Tim Diệp Tố nhảy dựng, hỏi: "Các anh là ai?"
Hai người kia đã một trái một phải chế trụ Diệp Tố, người nói chuyện giọng trầm thấp khàn khàn: "Thời điểm mày cần biết thì sẽ biết."
Bọn họ không ai tiếp tục nói chuyện vô nghĩa với Diệp Tố, áp giải người ra khỏi đường nhỏ.
Dường như phát hiện Diệp Tố định kêu cứu, một người trong đó gắt gao bịt miệng Diệp Tố, hắn liền nửa điểm âm thanh cũng không phát ra nổi, rõ ràng chỉ có hai tay bị chế trụ, lại phảng phất như toàn thân đều chết lặng, không dùng sức được mà chỉ có thể mặc bọn họ tùy ý kéo đi.
Cách đường nhỏ không xa, một chiếc xe tối màu dừng lại, bọn họ tới có chuẩn bị trước.
Diệp Tố không phải lần đầu tiên gặp sự kiện bắt cóc, sau hoảng loạn ban đầu liền dần dần trấn định lại. Chỉ có tròng mắt chuyển động, hắn quan sát nửa ngày cũng không phát hiện bóng dáng người khác, hắn đột nhiên hối hận tại sao mình lại tự nhiên rảnh rỗi đi học tình thú cái gì mà tản bộ, đi xa như vậy thì người cứu viện cũng không thấy, tâm sự nhân sinh với các bác gái trong bệnh viện cũng rất không tồi mà.
Hai người kia đem Diệp Tố nhét vào thùng xe, một người ngồi vào vị trí điều khiển, một người chế trụ Diệp Tố ở ghế sau.
"Cứu mạng! Có người bắt cóc!" Diệp Tố vừa được thả ra lập tức dùng sức mà đập cửa sổ xe.
Người bên cạnh lẳng lặng nhìn hắn.
Đến lúc lòng bàn tay có điểm đau, Diệp Tố mới dừng lại hành vi cầu cứu có chút điên cuồng.
"Đây là kính cách âm cách ánh sáng, mày kêu rách cổ họng cũng không có ai tới cứu mày." Người nọ lạnh lùng nói.
Diệp Tố xoa xoa lòng bàn tay: "Thế tại sao mày không nói sớm?"
"Hết thảy an toàn." Người ngồi ở vị trí điều khiển tắt máy rà quét liền nói.
"Nhanh rời khỏi nơi này."
Xe tốc hành nhanh chóng ly khai phạm vi bệnh viện, Diệp Tố thấy cầu cứu vô vọng, lại đem lực chú ý đặt lên người hai tên bắt cóc.
"Chúng mày bắt cóc tao làm gì?"
Người ngồi cạnh Diệp Tố liếc mắt nhìn hắn, nói: "Tới nơi mày sẽ biết."
"Tao không có tiền." Diệp Tố nói, "Đúng rồi, chúng mày biết Tiết Ưng Vũ không? Hắn là anh em tao, hắn rất có tiền, phí nằm viện của tao cũng là do hắn trả. Nếu kinh tế chúng mày gặp khó khăn, tao có thể giúp chúng mày lừa hắn chút tiền."
Trong thùng xe im lặng không tiếng động.
"Chúng mày biết tao là học sinh đại học Hoa Đô không, vẫn là sinh viên hạt giống nha, hiệu trưởng thực quan tâm đến tao, nếu ông ấy phát hiện tao mất tích, nhất định sẽ phái người đi tìm tao. Chúng mày có biết thiếu tá Hàn Nghiệp không? Hắn là anh họ bà con xa của tao, tuy rằng không chịu cho tao vay tiền, nhưng vẫn thực quan tâm tao sống chết ra sao đó."
Hai kẻ bắt cóc méo cả mồm.
Diệp Tố còn định nói cái gì, tên đang lái xe phát hiện ra, lập tức quay đầu lại, hung tợn quát: "Mày còn không câm miệng lại, tao có rất nhiều biện pháp khiến mày im lặng."
Diệp Tố:......
Bọn bắt cóc này có vẻ thông minh hơn bọn bắt cóc Triết Tu, Nick lúc trước nhiều nha, quả nhiên là thành phố lớn có khác.
Diệp Tố nghĩ thế nào cũng không ra tại sao mình lại bị bắt cóc, hắn chỉ là một người vô quyền vô thế ở Hoa Đô tinh, chỗ nào lại hấp dẫn người khác? Hỏi cũng không biết nguyên nhân, Diệp Tố cũng lười hỏi thêm, bắt đầu đem tầm mắt hướng về khóa xe, hiện tại cần nghĩ biện pháp đào tẩu, bằng không đợi đến lúc hắn ngủ mất, gọi cũng không tỉnh, hắn vô pháp phát hiện bọn bắt cóc sẽ làm ra sự tình gì.
La Thành tại thời điểm dạy hắn điều khiển cơ giáp cũng nhắc tới cách dùng tinh thần lực, tinh thần lực có thể nói là cơ sở căn bản của nhân loại trong thời đại tinh tế, tác dụng thập phần nhiều. Tóm lại một câu, chỉ cần tinh thần lực bạn đủ mạnh, không có chuyện gì bạn muốn mà không làm được.
Như dời núi lấp biển, hô mưa gọi gió. Đương nhiên, nếu có thể làm được những thứ đó, tinh thần lực chỉ sợ cần phải đạt tới cấp SSS, cấp bậc này ở Nhân Tộc vẫn còn là khái niệm trong truyền thuyết, theo suy luận của các nhà khoa học, nếu nhân loại tiếp tục tiến hóa thêm trăm vạn năm nữa, sẽ xuất hiện người tinh thần lực cấp SSS.
Lật không được trời, nhưng thay đổi một số vật nhỏ thì không thành vấn đề, ví dụ như khóa xe trước mặt.
Diệp Tố đem tinh thần lực lặng lẽ đưa vào cửa xe, tức khắc liền xem hiểu ngay tài liệu, cấu tạo bên trong, tầng cách âm, móc xích cửa xe,... những thứ đó dù Diệp Tố không biết tên, cũng biết rõ tác dụng của nó.
Hắn đem tinh thần lực bao quanh cơ cấu khóa cửa, tìm kiếm điểm đột phá. Có lẽ tài liệu chế tạo khóa cửa đều là kim loại thượng đẳng, tinh thần lực Diệp Tố ở mặt trên vòng vài vòng cũng không tìm được nhược điểm gì, sống sờ sờ va chạm cũng không tạo ra chút hiệu quả gì.
Một người khẽ cười, phát hiện Diệp Tố đang táy máy: "Không cần phí công vô ích, cửa xe chế tạo từ pha lê cấp một không phải để mày đơn giản là mở được đâu, trừ phi tinh thần lực của mày là cấp SS..."
Hắn còn chưa nói xong, đột nhiên nghe thấy cạch một tiếng, khóa xe bắn ra, Diệp Tố vui vẻ vội vàng đẩy cửa, dễ như trở bàn tay mà đẩy ra được, gió lạnh ban đêm từng cơn thổi vào.
Thổi qua khiến Diệp Tố thần thanh khí sảng, thổi qua khiến bọn bắt cóc trợn mắt há mồm.
"Bắt lấy hắn!" Người ngồi ở ghế lái hô.
Diệp Tố đâu có ngu mà đợi bọn họ tới bắt, đẩy ra cửa xe liền thuận thế nhảy xuống, tốc độ xe quá nhanh, Diệp Tố rơi xuống liền chật vật lăn vài vòng, nhưng cũng cách chiếc xe khá xa.
Hắn mặc kệ tay chân bị thương, bò dậy liền hướng rừng cây mà chạy, để tránh bị xe đuổi theo.
"Tình báo không đúng!" Người vừa nãy ngồi cùng Diệp Tố cả kinh kêu lên, "Tinh thần lực của hắn bây giờ lẽ ra chỉ có thể chính ngọ mới đạt được!"
"Còn quản tình báo cái gì nữa! Không bắt được người, mày với tao đều sẽ bị khiển trách!" Tên lái xe cả giận nói, giẫm chân ga, thay đổi hướng xe mà đuổi theo Diệp Tố, cũng mặc kệ rừng cây, đấu đá lung tung mà lao tới.
Cái xe lúc trước không có lực phản kháng trước tinh thần lực Diệp Tố lúc này liền phát uy, cây long não to bằng cái eo lập tức bị đâm đổ, xe không trở ngại gì mà lao qua, cho dù cây đổ lên mui xe, mã lực cường đại cũng có thể tăng tốc hung hăng lao qua cây mà đi, tốc độ so với trên đất bằng thế mà không kém bao nhiêu.
Diệp Tố nghe thấy tiếng cây đổ phanh phanh phanh phía sau, cả người đều đổ mồ hôi lạnh. Hắn tận lực muốn chạy nhanh hơn, nhưng tốc độ con người có nhanh thế nào cũng sao có thể so sánh với xe?
Mắt thấy sắp lại bị bắt lần nữa, Diệp Tố bỗng nhiên nhanh trí, nếu đưa tinh thần lực vào cơ giáp có thể tăng phúc tốc độ, công kích cùng phòng ngự; vậy nếu đưa vào thân thể con người, có phải cũng có thể tăng phúc tốc độ hay không?
Đương nhiên có thể, tinh thần lực nhân loại kì diệu chính là ở chỗ đó, hầu như không có nơi nào nó không dung nhập được. Nhưng La Thành sở dĩ không nói chuyện này cho Diệp Tố, bởi vì thân thể nhân loại đồng dạng thực kỳ diệu, tuy rằng gầy yếu nhưng cũng có chỗ cứng cỏi, trừ tình huống đặc thù, cũng chỉ có thể để tinh thần lực bản thân tự do hành động bên trong, bài xích người khác vô luận có ác ý hay không. Hơn nữa cho dù là tinh thần lực bản thân mình, cũng cần trải qua huấn luyện nghiêm khắc mới có thể đảm bảo trong quá trình dung nhập không tổn thương đến tế bào.
Diệp Tố dâng lên ý niệm này, liền không do dự nhiều, lập tức thao túng tinh thần lực từ xương sống một đường đi xuống, phảng phất như một đạo nước suối ấm áp chảy qua, huyết nhục và xương cốt đều được tẩm bổ xưa nay chưa từng có, mỗi tế bào đều tràn ngập lực lượng.
Phía sau, dưới ánh mắt chăm chú của hai kẻ bắt cóc, Diệp Tố vốn dĩ sắp bị bắt, lại đột nhiên tăng tốc, trong lúc nhất thời thế nhưng tốc độ không phân cao thấp với xe tốc hành.
"Fuck!" Tên lái xe mắng một tiếng, "Không phải bảo là tay mới sao? Tại sao đã biết dùng tinh thần lực nhập thể rồi? Còn thuần thục như vậy?"
Người kia gật đầu: "Mày xem tốc độ tăng phúc của hắn, tinh thần lực hiện tại của hắn ít nhất phải cấp S, tình báo này... Ha hả, trở về tao phải báo cáo sự thật lên, đây rõ ràng không phải lỗi chúng ta."
Người thu thập tình báo tỏ vẻ hắn cũng thực vô tội.
Đập vỡ đầu bọn họ cũng nghĩ không ra, Diệp Tố hiện tại đang ở Anh quốc, thời gian so với Trung Quốc sớm hơn tám tiếng. Hiện tại thế giới Tinh tế là 8 giờ tối, giờ Bắc kinh hẳn là 8 giờ sáng, dựa theo lệ thường, Diệp Tố lúc này đã tỉnh, ngủ như chết trôi ở thế giới tinh tế, tinh thần lực gần như về mo. Nhưng hiện tại hắn đang ở Anh quốc, London hiện tại là 24 giờ đêm, vừa lúc là thời điểm Diệp Tố ngủ sâu nhất, tinh thần lực của hắn lúc này đương nhiên đạt đến đỉnh phong trong ngày.
Tên lái xe mặt đầy tức giận, nhấn mạnh chân ga, siêng năng đuổi theo Diệp