Vừa hạ cánh xuống sân bay Singapore, Khương Phong Dũng và Ngọc Uyển Quân được người của Selena tiếp đón.
Ngọc Uyển Quân biết anh đến đây, đầu tiên là bàn công việc, chứ anh nào có thời gian đến đây du lịch chứ!
Khương Phong Dũng ôm eo cô theo hướng đi của người hướng dẫn, trên gương mặt đẹp trai kia chẳng thể hiện biểu cảm nào ngoài sự lạnh lùng.
Cô quan sát anh rất lâu, từ lúc xuống máy bay đến lúc lên xe để đến khách sạn.
Anh chưa hề lên tiếng chủ động nói chuyện với cô câu nào!
Ngọc Uyển Quân nghĩ anh đang có chuyện gì đó nên không lên tiếng hỏi, tối nay anh cũng phải gặp Selena để bàn chuyện.
Để anh có chút thời gian nghỉ ngơi cũng tốt.
Đến khách sạn, cả hai được hộ tống đến phòng tổng thống đặc biệt.
Anh vẫn giữ nguyên hiện trạng ban đầu nhưng vẫn không quên cô vợ bên cạnh.
Vừa vào phòng, Ngọc Uyển Quân đẩy mạnh vali ngã xuống sàn, ánh mắt nhịn cơn tức giận của cô nhìn về phía anh.
Khương Phong Dũng cũng chú ý đến, đưa mắt nhìn cô, vẻ mặt lạnh lùng vừa rồi đã biến mất.
Anh đi đến ôm lấy cô, tỏ vẻ vô tội, dụi mặt vào hõm cổ trắng mịn của cô, anh mệt mỏi nói ra vài từ:
_ Quân Nhi, làm em lo lắng rồi sao?
_ Anh gặp rắc rối gì sao? Từ lúc xuống máy bay đến giờ, anh chưa nói chuyện với em câu nào!
Khương Phong Dũng lắc đầu, ánh nhìn ra cửa sổ, ý nghĩ tái hiện lại chuyện tối qua.
Anh đang làm việc trong thư phòng, Selena chẳng biết từ đâu có được số điện thoại của anh, trực tiếp gọi điện đến.
Vừa nhìn thấy số điện thoại, anh chẳng biết chủ nhân là ai, chần chừ không muốn bắt máy.
Nhưng người đầu dây bên kia có lẽ rất kiên nhẫn, cứ thế đổ chuông lâu rồi lại tắt.
Chưa đến ba giây, điện thoại lại đổ chuông, anh đưa tay bắt máy tiện tay mở luôn loa ngoài.
Tiếng của một người phụ nữ vang lên, đánh tan bầu không khí im lặng vừa rồi:
_ Xin chào Khương tổng.
Tôi là Selena, bất ngờ không?
_ Cô muốn gì?
Selena cười nhẹ, lời nói lạnh lùng của anh càng khiến cô ta muốn có được.
_ Tôi muốn bàn với anh một chuyện.
Thiên Long đang hoạt động khá tốt, tôi muốn thu mua lại, sắp tới cũng muốn đến Trung Quốc định cư một thời gian.
Khương Phong Dũng nghe qua đã biết cô ta điều tra được gì từ Thiên Long, chỉ là, Thiên Long hiện giờ thuộc quyền sở hữu của Ngọc Uyển Quân, anh không muốn nơi đó thuộc về kẻ khác.
_ Xin lỗi, Thiên Long của vợ tôi, cô ra giá thế nào cũng không bán.
Nói xong anh liền cúp máy, tiện tay lấy sim ra bẻ gãy rồi vứt vào sọt rác.
Khương Phong Dũng anh không để bất cứ cô gái nào tiếp cận bản thân, như vậy sẽ khiến vợ nhỏ buồn.
Quay về hiện tại, Ngọc Uyển Quân vẫn không ép anh nói ra mọi chuyện, chỉ là vẻ mặt này của anh càng khiến cô phải lo lắng.
Khương Phong Dũng hôn nhẹ vào hõm cổ, đôi tay không an phận mà di chuyển lung tung trên người cô.
Cảm nhận được những nơi anh chạm qua, cơ thể cô vừa nhạy cảm lại vừa dễ xấu hổ, những nơi anh đi qua đều rất nóng.
Bây giờ cũng đã gần trưa, nếu như làm chuyện này thì đến tối sẽ không có sức cùng anh đi gặp đối tác.
_ Phong, em muốn...!muốn tối đi gặp đối tác cùng anh.
_ Được, có em theo anh càng yên tâm hơn.
Ngọc Uyển Quân chẳng hiểu anh nói như vậy là có ý gì, nhưng nhìn vẻ mặt đã không còn vẻ suy nghĩ vừa rồi của anh thì