng, Lâm Mạc cho rằng nó bị rối loạn tiêu hóa.
Bỗng nó há miệng ợ một tiếng thật to.
Ánh sáng vàng kim tràn ra không trung, hội tụ thành những sợi tơ huyền diệu.
Lâm Mạc kinh ngạc thốt lên: "Nguyện lực!"
Vậy mà lại là nguyện lực.
Cậu phản xạ cực nhanh, lấy ra la bàn trong bao bố.
Nguyện lực thoáng chốc bị hút vào, huyết châu lại bắt đầu rung động, hóa thành giọt máu chảy vào khe rãnh...!
Lâm Mạc nhìn chằm chằm không dám rời mắt.
Cậu quan sát thấy huyết tuyến kia phân tách chảy ra hai hướng, nhuộm đỏ hai chữ "TƯỚC ÂM" cùng "THỐI PHẾ".
Sau đó sợi tơ máu phóng ra khỏi la bàn, kéo dài ra ngoài, xuyên qua cửa...!
Lâm Mạc vội vàng đuổi theo.
Hai sợi tơ máu vẫn bay song song nhau, Lâm Mạc chạy theo lên tầng, xuyên qua dãy hành lang...!Sau đó cậu thấy chúng chui qua cánh cửa văn phòng của Tịch Tấn Khiêm...!
Không thể nào!?
Không có khả năng!!!
Lâm Mạc trong lòng hỗn loạn, vừa vui mừng vừa sợ hãi...!
Trong văn phòng hiện giờ có ai?
Những người cậu quen biết bị Mạnh Tình Trúc khống chế độ hảo cảm chỉ có...!Tại nơi này xác suất xuất hiện một hồn phách là vô cùng nhỏ, ấy vậy lại có tận hai mảnh? Lâm Mạc bị kích thích tới mức run rẩy.
Chưa kể tới, phía bên kia cánh cửa này còn có "THI CẨU" mà cậu đã triệu hồi.
Không muốn do dự thêm, Lâm Mạc dùng lực đẩy cửa bước vào.
Hai sợi tơ máu, một sợi xuyên thẳng tới lồng ngực Trạm Văn Sương, sợi còn lại đang chui vào lồng ngực Tịch Tấn Khiêm.
Một người là "TƯỚC ÂM", một người là "THỐI PHẾ".
Lâm Mạc trên tay vẫn cầm la bàn, ngây ngốc đứng chôn chân tại chỗ.
Trong lòng cậu là hàng loạt mối suy nghĩ đan xen, biểu tình trên mặt không tránh khỏi có chút thẫn thờ.
Sau khi Đường Diễn Sơ gọi vài tiếng cậu mới hồi phục tinh thần.
"Có chuyện gì vậy?" Đường Diễn Sơ hỏi.
"Không, không có chuyện gì!" Lâm Mạc kinh ngạc trả lời, lại nhịn không được nhìn chằm chằm về hướng Trạm Văn Sương và Tịch Tấn Khiêm.
Hai hồn bảy phách...!lẽ nào thật sự biến thành 9 người khác nhau???
Vừa định cất bước tiến lên, đám người Vu Kiệt bỗng nhiệt tình vây tới xung quanh, tay bắt mặt mừng cúi người cảm tạ vị đại sư đã ra tay giúp đỡ bọn họ thoát khỏi kiếp nạn bị rút hết sinh mệnh.
Bọn họ cũng không phải loại người không hiểu chuyện, ai cũng ý thức được Lâm Mạc là ân nhân của mình.
"Đại sư, có thể trao đổi phương thức liên lạc không?"
"Đại sư, kẻ hèn này vô cùng cảm tạ ngài..."
"Đại sư, về sau có việc gì cần hỗ trợ xin hay tới tìm tôi."
Sự ân cần nhiệt tình quá mức khiến cho Lâm Mạc lúng túng khó xử.
Ngay lúc này Tịch Tấn Khiêm lên tiếng, thu xếp cho mọi người rời khỏi văn phòng của hắn.
Nhìn thấy Lâm Mạc vẫn đang ngơ ngác đứng tại chỗ như con thú nhỏ, Trạm Văn Sương đi tới nhẹ nhàng xoa đầu cậu: "Làm sao vậy?"
Đường Diễn Sơ phóng tới một ánh mắt thâm trầm.
Lâm Mạc không nói chuyện, cậu ngẩng đầu nhìn người trước mặt.
Bỗng nhiên cậu kéo tay Trạm Văn Sương, đặt lên mặt la bàn, một đầu sợi tơ máu đang quấn quanh cánh tay của hắn, thuận theo bắp tay leo lên bả vai, sau đó biến mất bên trong cổ áo sơ mi.
Lại là hiện tượng này.
Lâm Mạc nhớ lại, phía sau bả vai của A Sơ có một vết bớt màu xanh nhạt, lẽ nào Trạm Văn Sương cũng tương tự?
Còn có Tịch Tấn Khiêm...!Đọc chương 34 35 36 trên wattpad của beta
"Lâm đại sư, người giấy của cậu chạy mất rồi." Lý Việt Minh đột nhiên la lên.
Lâm Mạc hoàn hồn, phát hiện Tiểu Tố không biết từ lúc nào đã bay lên, nhanh như chớp hướng tới máy tính đặt trên bàn làm việc.
Sau khi tiếp xuống mặt bàn thành công, nó chạy bình bịch về phía ổ cứng, tìm được đầu ra USB liền thò tay cắm vào, sau đó bắt đầu truyền tập tin...!
Tất cả mọi người vội vàng vây xung quanh nhìn màn hình.
Lý Việt Minh: "Sếp, hình như là một đoạn video."
Lâm Mạc cũng tạm thời bỏ qua bí mật của "các lão công", giải thích cho mọi người: "Tiếu Tố đã hấp thụ hạt nhân của hệ thống quỷ quái kia, đoạn video này có lẽ được lưu lại trong bộ nhớ của hệ thống."
Tập tin rất nhanh được truyền xong.
Tiểu thư linh như là đã làm xong một nhiệm vụ vẻ vang, trên đỉnh đầu bắn ra mấy lá cờ hoa tung bay, sau đó vươn hai tay hướng về phía Lâm Mạc, giọng nói nhu thuận như chờ được ôm khích lệ: "Chủ nhân!"
Nâng tay đỡ lấy nó, Lâm Mạc nói: "Mau mở tập tin ra xem."
Tịch Tấn Khiêm lập tức thao tác.
Hình ảnh mặc dù có chút mơ hồ nhưng vẫn thấy rõ ràng thân ảnh Mạnh Tình Trúc xuất hiện, dung mạo cô ta là loại diễm lệ sau khi đã được hệ thống cải tạo.
Vu Trú nói: "Cô ta xách thứ gì trong tay kia? Cô ta định làm gì vậy?"
Trong video là khung cảnh một gian phòng lưu trữ hồ sơ, sau khi Mạnh Tình Trúc tiến vào liền mở nắp đồ vật trong tay, vung tay tưới toàn bộ chất lỏng bên trong ra xung quanh.
"Đệt! Cô ta đang làm gì vậy?" Vu Trú cảm giác sự chẳng lành.
Đường Diễn Sơ nghiêm túc kết luận: "Tưới xăng..."
Quả nhiên sau đó cô ta lùi ra sau, đem bật lửa ném xuống giữa sàn.
Ngọn lửa bùng phát dữ dội, khói đặc đen kịt, nháy mắt bao phủ toàn bộ gian phòng...!Video kết thúc.
Trạm Văn Sương nhớ lại nguyên nhân vụ hỏa hoạn ở cô nhi viện Khê Hòa: "Phòng hồ sơ đột nhiên bốc cháy, lửa lan quá nhanh không kịp dập tắt, sau đó cháy sang cả phòng bếp ở bên cạnh, mà trong phòng bếp tích trữ rất nhiều than đốt..."
"Lúc ấy toàn bộ người trong cô nhi viện đều không thể sống sót...!Vụ việc khiến cho thị trưởng S thị phải đệ đơn từ chức."
Đường Diễn Sơ lạnh mặt: "Cảnh sát địa phương dùng mọi cách cũng không thể tìm ra nguyên nhân dẫn đến vụ cháy, cho tới bây giờ vẫn chỉ kết luận đó là một vụ tai nạn ngoài ý muốn."
Bọn họ cho rằng lửa đã phá hủy toàn bộ manh mối, không ngờ năm đó chính là Mạnh Tình Trúc dựa vào sự trợ giúp của hệ thống để thực hiện tội ác.
"Cô ta thật đáng chết!" Lý Việt Minh mắng "Đúng là cá mè một lứa với bọn Phùng Tích Tề."
Một lũ vô nhân tính!
Tịch Tấn Khiêm nói: "Vì sao cô ta phải thiêu hủy phòng lưu trữ hồ sơ?"
Đường Diễn Sơ ngưng thần nhớ lại chi tiết vụ án kia: "Cô nhi viện mỗi năm thu dưỡng đứa nhỏ đều phải ghi chép lại nhóm máu, vân tay,..."
"Mạnh Tình Trúc đột nhiên xuất hiện bên cạnh Phùng Tích Tề, mặc dù có hồ sơ lưu lại từ sau khi được nhà họ Hướng nhận nuôi, nhưng khoảng thời gian trước đó hoàn toàn không có ghi chép gì."
Lâm Mạc bổ sung: "Khuôn mặt trước đây của cô ta là do hệ thống cải tạo cho nên khác với khuôn mặt thật, chúng ta có thể dựa vào đặc điểm nhận dạng để điều tra thân phận thật sự..."
"Mạnh Nhan...!Chủ nhân, Mạnh Nhan!" Tiếu Tố ngồi trong lòng bàn tay của Lâm Mạc kéo kéo ngón tay cậu thu hút sự chú ý.
Lâm Mạc: "Ngươi nói cô ta tên thật là Mạnh Nhan?"
Tiểu thư linh gật đầu, cờ hoa trên đỉnh đầu lại tung bay thêm một chút.
edit bihyuner.
beta jinhua259
Đường Diễn Sơ gọi cho Tôn Học Thần, gửi cho cậu chân dung hiện tại của Mạnh Tình Trúc và yêu cầu khẩn trương tra rõ thân phận cô ta.
"Sếp, giáo sư Trạm, chúng tôi cũng đi đây, phải áp giải cô ta về Cục Cảnh sát." Vu Trú nói.
Chỉ cần tiến hành thẩm vấn cô ta, nhất định sẽ tìm ra toàn bộ chân tướng vụ cháy năm xưa.
Lâm Mạc vẫn chưa từ bỏ ý định kiểm tra vết bớt của Tịch Tấn Khiêm, cậu lưu luyến nói: "Về sau tôi có thể tới đây tìm anh không?"
Tịch Tấn Khiêm ngẩn người, sau đó sắc mặt nhu hòa đưa một tấm danh thiếp nói: "Trên này có ghi số điện thoại cá nhân