Tay Bách Thần đã không thể lái xe, Long Dục liếc mắt, trực tiếp ngồi vào ghế lái, khóa kỹ cửa xe, bắt đầu cởi ra quần áo bẩn dính máu.
Đường nét cơ bắp mượt mà của Long Dục không có một chút khoa trương, bày ra sự kết hoàn mỹ giữa sức mạnh và sự tinh tế.
Ánh mắt Bách Thần hoàn toàn bị tấm thân thể trước mắt này bắt giữ, trắng trợn không ngừng dao động, cuối cùng dừng lại trước đầu vú tiên diễm của nam nhân, nhìn chăm chú không chớp mắt.
Dù là ai, bị loại ánh mắt nóng bỏng này nhìn chằm chằm trong thời gian dài cũng sẽ không thoải mái, Long Dục cau mày nhìn sang, đầu tiên liền nhìn thấy chỗ đũng quần phồng lên của Bách Thần. Nơi đó đã nhô lên thành một túp lều vô cùng rõ ràng, hương vị chất dẫn dụ bắt đầu chậm rãi tản ra. Hắn nhướng mày, trầm tư nở nụ cười: “Làm sao, tay ngươi không đau sao ?”
Bách Thần chưa bao giờ che giấu độ mê luyến của bản thân đối với Long Dục, xem như nổi lên phản ứng, anh cũng không có vẻ kệch cỡm, vẫn là bộ dáng đương nhiên. Bách Thần xòe tay ra, cố ý cho nam nhân nhìn thấy vết đao dữ tợn dọa người kia, nói: “Cậu xem, vết thương rất đau, chảy thật nhiều máu. Tôi vì cứu ngài mà bị thương, ngài nhất định phải đối với tôi phụ trách.”
“Ta có nói cần mi cứu sao?” Long Dục không chút thương xót hỏi ngược, tay nắm chặt tay Bách Thần, đem bàn tay bị thương kéo đến trước mặt mình.
Nguyên bản lòng bàn tay trơn nhẵn, bây giờ lại máu thịt be bét, lớp da bị lật cả ra ngoài, nhìn qua thật sự rất nghiêm trọng. Coi như sức tái tạo của Alpha có mạnh hơn nữa, trong thời gian ngắn cũng sẽ không hồi phục lại hoàn toàn.
Long Dục liếc mắt nhìn Bách Thần một cái, nhẹ nhàng mà nói một câu “Tự mình đa tình”, sau đó thoáng cúi đầu, chậm rãi đem đôi môi ấm nóng dán lên vết thương không ngừng chảy máu. Thoáng chốc, trong lòng Bách Thần run lên kịch liệt. Nam nhân trầm ổn này sẽ đau lòng anh, hoàn toàn không đoán được Long Dục sẽ dùng phương thức liếm miệng vết thương để an ủi mình. Loại kinh hỉ này, anh thật sự thích đến mức không chịu nổi…
Ngay tức khắc, trong buồng xe ngoại trừ tiếng hít thở, không có một chút tạp âm.
Long Dục liếm vô cùng nghiêm túc, đầu lưỡi mềm mại linh hoạt di động trên vết thương, nhẹ nhàng gảy, cẩn thận chạm vào thịt non đang tái sinh. Hắn dùng môi hút đi máu tươi xung quanh, vẻ mặt tự nhiên kia cực kì giống Huyết tộc cao quý trong truyền thuyết.
Mâu sắc của Bách Thần ngày càng đậm, hết thảy trước mắt đối với anh đều là dụ hoặc cực hạn. Đầu lưỡi như ẩn như hiện của Long Dục, vì dính máu mà đôi môi càng thêm hồng diễm, cùng với ánh mắt lơ đãng toát ra một tia ôn nhu kia, toàn bộ như chùy sắt mà nện vào lòng anh, đem lý trí còn sót lại đập nát.
Trong phút chốc, y không kiềm chế được mà nhào qua, đem Long Dục đặt ở lưng ghế, trầm thấp gọi: “Cậu… “
Trên môi Long Dục còn lưu lại máu tươi của Bách Thần. Hắn nâng mắt chống lại đôi mắt dục hỏa của thanh niên, sau đó vươn ra đầu lưỡi liếm láp vành môi, ánh mắt trêu tức nói: “Làm sao?”
“Tôi muốn thao ngài, ngay bây giờ.”
Bách Thần nói vô cùng dứt khoát cùng trịnh trọng, dùng tư thế cấp bách và ngang ngược nhào lên, chuẩn bị đem người chiếm lấy. Nhưng bộ dạng Long Dục tựa hồ hoàn toàn không cho ăn, trở tay cho một cái tát đánh lên mặt Bách Thần.
“Từ trên người ta lăn xuống.” Long Dục lớn tiếng nói.
Bách Thần không nhúc nhích, chỉ là tức giận khó hiểu nhìn chằm chằm nam nhân, trầm giọng nói: “Long Dục, tôi là Alpha của ngài, không thể cự tuyệt tôi cầu hoan, thỏa mãn tôi là chức trách của ngài.”
Long Dục lạnh nhạt mà liếc mắt nhìn anh, mở miệng nói: “Ta xem ngươi không chỉ bị thương ở tay, đầu óc cũng bị thương đi?” Hắn đẩy ra Bách Thần, nhanh chóng khởi động động cơ .
Long Dục nuốt không ít máu tươi của Bách Thần, cỗ chất dẫn dụ quen thuộc kia dẫn tới rối loạn không nhỏ trong cơ thể hắn. Không thể không thừa nhận, hắn hiện tại cũng cần phóng thích, chỉ cần không ở tại hiện trường giết người này, quá bẩn!
“Cầm thú chính là cầm thú, trên đất đầy rẫy thi thể con mẹ nó ngươi cũng có thể cương!” Long Dục mặt đầy âm trầm, hung hăng đạp chân ga.
Không biết có phải do thẹn thùng hay không, hắn né tránh ánh mắt của Bách Thần, nhìn thẳng phía trước tựa hồ bình tĩnh không chút suy tư, tự mình lẩm bẩm: “Muốn làm, cũng phải tìm nơi đất đai sạch sẽ.”
Bách Thần hiểu được ý tứ Long Dục, chớp mắt tâm tình liền vui vẻ. Anh đặt một nụ hôn ẩm ướt lên gò má Long Dục, sao đó cười giảo hoạt: “Vậy liền lái lên núi. Ngài yên tâm, tôi sẽ cho ngài ăn no, khiến ngài cực kỳ thỏa mãn.”
Bốn phía vắng lặng, xe hơi màu trắng đột ngột dừng ở bên cạnh rừng cây , bất ổn liên tục chấn động.
Không khí trong buồng xe nóng bỏng ẩm ướt, hai cổ chất dẫn dụ đột nhiên bạo phát trong không gian xe nhỏ hẹp, hình thành một tấm lưới vô hình, đem hai người chặt chẽ buộc lại cùng một chỗ.
Đã vô pháp biết được là ai hôn ai trước, bốn cánh môi ma sát sinh ra thanh sắc dính nị đầy nhục dục, dập dờn trong buồng xe, cảm giác tê dại từng chút phóng đại mà khuếch tán. Trong không khí, phảng phất như mang theo dòng điện nhỏ, đánh lên thân thể lỏa lồ, khiến da đầu hai người run lên, hạ thể vô cùng cứng rắn.
Bách Thần đem Long Dục đè trên ghế điều khiển, một bên hôn môi kịch liệt, một bên như nhà thám hiểm say mê cơ thể nam nhân. Dùng bàn tay không bị thương tàn nhẫn mà xoa nắn cái mông Long Dục, nhanh nhẹn thò vào trong quần lót, vuốt ve tính khí sưng lên.
“A… ” Long Dục lơ đãng thấp giọng rên rỉ, hai mắt khép hờ mang theo thủy quang, đôi môi bị hôn đến sưng đỏ hé mở, phát ra hô hấp dồn dập.
Bách Thần liếm cắn chiếc cổ Long Dục, ở mặt ngoài bá đạo lưu lại một dấu hôn ngân: “Ngài thoải mái sao?” Anh vừa nói vừa khiêu khích hạ thể nam nhan, dùng ngón tay mang theo vết chai xoa ấn lỗ tiểu mẫn cảm yếu ớt, làm nơi đó chảy đầy dịch thể dính nhớp mới vừa lòng bỏ qua.
“Ha… Biểu hiện cũng không tệ lắm.” Khi Long Dục nói chuyện, hơi thở phun ra đều mang theo chất dẫn dụ mê người, lần lượt kích thích thần kinh đã nhịn đến sắp hỏng của Bách Thần.
Không rõ lúc nào quần lót còn sót lại trên người Long Dục đã bị kéo đến mắt cá chân, dâm đãng treo trên cổ chân. Tay Bách Thần từ phía trước chậm rãi dời đến phía sau, trượt đến giữa khe mông, chen vào khếch trương