Một tuần sau.
Nhậm gia đem sính lễ đến hỏi cưới Lộ Dao theo lời của Nhậm Hào.
Ba mẹ hắn không biết hắn là thật lòng hay giả dối, nhưng được sự giúp sức của Lộ gia, cũng xem như Nhậm gia được thêm một chỗ dựa.
Lộ Thành cũng chẳng có lý do nào mà từ chối chuyện này, chỉ là ông chưa nghe Lộ Dao nhắc đến chuyện này.
Không thể từ chối, ông và Nhậm gia gặp nhau, xem như cho nhau cơ hội.
Ông bà Nhậm ngồi đối diện với Lộ Thành, Lộ Dao và Nhậm Hào đứng bên cạnh nhìn hai bên nói chuyện.
Nhậm Hào ghé miệng vào tai của Lộ Dao nói nhỏ, vẻ bức xúc lộ rõ:
_ Tại sao cô chưa nói chuyện này cho ba cô biết? Lấy tôi cô sợ xấu hổ sao?
_ Phải, lấy anh tôi lại sợ mình bẩn đấy!
_ Cô cũng đâu khác gì tôi!
_ Anh...
Hai nhà nhìn hai người họ nói chuyện với nhau, cứ tưởng đang đánh mắng yêu, ông bà Nhậm cười vui vẻ nhìn Lộ Thành, tỏ ý định muốn kết thông gia sớm hơn.
Lộ Thành nhìn Lộ Dao một cái rồi cúi đầu uống nước, suy nghĩ rất lâu mới lên tiếng hỏi cô ta:
_ Dao Nhi, con chịu lấy chồng không? Ba tôn trọng ý kiến của con.
Lộ Dao nhìn vẻ mặt không muốn đôi bên cùng khó xử của ba mình, nhất thời không biết nên trả lời thế nào! Nhậm Hào nhìn vẻ mặt nửa muốn nửa không của Lộ Dao, hắn kéo tay cô ta một cái, thấy vậy cô ta trả lời:
_ Ba, con đồng ý.
Ở nhà ăn bám ba lâu rồi, cũng nên trả ơn cho ba.
Lộ Thành gật đầu, vẻ mặt không vui vẻ gì cho lắm! Đứa con gái này của ông, tuy tính khí bốc đồng, bướng bỉnh, còn nhiều lần gây chuyện cho người khác!
Nhưng ông vẫn rất cưng chiều cô ta, từ nhỏ đã không có mẹ, thiếu thốn tình thương của một người mẹ.
Ông không muốn tái hôn là vì sợ cảnh mẹ ghẻ con chồng.
Ông luôn dành tất cả tình cảm cho Lộ Dao, luôn dành những điều tốt nhất cho cô ta.
Khắc khe và nhiều lần la mắng nhưng ông lại muốn đứa con gái này trưởng thành.
Nghĩ đi nghĩ lại thì kết hôn cũng tốt, dù sao thì cũng là bước tiến để cô ta trưởng thành và nhìn nhận những thứ ở quá khứ.
_ Được, nếu con đồng ý thì ba cũng không có ý kiến.
Vậy ngày làm lễ...
_ Bác Lộ, cháu muốn tuần sau kết hôn luôn ạ! Nhanh một chút cũng tốt, lại sợ Dao Nhi đổi ý thì không hay!
Lộ Thành nhìn Nhậm Hào, quá khứ của hắn không phải là ông không biết, chỉ là con gái ông lại muốn lấy hắn ta, ông sao có thể tự tay cắt đứt mối duyên này chứ!
_ Được, chuyện này bác giao cho con, có việc gì cứ đến tìm bác, bác nhất định sẽ giúp hết mình!
_ Vâng ạ! Dao Nhi, em nghỉ ngơi cho tốt, tuần sau anh đến đón em về Nhậm gia.
_ Được!
Lộ Dao nhìn Nhậm Hào diễn xuất tự nhiên như vậy, lại nghĩ hắn không làm diễn viên thật phí.
Nhậm gia ra về, Lộ Thành cũng lên phòng nghỉ ngơi, Lộ Dao lại đến thành phố bên cạnh tìm Chu Linh Nhi.
Vừa xuống máy bay, cô ta đã để ý thấy Chu Linh Nhi đứng ở phía xa.
Kéo vali đi đến, vẻ mặt mệt mỏi sau hơn hai tiếng ngồi máy bay càng khiến cho Chu Linh Nhi phải cảm kích.
_ Dao Nhi, vất vả cho em rồi! Có chuyện gì không vui sao?
_ Tìm quán cà phê ngồi trước đã, em mệt rồi!
Chu Linh Nhi tiện tay kéo vali cho Lộ