Chương 932
Du Ân ở bên trong hừ một tiếng: “Em sẽ không tin anh đâu.”
Phó Đình Viễn bất đắc dĩ nói: “Anh thật sự có thể làm được, em mở cửa đi, một mình anh không ngủ được.”
Sau một lúc lâu, bên trong cánh cửa cuối cùng cũng có động tĩnh.
Là tiếng của Du Ân sát ngay ván cửa: “Phó Đình Viễn, anh nói được thì phải làm được!”
“Được.” Phó Đình Viễn không hề do dự, lúc này cửa phòng đóng chặt này mới được mở ra.
Trong lòng Phó Đình Viễn vẫn còn có chút căm tức, kết quả một giây sau một thân hình mềm mại nhào vào trong lòng anh, cô gái có chút xấu hổ ghé đến bên tai anh nói: “Thật ra, một mình em cũng không ngủ được…”
Căm tức gì đó trong lòng Phó Đình Viễn bỗng chốc hóa thành hư không, anh bế người lên, đi thẳng đến phòng ngủ chính, ôm cô chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì Du Ân sắp phải đi học kín, cho nên nhiệm vụ quay chụp nhất định phải hoàn thành trước khi cô đến Bắc Kinh, chính vì vậy thời gian có hơi gấp.
Cuối cùng thời gian quay chụp được định vào một ngày trước khi Du Ân đến Bắc Kinh, trong mấy ngày trước đó, mỗi đêm đãi ngộ của Phó Đình Viễn đều không khác gì hòa thượng, cho nên ngày đưa Du Ân đến địa điểm quay chụp, anh hung dữ trừng Tô Ngưng vài lần, Tô Ngưng chẳng hiểu ra làm sao.
Tô Ngưng ghé vào bên tai Du Ân nhỏ giọng hỏi: “Phó Đình Viễn sao lại có vẻ dục cầu bất mãn vậy?”
Du Ân nhỏ giọng nói với cô ấy chuyện mấy ngày nay ở chung cùng Phó Đình Viễn, Tô Ngưng bỗng cười đến ngã trái ngã phải, tiếng cười lanh lảnh rất có lực xuyên thấu.
Du Ân đau đầu vỗ trán, cũng may Phó Đình Viễn đưa cô đến nơi đã chạy mất tăm, bằng không
Hẹn mời mấy người Du Ân chụp ảnh tạp chí có mấy nhà, cuối cùng Tô Ngưng và Trần San Ni chọn một nhà tên tạp chí thời trang “Thượng Tú”, thứ nhất,“Thượng Tú” là tạp chí thời trang đứng đầu trong nước, tuy chỉ mới xuất hiện không lâu, nhưng mấy năm gần đây đã tạo ra áp không nhỏ cho mấy nhà tạp chí lâu đời, nghiễm nhiên trở thành nhân vật đi đầu trong lĩnh lực tạp chí thời trang, rất được thế hệ trẻ yêu thích.
Thứ hai, Tô Ngưng nói thích giám đốc thời trang của “Thượng Tú”, Du Ân đã có từng nghe nói về vị giám đốc này, là một nữ ma đầu thời trang vừa sắc bén lại táo bạo, khó trách Tô Ngưng sẽ thích.
Đương nhiên, Tô Ngưng nói quan trọng nhất là nhiếp ảnh gia và stylist của“Thượng Tú” đều là những nhân vật hàng đầu trong giới, đủ để thấy được thành ý của“Thượng Tú”.
Những chuyện này Du Ân đều nghe không hiểu, cho nên tất cả giao hết cho Tô Ngưng và Trần San Ni.
Chỉ có điều Du Ân không nghĩ tới chụp tạp chí lại phiền phức như vậy, sáng sớm cô và Tô Ngưng đã tới phim trường, sau đó là quá trình tạo hình dài dằng dặc.
Một tiếng trôi qua, Du Ân nghẹo cả cổ.
Tô Ngưng ngồi bên đã nhận ra trạng thái uể oải của cô, chủ động nói: “Trang điểm xong là ổn rồi, tiếp theo sẽ làm tóc.”
Du Ân vừa nghe còn phải làm tóc, trong lòng quả thực muốn tan vỡ.
Tô Ngưng cười thở dài một tiếng: “Đây là một ngày của nữ minh tinh.”
Du Ân cảm khái: “Làm minh tinh thật sự không dễ dàng.”