Khương Phong Dũng đang trong văn phòng, họp online với đối tác nước ngoài.
Nhận được cuộc gọi bất ngờ của một nữ tổng tài phía bên kia màn hình.
Anh vừa nhìn điện thoại lại nhìn vào màn hình, ánh mắt đượm tình của cô ta đã khiến anh phải khó chịu.
Đưa tay tắt điện thoại, đã nghe được tiếng nói ba phần tức giận bảy phần yêu cầu của người phụ nữ kia!
_ Khương tổng, tôi muốn tuần sau anh đến đây, chúng ta bàn chuyện trực tiếp.
Khương Phong Dũng chưa vội trả lời, nhìn xem thời gian tuần sau, vừa hay ba mẹ anh trở về, cũng có thời gian đưa cô vợ nhỏ đi du lịch.
_ Được, hẹn gặp lại!
Vừa nói xong đã thẳng tay gập máy tính lại, để qua bên cạnh rồi định gọi điện cho Ngọc Uyển Quân.
Hoàng Minh vừa hay đi vào, gọi anh đến phòng họp nên đã không thể gọi cho cô.
Hai giờ chiều, Ngọc Uyển Quân đến điểm hẹn trong tờ giấy, nhìn quanh thì nơi này hơi vắng vẻ.
Chẳng nghĩ ngợi thêm gì, cô đi vào quán, bên trong chỉ có duy nhất ba người phục vụ.
Tìm chỗ ngồi, một nữ phục vụ đem đến cho cô một ly nước ép, có lẽ họ biết cô sẽ đến nên đã chuẩn bị từ trước.
Quan sát người phụ nữ này, cô nghĩ cô ta không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Nhưng che giấu theo kiểu bên ngoài loli này thì quá là sơ xài đi!
Tiếp tục nhìn hai người đàn ông phía trong, cô nhận ra hai người này, chính là hai cánh tay đắc lực của băng nhóm xã hội đen có tiếng trong thành phố.
Ngọc Uyển Quân lúc này mới chắc chắn là Lộ Dao đứng phía sau chuyện này.
Cái bẫy này cũng quá là quy mô đi, vì muốn bắt được cô mà bỏ ra không ít tiền để thuê đám người này!
Đám vệ sĩ theo sau cô từ lúc giờ, thấy cô vừa rẽ vào quán cà phê gần vùng ngoại ô hẻo lánh này.
Họ liền nhắn tin địa chỉ cho Khương Phong Dũng, chỉ là anh đang trong phòng họp, khoảng nửa tiếng nữa mới tan họp.
Khương Phong Dũng chưa thể đến, bảo họ cứ tiếp tục quan sát, có chuyện gì cứ hành động.
Ngọc Uyển Quân ngồi chờ khoảng hơn mười phút, Lộ Dao cuối cùng cũng đã đến.
Nhìn thấy cô đã uống gần phân nửa ly nước ép, cô ta nhếch mép nhẹ rồi ngồi xuống ghế.
Ngọc Uyển Quân không phát giác ra ly nước sẽ có thứ gì đó không tốt đẹp, nên cứ thế mà uống! Lộ Dao vào thẳng vấn đề, nói ra những điều mà mình muốn ở Ngọc Uyển Quân.
_ Tôi không cố ý hẹn như vậy đâu, nhưng...
_ Cô cố tình.
Bị Ngọc Uyển Quân ngắt lời, Lộ Dao không những không tức giận mà còn cười tươi, nhỏ nhẹ nói:
_ Cô muốn nghĩ sao cũng được, nhưng tôi chỉ muốn nói là Nhậm Hào thích cô, cô cũng nên cho anh ta một cơ hội.
Biết đâu được, hai người lại có duyên.
_ Vậy tại sao cô thích Khương Phong Dũng mà anh ấy lại không cho cô cơ hội? Là không có duyên rồi!
Ngọc Uyển Quân luôn miệng nói khích Lộ Dao, vừa muốn cô ta tức giận lại vừa muốn cô ta phân tâm.
Lộ Dao không tức giận với câu nói của cô, vì cô ta nghĩ chỉ cần kế hoạch này thành công thì vị trí cô đang ngồi nhất định sẽ thuộc về cô ta.
Không bất ngờ với biểu cảm của Lộ Dao, Ngọc Uyển Quân không nghĩ cô ta hẹn cô ra đây chỉ để nói những lời này thôi! Cô không vòng vo nữa, nói ra những chuyện cô ta định làm!
_ Lộ Dao, cô thật sự muốn dùng cách này để chia rẽ tôi và Khương Phong Dũng sao? Một bé loli và hai cánh tay đắc lực của băng nhóm xã hội đen? Tiền thuê cũng không dưới mười triệu tệ nhỉ?
Lộ Dao bất ngờ với những gì cô vừa nói, cũng không ngờ cô lại biết nhiều như vậy! Nhất thời cô ta không thể tìm được từ nào để ghép lại, lên tiếng cũng