Tôi không khỏi âm thầm lau mồ hôi thay Tân Hạo Đình, anh ta quá muốn ra mặt, giẫm tôi đến chết, nên lần này chỉ có thể tự cầu phúc cho bản thân.
Anh ta và tôi chỉ là một con hồ ly, nên không thể nào địch lại hai con hồ ly cái.
Nếu xét từ góc độ này thì việc không tham gia cũng không hẳn là xấu, tôi thật sự không muốn đấu trí đấu dũng với bọn họ, mà chỉ muốn kiếm chút tiền một cách bình yên, để trong lòng được thanh thản.
Ăn trưa xong, tôi rủ anh Cửu và Hồ Nguyệt cùng đi tới chợ vật liệu xây dựng với tôi, bởi vì đã lâu rồi tôi chưa đi đến đây.
Năm đó chúng tôi bắt đầu từ đây, tìm kiếm hàng chục loại vật liệu cho từng khách hàng, ngẫm lại cũng rất có cảm giác thành tựu.
Khi đó, chợ cũng không lớn lắm, nhưng bây giờ đã trở thành nơi tập trung vật liệu xây dựng lớn nhất cả nước.
Sản phẩm ở đây vô cùng phong phú, chỉ cần là đồ trang trí xây dựng thì lớn nhỏ đều có hết.
Vệ Triết cũng đang ở đây, hình như anh ta có hơi ngạc nhiên khi thấy tôi đi tới: "Chị Dao, sao chị lại ở đây?"
"Đã lâu lắm rồi tôi không đến đây nên tới đi dạo thôi.
"
Tôi nhìn xung quanh, thầm nghĩ, nếu không phải chúng tôi cũng làm hạng mục công trình, mà chỉ tập trung vào một hai loại, có kỹ thuật chuyên môn riêng, thì đó cũng là công việc kinh doanh khấm khá.
Vệ Triết nói nhỏ với tôi rằng: "Tôi đã điều tra hạng mục ở Tô Thành lần nữa, quả thật ban đầu mảnh đất đó thuộc quyền sở hữu của Hằng Viễn, nhưng không hiểu tại sao lại rơi vào tay của Bùi Du Thanh.
Lúc trước hai nhà luôn là đối thủ cạnh tranh, trực giác mách bảo tôi rằng, có lẽ Bùi Du Thanh đã động tay động chân.
"
Tôi không nói gì, Bùi Thiên Vũ đã nhớ nhung mảnh đất ở thành phố Lâm này từ rất lâu, chắc chắn anh đang có kế hoạch sâu xa nào đó, nếu Bùi Du Thanh thật sự làm như vậy, chẳng khác nào đang phá dỡ đài của mình?
Xem ra bà già này không muốn Bùi Thiên Vũ lấy lại những thứ thuộc về mình, điều đó đã chứng tỏ, Bùi Du Thanh không muốn anh thực hiện.
“Anh tiếp tục điều tra thử xem, rốt cuộc Bùi Du Thanh đã lấy được mảnh đất ở Tô Thành đó bằng cách nào.
” Tôi khẽ nói: “Chắc chắn phải có điều kiện ở trong đó.
”
Vệ Triết gật đầu.
Chúng tôi đi dạo một vòng, đúng lúc gặp Từ Quốc Thiên ở cửa,