Lời nói của con ngạ quỷ không khiến lão Qủy Nhân bận tâm, lão vẫn chỉ âm thầm nhìn khí trời, mạch đất.
Đột nhiên trên bầu trời vần vũ, có từng đám, từng đám mây đỏ đang kéo đến nơi này, trong không khí bắt đầu dày đặc hơi nước, da con người ta còn có thể cảm nhận được sự ẩm ướt.
Lão Qủy Nhân hai tay chắp ở sau hông, thốt lời thì thầm:- Cái gì tới, thì cũng phải tới, hy vọng ở bên đấy mọi người vẫn ổn.Ở cách căn chòi của lão Bá khoảng chín cây số là ngôi chùa Hàm Long, hôm nay là hôm thứ hai nhà chùa tiến hành phong bế, đóng cửa, không cho những hộ dân ở lân cận và khách thập phương đến thắp nhang nữa.
Trong nội điện chùa, đèn nến được đốt lên sáng rực, sư trụ trì đang ngồi ở dưới tượng Phật Tổ Như Lai, ở đằng sau ông là gần một trăm đồ đệ, tăng nhân của chùa.
Tất cả mọi người có mặt ở nơi đây đều quỳ gối, hai tay chắp lại với nhau, các vị tăng sư đang niệm kinh, trì chú.
Nếu có một vị Phật tử nào đó, thấu hiểu về Phật Pháp ở đây thì sẽ vô cùng ngạc nhiên bởi vị này sẽ không nhận ra được rốt cuộc các vị tăng sư của chùa Hàm Long đang đọc kinh gì, chắc chỉ các sư thầy trong chùa mới biết mà thôi.
Nói là phong bế chùa, nhưng vẫn có một người ngoài ở lại đây, người đó là anh Quế, anh ngồi thần thờ, dựa lưng vào tường quan sát mọi thứ.
Từ ngày từng người, từng người trong dòng tộc của anh bị lính trùng mất mạng, anh lâm vào tuyệt vọng, cả người như mất hồn, nếu không vì bà Đọt, mẹ anh thì anh đã lựa chọn tự kết liễu cuộc sống của mình rồi.
Trong gần nửa tháng qua, anh tự nhốt mình trong phòng, anh không quan tâm đến mọi việc diễn ra xung quanh mình, sống như kẻ vô hồn.
Mãi đến tối hôm nay, đột nhiên sư trụ trì ghé phòng anh, thông báo cho anh một tin, đêm nay anh hãy đến nội điện đọc kinh cùng với mọi người, sự việc trùng tang của gia đình anh, có hóa giải được hay không? Thành hay bại là ở đêm nay.
Tiếng tụng kinh lầm rà lầm rầm, hương khói lan tỏa trong không khí, gương mặt của trụ trì và các đồ đệ đều vô cùng trang nghiêm, thành kính.
Ở bên ngoài chùa chẳng biết tự khi nào, trên nền trời vốn đen ngòm, lại bắt đầu xuất hiện từng đám mây lớn, đỏ ối, giăng kín, chúng bắt đầu tụ tập lại với nhau, kể từ khi mặt trời bắt đầu xuống núi cho đến bây giờ.
Chẳng biết trải qua bao lâu, anh Quế ngồi ở nội điện, nghe tiếng tụng kinh, ngủ quên hồi nào không hay biết.
Đột nhiên có một tiếng sấm vô cùng lớn vang lên nghe