Chương 933
Khó khăn lắm mới chờ đến lúc trang điểm và làm tóc xong, đến lúc chụp ảnh vì phối hợp với nhiếp ảnh gia, Du Ân bày đủ các tư thế, cảm giác cả người đều vặn vẹo không chịu được.
Du Ân nghĩ thầm, tư thế của mình không được tự nhiên như vậy, lúc lên hình chắc chắn sẽ rất khó coi.
Không nghĩ tới sau khi chụp mấy tấm nhiếp ảnh gia lại khen Du Ân rất ăn ảnh, còn nói Du Ân có cốt cách hoàn mỹ, Du Ân nghe mình được khen lại tự tin hơn mấy phần, quá trình sau đó vô cùng thuận buồm xuôi gió.
Thời điểm kết thúc bộ đồ thứ nhất đã là giữa trưa, Phó Đình Viễn gọi điện thoại cho Du Ân: “Chụp xong chưa? Anh đến đón em nhé?”
“Chỉ vừa chụp xong bộ đầu tiên thôi.” Du Ân có lòng mà không có sức dựa vào trên ghế, để mặc stylist tạo hình trang điểm lại cho phù hợp với bộ trang phục tiếp theo.
“Mới chụp xong bộ thứ nhất ư?” Phó Đình Viễn có chút sụp đổ, nếu anh nhớ không nhầm, hình như Du Ân có nói với anh phải chụp bốn bộ.
Cho nên, dựa theo tiến độ này, có phải anh sẽ phải chờ đến nửa đêm cô mới có thể kết thúc công việc không?
Mà buổi sáng ngày mai cô phải lập tức lên máy bay đến Bắc Kinh rồi….
“Sao chụp lâu vậy?” Phó Đình Viễn bắt đầu cáu kỉnh, trước kia anh từng chụp trang bìa tạp chí, nhưng đối với đàn ông thì rất đơn giản.
Trang điểm, kiểu tóc, quần áo đều không có gì dày vò, hơn nữa cũng không có chuyên gia trang điểm nào dám dày vò anh, anh
“Em cũng không biết, Tô Ngưng nói đây là tiến độ bình thường.”
Thậm chí Tô Ngưng còn nói đây đã xem như nhanh rồi, bởi vì nhiếp ảnh gia kia rất biết chụp, chất lượng ảnh cao.
Phó Đình Viễn nhíu mày: “Bảo Tô Ngưng giục bọn họ tăng tốc lên, em đã đồng ý với anh chụp xong sẽ…”
“Ờ… Không nói nữa nhé, em phải trang điểm rồi.” Du Ân đúng lúc cúp điện thoại.
Cô biết Phó Đình Viễn muốn nói gì, nhưng bên cạnh cô hiện tại liền là chuyên gia trang điểm, lỡ bị nghe được thì cô thật sự sẽ phải tìm khe đất mà chui vào mất.
Phó thị.
Phó Đình Viên bị cúp điện thoại, nhất thời không có tâm trạng làm gì.
Anh muốn ghé qua thăm, thuận tiện giục giám đốc gì kia của“Thượng Tú”, có thể chụp nhanh lên được không?
Biết anh muốn đi xem xét, Chu Nam nhắc nhở: “Sếp Phó, đến đócó phải nên mang theo chút đồ ăn thức uống gì không?”
“Cậu đi chuẩn bị đi.” Trước kia Phó Đình Viễn cũng từng đến thăm quan rất nhiều đoàn làm phim, biết mang gì đó đến tốt hơn là đi tay không.
Chẳng qua những việc vặt này đều là Chu Nam làm, anh không có khái niệm gì, ngay cả trước kia cái gọi là thăm Thẩm Dao, anh cũng hoàn toàn không biết Chu Nam mua những gì, tóm lại cứ đến đoàn làm phim, một xe đồ gì đó đều mang đi phân phát.