Sau khi kiểm tra một lượt từ đầu cho đến cuối ao Nghè, hai người mới quay trở lại chỗ cũ.
Thấy sắc mặt của hai vị sư bá không được tốt.
Tất cả mọi người ở đây đều lờ mờ đoán ra được việc truy bắt Phạm Nhan đã lâm vào khó khăn.
Thầy Long nét mặt đăm chiêu, quay sang phía lão Qủy Nhân mở lời:- Phép Liệt Địa của nhà Lê, liệu có phong ấn lại được Long Mạch nơi này không?Lão Qủy Nhân gật đầu, nhưng vẫn phải nói cho rõ:- Phong Ấn thì vẫn phong ấn nổi, nhưng thực hiện phép này tổn hao rất nhiều pháp lực.
Sau khi tôi làm phép xong, chỉ sợ chuyện còn lại phải dựa vào gia tộc nhà lão.Thầy Long gật đầu, đáp chắc nịch:- Chỉ cần phông ấn được Long Mạch, tạo ra kết giới, phong tỏa mạch đất, không để Phạm Nhan dùng phép độn thổ chạy trốn, việc còn lại, chúng tôi tự lo liệu.Nghe được lời nói này của thầy Long, lão Qủy Nhân không nói thêm lời nào nữa, gật đầu.
Đi thẳng về phía tộc nhân của mình, trầm giọng quát:- Tộc nhân nhà Lê nghe lệnh, bố trận, dùng thất tấc đinh, điểm huyệt Long Mạch, phong ấn mạch đất.
Ta tự tay tác pháp.Ba mươi người mặc áo màu xanh da trời, đồng loạt cúi đồng cung kính, miệng hô lớn:- Cẩn tuân pháp chỉ.Sau đó những người này nhanh chóng thối lui, tuy người đông, nhưng họ di chuyển vô cùng có kỉ luật, như đã được huấn luyện vô cùng nghiêm khắc.
Sau đó lão Qủy Nhân cũng không rảnh rỗi thời gian mà đứng đấy, theo sau tộc nhân của mình.
Ở bên này, thầy Long cũng quay sang phía tộc nhân của mình, lớn giọng:- Tộc nhân họ Trần nghe lệnh, bố trí Sát Thần Trận, ngày hôm nay ta muốn một con ruồi cũng không thể thoát ra khỏi đây.
Trận pháp cách xa pháp trận của gia tộc Lê ba trăm bước chân, sau khi điểm huyệt xong Long Mạch, ngay lập tức thay thế toàn bộ pháp sư nhà Lê, khép chặt trận đồ.
Các ngươi rõ chưa?Tám mươi người đồng loạt cúi đầu cung kính hô lớn:- Cẩn tuân pháp lệnh, đệ tử hiêu rõ.Lúc bấy giờ thầy Long mới gật đầu hài lòng.
Đoạn thầy Long quay sang phía thầy Đế và thầy Quân, tiếp tục ra lệnh:- Trần Đế, Trần Quân nghe lệnh.Ngay lập tức thầy Đế và thầy Quân đều bước tới cúi đầu, thầy Long nói nhanh:- Trần Quân Trấn Lân chủ Lệnh, Trần Đế Trấn Long chủ Thần, bản thân ta sẽ tự đứng ở vị trí chủ Sát.
Không được để xảy ra bất kì điều gì sai sót? Trần Đế, Trần Quân hiểu rõ?Thầy Đế và thầy Quân đều cung kính vâng dạ.
Cuối cùng thầy Long gầm lên:- Bắt đầu..Đồng loạt tám mươi con người nhanh chóng rời đi, chỉ thấy qua một đoạn thời gian chưa kịp uống cạn chén trà, sân đình vốn dĩ nườm nượp thân ảnh thì nay chẳng còn ai.
Sau khi giải quyết mọi việc xong, thầy Long mới quay về phía ba người ông Tuấn vẫn đang ngẩn tò te, chẳng hiểu mô tê gì cười tươi, chậm rãi nói:- Ba người đi theo tôi, ắt tí có việc tôi cần nhờ, đừng ở lại gần đây, lão Qủy Nhân sắp thi pháp rồi, cẩn thận bị thiên lôi đánh cho cháy người đấy.Thấy ít nhất bản thân mình cũng còn tác dụng, nhóm người ông Tuấn bèn đi theo sau thầy Long.
Trước khi rời đi, ông Tuấn thấy từ ở trên xe khách, những pháp sư gia tộc Lê đang khệ nệ vác từng cây cột to như cột nhà, chẳng rõ làm bằng loại nguyên liệu gì, tổng cộng bảy cây, đem vào trong sân đình.
Bên phía này lão Qủy Nhân đã khoác lên mình một bộ quần áo, nhìn như quan phục của triều đại xưa, đứng trước bàn lễ, tay cầm kiếm, bắt đầu chỉ đạo tộc nhân mình.
Bên phía dưới ao Nghè, bảy dòng nước phun lên như suối, đỏ ngòm vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
Cả cái ao Nghè như muốn biến thành một ao máu vậy.
Đến khi rời xa khu vực bố trận của pháp sư nhà Lê, cách ao Nghè khoảng tầm một trăm năm mươi mét thì thầy Long ngừng lại.
Nói nhóm người của ông Tuấn đứng từ xa quan sát, không được phép lại gần, tránh bị trận pháp đả thương.
Sau đó thầy Long ngồi chắp bằng, cắm thẳng Thánh Kiếm xuống đất, ngay trước mặt mình.
Cẩn thận dùng hai tay, lấy từ trong tay nải ra một tấm lệnh bài trống, làm bằng vàng , tạo hình con Rồng đang ngửa đầu gầm thét.
Thầy Long lót một chiếc khăn xuống dưới, tỉ mỉ đặt tấm thẻ bài lên, cúi