Sau khi hai người thả sào tre, thì nó vẫn cắm ở cuối đuôi thuyền, nhưng bây giờ cho tiền lão Minh cũng chẳng dám qua đấy.
Lão Minh sợ đến mức bám cả vào người ông Tuấn, miệng vẫn liên hồi không ngừng:- Bỏ mẹ rồi ông Tuấn ơi, bọn nó chặn thuyền rồi, tổ cha con cá om dưa, nó bỏ bạn mà chạy, làm sao đây? Làm sao đây?Ông Tuấn cũng bị rối, chỉ biết đưa ánh mắt sợ hãi mà nhìn quanh mặt hồ, đột nhiên những cái đầu ở quanh đám bèo và lau sậy lại trồi lên, rồi chúng dần dần di chuyển về nơi này, lão Minh sợ quá nắm người ông Tuấn mà lắc lên lắc xuống, miệng gào lên:- Con bà nó, đầu người biết bơi, đầu người biết bơi,....Bị lắc cho chóng hết cả mặt, ông Tuấn giữ chặt tay lão, rồi kéo lên phía đầu thuyền, nơi mà có ánh đèn dầu vẫn đang leo lét lúc tỏ lúc tường.
Đám đầu người , hai con mắt thì trên mặt nước, còn phần còn lại của chúng vẫn chìm sâu trong dòng nước đen, chậm rãi từ từ mà tiến về nơi đây.
Nhưng kì lạ thay, chúng chỉ tiến đến cách thuyền khoảng ba mét thì đồng loạt dừng lại, như chúng kiêng kỵ điều gì đó.
Ông Tuấn và lão Minh mặt xanh mét mà nhìn đám đầu người đang bao vây thuyền, nhưng đợi một hồi lâu không thấy chúng tiến tới lật thuyền, thì cả hai dần bình tĩnh lại, lão Minh mắt vẫn liếc về đám đầu người quay sang ông Tuấn thì thầm:- Sao bọn nó không tiến tới nữa vậy?Ông Tuấn trán nhăn lại, suy nghĩ, hình như hồi này trước khi rời đi, thầy Đế có để lại một đồ vật gì đó, ngặt trời tối quá, nhìn không rõ, bèn đáp lại:- Hình như thầy Đế đã trấn yểm thuyền, khiến bọn nó không lại gần được.Lão Minh nghe được, mặt mày vui vẻ, miệng lão nở ra một nụ cười rất tươi, gật gù cái đầu nói:- Hóa ra là vậy, hóa ra là vậy,..Nhìn bộ dáng của lão bây giờ cực kỳ vô sỉ, khiến ông Tuấn xúc động muốn đạp cho lão mấy cái.
Lão Minh cúi xuống sàn thuyền, lôi lên một cái điếu cày, quay sang hỏi ông Tuấn:- Này, ông hút không?Ông Tuấn cười khổ lắc đầu hỏi lão:- Thế bây giờ không sợ nữa à? Bọn nó vẫn đang vây thuyền đấy.Lão Minh cười khinh khỉnh, quay sang phia đám đầu người, vẫn đang chằm chằm nhìn lên thuyền mà cất giọng:- Này đằng ấy, làm bi thuốc lào không? Sướng lắm? Phê lắm?Rồi lại quay về phía ông Tuấn đáp:- Sợ? Ông nói buồn cười thế ông Tuấn?Minh tôi sống bao nhiêu năm nay, chưa hề biết sợ thứ gì?Đoạn lão khề khà, lấy trong cạp quần ra cái bật lửa, bắt đầu châm lửa hút thuốc, lão kéo rất vang, rồi ngửa cổ lên trời mà nhả khói.
Rồi lại tiếp tục quay sang phía đám đầu người mà tiếp tục lên tiếng trêu tức:- Này, tôi