Ở cách chùa Hàm Long chỉ độ khoảng một, hai cây số là ba ngọn núi thiêng.
Lần lượt là Kỳ Lân, Long Quy và Phụng Hoàng, ở nơi núi đồi hoang vu, tưởng chừng sẽ không có dấu chân người.
Ấy vậy mà le lói ở trên đỉnh núi lại có thứ ánh sáng yếu ớt của đèn, nến.
Đối với người ở phương xa đến đây thì sẽ thấy việc đó lạ, còn những hộ dân quanh vùng lại rất đỗi quen thuộc với chuyện này.
Bởi họ biết được, từ xa xưa khi ngôi chùa Hàm Long được thành lập trên núi Thanh Long thì còn ba loại kiến trúc khác cũng được kiến tạo, nằm ở ba ngọn núi còn lại, ứng với mỗi ngon núi là một tòa tháp.
Vào những dịp lễ lớn trong năm, nhà chùa đều cho người đến thắp hương, đốt đèn sáng trưng ba tòa tháp đó.
Sư trụ trì đã từng giải thích đó là nơi mà chùa dùng để nhốt lính trùng nên khuyên mọi người nếu không có việc thực sự cần thiết thì đừng tiến tới gần khu vực đấy, tránh bị lính trùng hãm hại.
Vì uy nghiêm của chùa gần một ngàn năm nay, dân cư trong vùng đều tin tưởng, nghe theo răm rắp, cũng có lần nhiểu người từ phương xa đến nghe chuyện, không tin tưởng lén mò lên trên đấy đều ăn quả đắng.
Nhẹ thì không tìm được tháp đá, mà còn bị lạc đường, nặng thì bị hù dọa muốn hỏng cả người, được một cái là chưa người nào bị mất mạng cả.
Ở nơi tọa lạc ngọn tháp đá đầu tiên nằm trên đỉnh núi Kỳ Lân, dưới chân tháp có rất đông bóng người đang đứng, đếm đi đếm lại độ khoảng gần ba chục người, ở trong tòa tháp là hai thân ảnh đang ngồi đối diện nhau.
Dưới ánh sáng lờ mờ của ngọn nến, khuôn mặt của họ thoắt ẩn thoắt hiện.
Một giọng nói trầm khàn vang lên, giọng điệu có vẻ khinh thường:- Lần này nhà ngươi có chắc chắn rằng ngăn cản được hắn không? Lần trước chết không ít đâu, huống chi bây giờ nhà Trần chỉ còn lại được hai pháp sư cấp bậc Trấn Long?- Hào Trư, mấy lão sư cọ ở chùa này cung kính với ngươi vì ngươi hộ pháp cho chùa của bọn họ, nhà Trần của chúng ta không được như thế đâu, ngươi ở trong mắt chúng ta chỉ là một con nhím thành tinh, tuy được Phật lực độ hóa, tu hành yêu tiên, nhưng yêu thì vẫn là yêu, đừng giở cái giọng ấy mà nói với ta.
Một mình ta đánh không lại ba người các ngươi, nhưng ngươi có tin ta rủ lão Qủy Nhân nhổ lông từng người các ngươi không? Ta nghĩ lão ta sẽ rất hoan nghênh đấy,..- Trần Long, lão già khốn nạn, ngươi,..- Không cần phải nóng giận, ta nói không có sai đâu, việc Thần Trùng muốn phá vỡ phong ấn của sư tổ Như Trừng Lân Giác không phải là lần đầu.
Lần này hắn không biết rõ lão Qủy Nhân đã mượn bộ ván khắc phù giải đâu, chỉ là hắn cảm nhận được đột nhiên phong ấn biến mất, nên cho quân lính đi điều tra thôi.- Mẹ nó, nhưng sao hai người các ngươi